Sau khi Hạ Lẫm nhận được chuyển phát nhanh, còn chưa kịp nhìn kỹ, liền nhận được thông báo của Elsa: "Đại nhân, Quý Cảnh Trạch tiên sinh đến thăm, không biết ngài có gặp mặt hay không?"
Quý Cảnh Trạch?
Hạ Lẫm nhìn về phía Phi Thác bên cạnh: "Các người đi tìm Văn Thái đại sư?"
Quý Văn Thái là ông nội của Quý Cảnh Trạch, đại dược sư cấp 9 duy nhất trong Liên Minh Tự Do, có thể nói là tồn tại như quốc bảo. Chỉ là, hắn đã thoái ẩn bảy năm nay.
Phi Thác trả lời: "Tá Cách quả thật đi tìm Văn Thái đại sư, chỉ là vẫn luôn chưa có được câu trả lời chắc chắn."
Hạ Lẫm gật gật đầu, không hề hỏi nhiều, phân phó Elsa mời Quý Cảnh Trạch tiến vào.
Quý Cảnh Trạch diện mạo thanh tuấn, dáng người thẳng, phong thái tỏa ra mang theo một loại cao quý cùng lãnh ngạo sinh ra đã có, hai mươi lăm tuổi liền trở thành chứng thực dược sư cấp 5, tinh thần cấp bậc B, được coi là người thừa kế tiếp theo của Văn Thái đại sư.
"Hạ Lẫm đại nhân, chào ngài." Quý Cảnh Trạch hướng Hạ Lẫm hơi hơi gật đầu.
"Không cần khách khí, ngồi đi." Hạ Lẫm hỏi,"Văn Thái đại sư gần đây khỏe không?"
"Nhờ phúc đại nhân, hết thảy mạnh khỏe." Quý Cảnh Trạch ánh mắt khó hiểu mà đảo qua nam nhân trước mặt, theo bản năng muốn dò xét tinh thần lực của hắn, lại bị một cổ uy áp vô hình ngăn cản bên ngoài, làm hắn không thể động đậy.
Hạ Lẫm sắc mặt bình tĩnh mà nhìn hắn: "Quý thiếu lần này đến đây là vì... ?"
Quý Cảnh Trạch biểu tình cứng đờ mà thu liễm hơi thở, từ trong lòng lấy ra một cái hộp nhỏ: "Gia gia* nhờ tôi đưa cho đại nhân một món đồ."
*ông nội
Phi Thác tiến lên tiếp nhận hộp, sau khi kiểm tra, mới đưa nó cho Hạ Lẫm.
"Đây là Ngụy Thần Đan đích thân gia gia luyện chế, thượng phẩm 3 sao." Quý Cảnh Trạch giải thích nói,"Sau khi dùng, có thể tạm thời đem tinh thần lực " khôi phục " đến trạng thái tột cùng."
Cái gọi là "Khôi phục", cũng không phải là thật sự khôi phục, mà là một loại ngụy trang đặc thù, hiệu quả chủ yếu chính là làm tinh thần lực bị hao tổn thoạt nhìn cùng bình thường không có gì khác nhau.
Sau khi giải thích một phen, Quý Cảnh Trạch lại bổ sung nói: "Gia gia tuy rằng là đại dược sư, nhưng cũng không có cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn nghiên cứu chế tạo ra dược vật chữa khỏi tổn thương tinh thần lực cấp S, chỉ có thể lui mà cầu tiếp, luyện chế một viên Ngụy Thần Đan, hy vọng có thể giúp đại nhân vượt qua cửa ải khó khăn."
"Văn Thái đại sư có tâm, Hạ mỗ ngày nào đó chắc chắn tới cửa gửi tạ." Không thể không nói, viên Ngụy Thần Đan này thật là hiểu được điều khẩn cấp của Hạ Lẫm, cũng không biết Tá Cách thuyết phục Văn Thái đại sư ra tay tương trợ như thế nào.
"Vì bảo đảm không có xảy ra bất cứ sai sót nào, tôi sắp tới sẽ không rời đi bổn thị, đại nhân nếu có thắc mắc gì, tùy thời có thể tới tìm tôi."
Trong giọng nói Quý Cảnh Trạch, tràn ngập sùng kính đối với gia gia hắn cùng ngạo nghễ khó có thể che dấu.
Hạ Lẫm lại cùng hắn hàn huyên một hồi, liền bảo Elsa đưa hắn rời đi, cũng an bài cho hắn một mơi ở thoải mái. Thông qua lần tiếp xúc ngắn ngủi này, Hạ Lẫm đánh giá Quý Cảnh Trạch chỉ có tám chữ: Tuổi trẻ khí thịnh, kiên quyết quá đầy.
Phi Thác nhịn không được hưng phấn: "Có viên Ngụy Thần Đan này, cuối cùng không cần lo lắng Stiga."
Không cần lo lắng sao? Hạ Lẫm nhìn chiếc hộp trên tay, như đang suy tư điều gì.
Ngụy Thần Đan quả thật là dược vật khẩn cấp thích hợp nhất trước mắt, nhưng có giấu được Stiga hay không, vẫn còn chưa chắc...
Gần nhất, nhân khí Hoa Hoa Thế Giới có chút hạ xuống, nguyên nhân là mỗ chủ tiệm không làm việc đàng hoàng, liên tiếp mất tích vài ngày không có tin tức, đại bộ phận dược phẩm đều hết hàng. Nhóm hoa hữu tỏ vẻ phi thường bất mãn, sau khi liên tiếp kháng nghị, tất cả đều héo héo rời đi, hơn nữa chỉ tay thề không bao giờ mua bất cứ thứ gì của Hoa Hoa Thế Giới, bất luận cái gì!
Làm fan trung thành của Hoa Hoa Thế Giới, Mễ Đóa theo thói quen kích vào địa điểm trang web Hoa Hoa Thế Giới, ánh mắt tùy ý đảo qua, bỗng chốc dừng lại.
Mỗi tháng miễn phí tân phẩm?
Nhìn đến cái không gian bản khối mới xuất hiện này, Mễ Đóa hưng phấn mà nhấn vào, kết quả chỉ nhìn đến một mảnh hoang vu, bên trong cái gì cũng không có. Nga, cũng không phải cái gì cũng không có, Minh chủ để lại một cái thông cáo: 【 Bắt đầu từ tháng này, mỗi tháng trưng bày một khoản tân dược, hạn lượng bán ra, tùy cơ đưa tặng một người miễn phí dùng thử. 】
Mễ Đóa nhìn nhìn ngày hôm nay, ngày 28, tháng này chỉ còn 2 hai ngày, nói tân dược tốt đâu?
Tổ chức ngôn ngữ đang chuẩn bị muốn phun tào, giữa không gian lại nhảy ra một loạt chữ: 【 Đêm mai 10 giờ, tân phẩm phát sóng trực tiếp, kính thỉnh chờ mong. 】
Ngao, 10 giờ đêm mai!
Một hơi nghẹn trở về, Mễ Đóa nhanh chóng đem tin tức này phát đến diễn đàn Thiên Phủ.
Nhóm hoa hữu đầu tiên là hưng phấn, ngay sau đó lại lãnh diễm cao quý mà tỏ vẻ khinh thường nhìn lại. Bọn họ không lâu trước đây mới thề không mua đồ của Hoa Hoa Thế Giới, làm sao có khả năng tùy tùy tiện tiện liền sửa miệng? Một khoản tân phẩm mà thôi, đem bọn hắn xua đuổi tốt như thế sao? Cần phải làm Minh chủ ý thức được chính mình có bao nhiêu không chịu trách nhiệm!
【 Hừ, tân phẩm mỗi ngày có, không kém một khoản này của Hoa Hoa Thế Giới! 】
【 Không sai, đối với hành vi ngưng hàng lâu dài của Minh chủ, ta thực tức giận, hậu quả thực nghiêm trọng. 】
【 Minh chủ, tôi đã từ bỏ trị liệu, quyết định không bao giờ uống thuốc này! 】...
Các loại công khai lên án, phun tào thực mau tích lũy thành lầu cao, xuyên thấu qua màn hình dường như đều có thể cảm giác được nhóm Hoa hữu oán niệm nồng đậm.
Chờ đến ngày 10 giờ buổi tối ngày hôm sau, người chạy tới xem phát sóng trực tiếp quả nhiên không nhiều lắm, chỉ có ít ỏi hai ba mươi người.
An Nhàn cũng không biết tình huống trong phòng phát sóng trực tiếp, cô giờ phút này đang đứng ở mái nhà một tòa lầu cao, quan sát phía dưới, dòng xe cộ xuyên qua, ánh đèn lập loè.
Vốn dĩ cô không dự định tự mình biểu diễn, nhưng tân dược lần này có chút đặc biệt, yêu cầu cân bằng lực của bản thân cùng lực khống chế rất cao, không có trải qua luyện tập, người bình thường rất khó phát huy ra hiệu quả của nó.
Chậm rãi mở rộng hai tay, lộ ra lọ hình tròn được khảm ở trên bao cổ tay, chất lỏng màu vàng lưu chuyển bên trong lọ, lập loè điểm điểm ánh huỳnh quang, giống như hai viên đá quý linh động.
Không sai, đây là tân dược An Nhàn sắp tuyên bố —— Phi Hành Tề, một loại dược tề đặc biệt phát huy từ khống chế tinh thần lực.
【 Chủ bá* chọn ở mái nhà phát sóng trực tiếp là vì ra vẻ sao? 】
*người truyền bá, phát sóng
【 Tuy rằng không thấy được chính mặt, nhưng dáng người này, tôi cho 98 điểm. 】
【 Chủ bá, tới gần hơn đi! 】
【 Đây là loại dược tề gì? Chủ bá mau mau giải thích một chút a. 】
Mọi người cũng không biết vị chủ bá này chính là bản thân Hoa Hoa Minh Chủ, chỉ coi như lại là một người may mắn được miễn phí.
An Nhàn hoàn toàn không có ý muốn giải thích, tâm niệm vừa động, một chút tia sáng màu vàng thong dong ở giữa khuynh sái mà ra. Một cái bước chân, thân thể cao cao nhảy lên, đáp xuống.
【 A a a a, chủ bá nhảy lầu! 】
【 Má, hoàn toàn không có một chút phòng bị, hù chết bảo bảo. 】
【 Đây là có chuyện gì? 】
Vèo —— một màu u ám giữa hình ảnh trống không, hai đường sáng chợt lóe rồi biến mất, hoa phá trường không. Ngay sau đó, chỉ thấy một thân ảnh thon dài lơ lửng trên bầu trời, đỉnh đầu là vô số sao trời, dưới chân là cao lầu san sát, hai bó ánh sáng nơi cổ tay xoay quanh đan chéo, biến ảo không ngừng, mang theo một loại luật vận động kỳ diệu, chặt chẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Không đợi mọi người phản ứng, bóng người mở rộng hai tay, nhanh chóng bay về phía trước, hai bó ánh sáng tùy theo khua múa, ở sau lưng cô để lại hai đường tàn sắc vàng.
【 Thảo thảo thảo thảo! Thật súc vật đây là đang bay!!! 】
【 Mẹ ơi, mau đến xem người bay! 】
【 lóe mù 24K hợp kim mắt chó của tui rồi! 】
Phi hành!
Vậy mà là phi hành!
Phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt bùng nổ.
Phi hành – bay trên không có thể nói là ảo tưởng của phần lớn loài người, tuy rằng thời đại này đã phát minh ra các loại công cụ phi hành, chẳng hạn như đĩa bay, cánh đơn, máy bay lượn trên không vân vân, nhưng nhiều ít đều tồn tại một định vài điểm hạn chế, hoặc là độ cao phi hành không đủ, hay là độ linh hoạt không đủ, cũng có thể là không tiện mang theo... Trước sau không có cách nào có thể chân chính tự do bay trên không.
Nhưng trước mắt vậy mà lại xuất hiện một kiểu phi hành hoàn toàn mới, không cần mượn dùng bất luận cái công cụ dư thừa nao, chỉ dùng một loại dược tề, là có thể làm người bay lên trời.
Quả thực thoải mái!
Trong phát sóng trực tiếp, An Nhàn biểu diễn phi hành vừa mới vừa mới bắt đầu.
Cô khống chế được tinh thần lực, thân hình như diều hâu ở không trung bay lượn tư do, lướt qua những tòa cao ốc, xuyên qua hành lang uốn khúc trong đường hầm, cảnh vật xung quanh, hóa thành quang ảnh mông lung, từ từ trước mắt lướt qua.
Một cái cúi người, tầng trời thấp chui vào một ngôi vườn rừng, sau đó lại từ bên kia lao ra, mang theo từng chiếc lá rụng.
Cách đó không xa, một người nam tử tóc bạc đang chuẩn bị ăn xiên nướng, bỗng nhiên cảm giác một trận gió lớn thổi qua, bụi đất tán loạn, nhào lên đầy người đầy mặt hắn.
Thảo!
Nam tử tóc bạc tức giận, ném xiên nướng bị nhiễm bụi đất trên tay xuống, một bước kêu la bên người đang bay, đang chuẩn bị đứng dậy đuổi theo, lại phát hiện kẻ đầu têu đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Đây là cái dồ chơi gì? Tốc độ này thật kinh người!
An Nhàn giống như đang tuần tra lãnh địa, tùy ý bay qua bay lại trên thành thị, có khi dán tường trượt xuống, khi lại theo xe đuổi bóng, có lúc ngược dòng lướt nước, hoặc là xuyên thẳng lên mây... Lại bay cao một chút, lại bay nhanh một chút, lại bay xa một chút, đem tất cả gánh nặng toàn bộ vứt bỏ, ôm cả trời đất vào, thế giới bỗng trở nên nhỏ bé vô cùng.
Sau khi tùy tiện bay lượn, An Nhàn thả chậm tốc độ, giãn ra hai tay, vững vàng lơ lững trên không trung, hưởng thụ gió đêm an ủi.
Không cần biết là vừa rồi tiêu sái cùng mạnh mẽ, hay vẫn là giờ phút này thích ý cùng thoải mái, đều làm tình cảm người khác mãnh liệt bắn ra bốn phía, cảm xúc mênh mông.
Tự do, vui sướng, kích thích, tráng lệ... Mọi người hận không thể giống như cô, có thể lập tức thử nghiệm phi hành thoải mái.
Nhẹ nhàng dừng ở phía trên tháp cao, An Nhàn đứng thẳng người, lẳng lặng quan sát vùng đất bên dưới.
Ngay sau đó, cô đột nhiên quay đầu, lần đầu tiên mặt hướng vào màn ảnh phát sóng trực tiếp.
Một gương mặt tuấn mỹ, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà đập vào tầm mắt mọi người.
【 Emma, tim tui! 】
【 Soái soái soái soái! 】
Khóe miệng An Nhàn hơi hơi giơ lên, duỗi ra hai tay, ngửa về sau một cái, lấy tư thế vật rơi tự do, từ trên cao hơn sáu trăm mét rơi xuống...
【 A a a a... 】
Giữa phòng phát sóng trực tiếp một mảnh kinh hô.
500 mét, 400 mét, 300 mét... Tiếng gió vù vù thổi qua, bóng người rơi xuống hoàn toàn không có động tác tự cứu, mắt nhìn vuông góc phát sóng trực tiếp 90 độ nhìn đến mức kích thích tố của mọi người cùng dâng lên.
【 Chủ bá, sao chưa dùng thuốc! Còn không bay lên! 】
【 Chủ bá, không đến 100 mét! 】
【 Chủ bá, anh không cần tìm đường chết a a a!!! 】
Mắt thấy khoảng cách mặt đất chỉ còn lại hơn có mười mét, mọi người đều có chút không dám nhìn. Đây chính là độ cao hơn sáu trăm mét, dù cho thân thể có bằng thép đi chăng nữa, cũng ngã bẹp thành bánh!
10 mét, 8 mét, 5 mét, 3 mét, 1 mét!
Hạ trụy khí kình*, rung nổi một mảnh bụi đất.
*tạm chưa tìm được từ thay thế thích hợp, có thể xem gần như là khí nén khi rơi xuống đi (không chắc)
Hai đường sáng hiện lên, đan chéo thành hai mảnh cánh chim, vững vàng đem An Nhàn nâng lên.
Một cái xoay người lưu loát, làm đến nơi đến chốn, ánh vàng tản đi bốn phía, ngay sau đó như linh xà trở về bên trong lọ.
Phóng khoáng, soái khí, oai hùng mạnh mẽ.
【... Chủ bá, chúng ta tới nói chuyện nhân sinh. 】
【 Chủ bá, vừa rồi tại sao không "Soái" (ngã) chết anh?! 】
【 Ra vẻ thâm cao sẽ bị sét đánh đấy nhé chủ bá! 】
【MD, đều là đàn ông với nhau, vừa rồi vậy mà không cẩn thận bị chọc sợ một phen. 】...
An Nhàn làm lơ mọi người phát điên, quyết định nhanh chóng tắt đi phát sóng trực tiếp.