Chương 1 - Va Chạm
"Xin lỗi, mỹ nữ!"
Bóng đêm mông lung, gió mùa thu se se lạnh, đây là thời điểm tốt nhất cho việc chạy bộ.
Ở một giao lộ tối om, một người đàn ông và một phụ nữ đâm sầm vào nhau.
Tô Nam khéo léo giữ thăng bằng, nhờ thời gian dài rèn luyện đã giúp hắn có khả năng phản ứng nhanh chóng. Hắn điều chỉnh hướng di chuyển của mình sang một bên, khiến cho lực va chạm của cả hai giảm đáng kể.
Dưới ánh sáng vàng nhạt của đèn đường, hắn nhìn thấy người vừa va chạm với mình là một cô gái khoảng chừng 20 tuổi, mặc một chiếc váy màu đen, thân hình cao ráo và khuôn mặt rất đẹp.
Sau khi va chạm cô gái cũng không để ý đến Tô Nam mà tiếp tục chạy thẳng về phía trước, tốc độ rất nhanh, hình như đang có việc gì gấp.
"Chạy nhanh như vậy, muốn đi đầu thai sớm hay sao?" nhìn vào bóng lưng của cô gái, Tô Nam bất mãn nói thầm trong lòng.
Hắn ta cũng không dừng lại quá lâu, tiếp tục chạy bộ với tốc độ tàn tàn trên đường.
Tô Nam là một nhân viên an ninh, khác với nhân viên bảo vệ thông thường, hắn ta làm việc tại một khách sạn năm sao rất nổi tiếng ở thành phố.
Bởi vì là một một khách sạn cao cấp cho nên dù chỉ là nhân viên an ninh nhưng đãi ngộ cũng cực kỳ tốt, tất nhiên không có bữa ăn nào miễn phí, đãi ngộ tốt thì yêu cầu cũng rất cao, những người được làm nhân viên an ninh ở đây cũng phải có một mức độ thể chất rất tốt.
Nhiều năm tham gia nghĩa vụ quân sự, đã tạo cho hắn có thói quen rèn luyện thể lực, chạy bộ mỗi đêm cũng chính là thói quen hằng ngày không thể thiếu của hắn.
Con đường mà hắn ta chạy cũng không tính là vắng vẻ, thời điểm này là thời gian cao điểm tan tầm, nhiều người thích chạy bộ buổi tối đã xuất hiện, những nhóm người yêu thích thể thao xuất hiện khắp nơi trên con đường này.
Nhưng mà còn chưa chạy được bao lâu hắn lại nhìn thấy 2 người đang chạy về phía mình khiến hắn không thể không nhìn nhiều hơn một chút.
Đó là 2 người đàn ông, đang chạy với tốc độ rất nhanh, càng kỳ quái hơn là 2 người này lại đội mũ lưỡi trai, cộng thêm một cái khẩu trang màu đen đã che đi toàn bộ khuôn mặt của bọn hắn.
Tô Nam nghiêng mình đánh giá 2 người này, hắn cảm thấy có gì đó là lạ, 2 người này rõ ràng không giống với những người chạy bộ ở đây.
Thay vào đó, họ giống như đang đuổi theo một ai đó.
Lí do rất đơn giản, chạy bộ đòi hỏi hơi thở nhanh, không ai sẽ đeo khẩu trang khi đi chạy bộ, mà lại còn chạy nhanh như thế!
Tô Nam không nghĩ nhiều và tiếp tục bảo trì tốc độ tiến về phía trước, đối với hắn hai người này cho dù có đang đuổi theo ai cũng không liên quan đến hắn ta. ...
Mười mấy phút sau.
Với thân thể mệt mỏi, Tô Nam trở về căn phòng trọ của mình.
Sau khi tắm xong, theo thói quen hàng ngày, hắn bắt đầu giặt bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi.
Đột nhiên, hắn ta cảm nhận được cái gì đó, đưa tay vào túi quần.
Một chiếc vòng kim loại hình dáng như một chiếc vòng tay xuất hiện trong tay hắn.
"Đây là vòng tay?"
"Tại sao nó lại nằm ở đây?" Tô Nam nhăn mày.
Dưới ánh đèn, khi hắn ta quan sát kỹ hơn, hắn nhanh chóng phát hiện ra rằng đây không phải là một chiếc vòng tay.
Cái vòng kim loại này được tạo thành từ hai nửa vòng tròn, ở giữa có một khóa kẹp được thiết kế rất tinh tế, có thể tháo rời được và khi gắn lại, nó dính chặt với nhau mà không để lộ bất kỳ khoảng trống nào, toàn bộ chiếc vòng tỏa ra ánh sáng màu trắng bạc lộng lẫy, tràn đầy tính cảm xúc kim loại.
Tô Nam có thể chắc chắn rằng, cái vòng này nhất định không phải của hắn.
Lúc tan tầm hắn ta đã kiểm tra túi của mình, lúc đó không có chiếc vòng nào cả.
"Sau khi xong việc ta đã một đường chạy về nhà, trong suốt quá trình đó cũng không có ghé qua nơi nào, cũng không có tiếp xúc với người nào, thứ này sao lại xuất hiện trên người của ta?"
Tô Nam cẩn thận hồi tưởng lại, cố gắng nhớ lại những sự tình đã phát sinh sau khi tan làm.
Đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì đó, lông mày nhíu lại.
"Là cô gái đã va chạm với ta lúc đó, chỉ có nàng ta tiếp xúc với ta!" Khuôn mặt Tô Nam khẽ biến, trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Khả năng rất cao cái vòng kim loại này là lúc hắn cùng với cô gái kia va chạm, cô gái này đã thừa dịp hắn không chú ý bỏ vào trong túi của hắn.
Nếu chuyện này là thật thì chuyện này thật sự có gì đó không bình thường.
Không có khả năng một người nào đó vô duyên vô cớ bỏ đồ vật vào trong túi của người khác, nếu có thì đó hẳn phải là một trò đùa quái đản nào đó, chứ không phải chỉ là một chiếc vòng tay như thế này.
Tô Nam cũng không tin rằng chiếc vòng tay này là do cô gái kia vô tình mới bỏ vào trong túi của hắn.
Tiếp tục quan sát cẩn thận chiếc vòng tay này, hắn phát hiện trên chiếc vòng tay có khắc một tổ hợp chữ số hiển thị rất rõ ràng.
Thế Giới Yêu Ma.
"Thế Giới Yêu Ma? Đây chẳng lẽ là vòng tay trò chơi?"
Nhìn thấy tổ hợp chữ số này, Tô Nam phản ứng lại.
Hắn vô cùng quen thuộc với kiểu ký tự chữ cái này, trong nhiều chiếc vòng tay điều khiển trò chơi, đều có các ký tự chữ cái tương tự.
Sau hơn một thế kỷ phát triển, trò chơi trực tuyến đã phát triển từ các trò chơi trên trang web mà người chơi có thể điều khiển bằng các phím nhấn đến trò chơi thực tế ảo có thể được điều khiển trực tiếp bằng ý thức thông qua một thiết bị chơi game đặc biệt gọi là "trò chơi giả lập thực tế".
Do giá thành của loại trò chơi này rất đắt đỏ và chỉ có thể chơi các trò chơi do nhà sản xuất game chỉ định trong giai đoạn ban đầu, dẫn đến trong một thời gian dài, trò chơi thực tế ảo không thể được phổ biến rộng rãi.
Chỉ đến khi xuất hiện chiếc vòng tay chơi game, tình huống này mới có chút cải thiện.
Vòng tay chơi game có hai chức năng, một là lưu trữ phần mềm game, người chơi muốn trải nghiệm các trò chơi khác nhau chỉ cần mua vòng tay chơi game tương ứng.
Thứ hai là xác thực danh tính. Đối với người chơi, vòng tay chơi game giống như một thẻ căn cước cá nhân, lưu trữ thông tin cá nhân của người chơi.
Tô Nam không phải là chưa từng thấy loại vòng tay chơi game này, ngược lại, hắn ta cũng là một người yêu thích trò chơi, trong phòng ngủ của hắn ta có một chiếc vòng tay chơi game giá không rẻ.
Chỉ khác là, chiếc vòng tay chơi game hắn ta từng thấy đa số được làm bằng nhựa và bên trong có chứa chip điện tử.
Còn chiếc vòng tay trước mặt hắn, toàn bộ được làm bằng kim loại, lại còn là lần đầu tiên hắn thấy.