"Để tôi xem chất lượng của cậu cao đến mức nào?"
Cất ảnh đi, Nhậm Trường Giang nhìn Vương Vũ, kết quả đối phương cười cười, cũng lấy điện thoại ra tìm một bức ảnh.
Nhậm Trường Giang nhìn bức ảnh, sắc mặt thay đổi, cô gái trong ảnh thực sự rất xinh đẹp, xinh đẹp hơn tất cả bạn gái cũ của anh ta cộng lại.
"Thế nào?"
Vương Vũ cảm thấy bản thân đã thắng.
Nhậm Trường Giang lại nói: "Quả thật rất đẹp, nhưng sao lại là ảnh một người, các cậu không chụp chung à?"
Sắc mặt Vương Vũ cứng đờ, lắp bắp nói: "Bây giờ tôi vẫn đang theo đuổi cô ấy... Ảnh chụp chung thì... Dù sao thì cũng có thể chụp bất cứ lúc nào... Nên không đặc biệt chụp chung..."
"Hóa ra là vẫn chưa theo đuổi được."
Nhậm Trường Giang thoải mái rồi: "Vậy thì không phải bạn gái của cậu rồi."
Vương Vũ hơi không vui: "Bây giờ cô ấy đang thử thách tôi, đợi tôi vượt qua thử thách là được."
Trương Long Phi tò mò ghé lại gần, nhìn bức ảnh trong điện thoại của Vương Vũ, lập tức kinh ngạc nói: "Cô gái này chắc chắn là nhân vật cấp nữ thần, cũng là người trường chúng ta sao?"
"Đúng vậy."
Vương Vũ chậm rãi nói: "Thật ra cũng là người của lớp chúng ta, sau này các cậu cũng sẽ quen biết, cô ấy tên là Tiêu Long Nguyệt, bây giờ đang ở trong nhóm tân sinh viên, he he! Thật ra lúc đầu chúng tôi đã hẹn nhau cùng đăng ký khoa âm nhạc."
"Được đấy, xem ra thật sự có thể theo đuổi được." Trương Long Phi vô cùng hâm mộ.
"Chắc chắn rồi, lúc trước cô ấy nói rằng bản thân không muốn yêu đương thời cấp ba, nhưng bây giờ chúng ta đều đã lên đại học rồi, cô ấy đồng ý với tôi chỉ là vấn đề thời gian!"
Ánh mắt Vương Vũ kiên định.
Trong lòng Lâm Lạc thở dài, rất muốn nói với Vương Vũ rằng, cậu không nắm bắt được Tiêu Long Nguyệt đâu, sau này cô ấy chính là vợ Tổng giám đốc.
Các cậu không phải là tuyển thủ cùng một đẳng cấp.
Vương Vũ thậm chí còn không bằng anh, cùng làm kẻ nịnh bợ nữ thần, kiếp trước ít nhất anh cũng đã được húp canh.
Nhậm Trường Giang nhìn Lâm Lạc nói: "Anh bạn sao không nói gì thế, đẹp trai như vậy, chắc có không ít bạn gái nhỉ?"
"Tôi à?"
Lâm Lạc thành thật nói: "Làm kẻ nịnh bợ hoa khôi trường ba năm, lúc tốt nghiệp thì từ bỏ, không theo đuổi nữa."
"Không tin."
Ba người bạn cùng phòng đều không tin, tra hỏi đủ kiểu.
Lâm Lạc đẹp trai, cho dù ở Học viện Nghệ thuật Yên Kinh, cũng được coi là một nhóm nổi bật, nữ thần như thế nào mới có thể khiến anh làm kẻ nịnh bợ ba năm?
Trừ khi là kiểu nữ thần của Vương Vũ, Tiêu Long Nguyệt!
Lâm Lạc không muốn nói nhiều, không phải là sợ mất mặt hay gì, hoàn toàn là không muốn truyền ra một số lời đồn liên quan đến Trương Hinh Doãn.
Dù sao thì chắc chắn Trương Hinh Doãn muốn cắt đứt quan hệ với anh, anh đã nói sẽ không dây dưa, phải nói được làm được.
Đúng lúc này.
Trong nhóm lớp, trợ giảng đăng một thông báo:
"Các bạn thông báo cho nhau nhé, lát nữa chúng ta đến phòng 513 tòa nhà số 8 sinh hoạt lớp đơn giản."
"Nhận được!"
"Nhận được!"
Không ít người trong nhóm hưởng ứng.
Vương Vũ nhìn cả nhóm, cười nói: "Lúc đăng ký các cậu đều gặp trợ giảng đúng không, đàn chị cực phẩm!"
"Chỉ là quá lạnh lùng."
Nhậm Trường Giang lẩm bẩm, anh ta theo đuổi con gái giỏi như vậy, chính là vì anh ta biết rất rõ, loại con gái nào bản thân có thể theo đuổi được, loại con gái nào bản thân hoàn toàn không có hy vọng.
Giống như trợ giảng tên Thôi Hi Văn kia, chính là thuộc loại Nhậm Trường Giang không có dũng khí theo đuổi, anh ta cảm thấy bản thân không có hy vọng.
Trên thực tế, nhan sắc của Tiêu Long Nguyệt cũng khiến Nhậm Trường Giang chùn bước, trong lòng anh ta thầm hy vọng Vương Vũ cũng không có hy vọng.
Bằng không thì còn khó chịu hơn giết anh ta!
Dù sao thì Nhậm Trường Giang không cảm thấy mình kém Vương Vũ ở điểm nào.
"Trợ giảng đúng là lạnh lùng thật."
Trương Long Phi và Vương Vũ cũng thấy trợ giảng Thôi Hi Văn là kiểu người "chỉ được ngắm chứ không được khinh nhờn".
"Đừng bàn nữa, đi sinh hoạt lớp thôi."
Lâm Lạc lên tiếng, chuẩn bị đến phòng học mà trợ giảng đã nói.
"Đợi đã!"
Mấy người bạn cùng phòng lên tiếng, không hẹn mà cùng chạy đến trước gương.
Vương Vũ lấy keo vuốt tóc, vuốt tóc mình, có vẻ không hài lòng với kiểu tóc hiện tại.
Trương Long Phi thì cẩn thận nặn mụn.
Quái đản nhất là Nhậm Trường Giang, tên này còn trang điểm, dù không trang điểm quá đậm...
"Có cần thế không các anh em."
Kiếp trước Lâm Lạc thật sự không nhận ra mấy người bạn cùng phòng lại coi trọng hình tượng đến vậy.
"Tôi chỉ có thể nói là cậu không hiểu, đây là buổi gặp đầu tiên sau khi lên đại học, lát nữa chắc chắn phải lên bục tự giới thiệu bản thân, tất cả sinh viên nữ trong lớp sẽ tập trung nhìn vào mặt tôi!"
Nhậm Trường Giang nói như vậy.
Trương Long Phi cũng gật đầu, rất mong chờ tương lai: "Không biết lớp chúng ta có nhiều sinh viên nữ xinh đẹp không."