Chương 379: Kế sách

Lục Tiên

Tiêu Đỉnh 27-06-2023 21:23:08

"Ma quỷ lộng hành? Lời này là có ý gì?" Người mở miệng nói chính là Hoài Viễn Chân Nhân đứng ở bên cạnh Tôn Minh Dương, hơn nữa trừ hắn ra , nhiều gương mặt xung quanh cũng lộ ra vài phần ngạc nhiên, hiển nhiên đối với tin tức này cũng cảm thấy nghi hoặc. Nguyên Phong Đường nói tiếp: "Theo như lời mấy tên tiểu yêu, là Yêu giới lúc đó đột nhiên xuất hiện vô số Quỷ vật, hung mãnh dị thường, giống như là hồng thủy quét sạch toàn bộ giới thổ, tất cả bộ tộc lớn nhỏ đều bị trường kiếp nạn này ảnh hưởng đến , bộ tộc thực lực nhỏ yếu bị diệt tộc nhiều vô số, bộ tộc thực lực hơi mạnh mẽ một chút thì cũng bị đả thương nguyên khí, nhao nhao di chuyển để lánh nạn." Nói đến đây, Nguyên Phong Đường thoáng dừng lại lấy hơi, lại tiếp: "Đại khái chính là trong thời điểm này, đột nhiên có kẻ phát hiên ra Âm Sát chi khí rõ ràng đã biến mất, tuy rằng Phi Hồng Giới vẫn trong hoàn cảnh nguy hiểm ác liệt, nhưng đã có thể miễn cưỡng hành tẩu, cho nên dưới áp lực của đại quân yêu tộc ùn ùn kéo đến , có không ít bộ tộc bị bức bách phải trốn vào Phi Hồng giới, sau đó di chuyển tới nhân giới của chúng ta." Những lời này nói xong, trên mặt mọi người thần sắc đều có chút cổ quái, hiển nhiên ai cũng không thể tưởng được hôm nay Yêu tộc vậy mà đã suy sụp đến quẫn cảnh này, theo như tình hình này, sợ là cũng không cần Nhân tộc phải động thủ, hang ổ yêu tộc đã bị kẻ khác đoạt mất rồi. Năm xưa là bộ tộc một mình xưng bá toàn bộ Hồng Mông giới , hôm nay biến thành tình huống như vậy, dù là cừu địch lớn nhất của yêu tộc, thực sự cũng làm cho người ta cảm thán không thôi. Thiên Khổ Thượng Nhân chắp tay trước ngực, thấp giọng tụng một câu Phật hiệu, không nói gì, ngược lại đứng ở bên cạnh hắn là Nam Cung Lỗi trầm ngâm một lát, sau đó lập tức nói với Nguyên Phong Đường: "Nguyên huynh, việc này chúng ta nên thương nghị thật kỹ lưỡng." Nguyên Phong Đường vuốt cằm nói: "đúng thế." Nói xong, lão tiện tay hướng về phía sau phất một cái, đám đệ tử Nguyên Thủy Môn chung quanh đều lùi về phía sau rời đi, Thiên Khổ Thượng Nhân cùng Nam Cung Lỗi rất nhanh ngồi xuống, Hoài Viễn Chân Nhân thấy thế cũng xoay người lại, thấp giọng nói với những người còn lại: "Các ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, ta cùng mấy vị Chưởng môn thương nghị một phen." Mọi người tự nhiên cũng không dị nghị, đều là theo lời lui ra phía sau, Thẩm Thạch trong lúc rời khỏi tòa lều vải này, ngưng mắt nhìn một lát sau lại dời ánh mắt đi chỗ khác, đi theo sư phụ Bồ lão đầu, quay lại với đám người Lăng Tiêu Tông. Ngay khi vừa dừng lại, Thẩm Thạch liền thấy Bồ lão đầu hạ thấp âm thanh, nói: "Tảng Đá, ngươi đối với việc này thấy thế nào?" Thẩm Thạch nhíu nhíu mày, mắt nhìn thoáng qua chung quanh, thấy phụ cận không có ai chú ý , lúc này mới nói khẽ: "Sư phụ, ý người la sao?" Bồ lão đầu đáp: "Sự tình Ma quỷ lộng hành trong yêu giới." Thẩm Thạch trầm mặc một lát, trả lời: "theo đệ tử, Ma quỷ lộng hành trong yêu giới sợ là có chỗ cổ quái, nếu được quyết định, đệ tử cảm thấy chúng ta tốt nhất không nên đơn giản đi tới đó." Bồ lão đầu lại lắc đầu nói: "Không thể nào, lần này buộc phải đi yêu giới." Thẩm Thạch ngơ ngác một chút, hỏi: "Đây là vì sao?" Bồ lão đầu nhìn hắn một cái, thở dài, trả lời: " Tứ Chính danh môn chúng ta, đều là dòng dõi của Lục Thánh Nhân tộc năm đó truyền xuống, ngươi biết chứ?" "dạ." "Đã là như thế, ngày xưa nghiệp lớn của Tiên hiền chưa hoàn tất, Tứ Chính danh môn há có thể bỏ mặc? Một vạn năm qua, Tứ Chính danh môn thống lĩnh Nhân tộc, được tôn sùng vô cùng, hưởng thụ vô số vinh hoa , lúc này thời điểm Phi Hồng giới một lần nữa mở ra, Tứ Chính danh môn ta sao có thể lùi bước? Nếu thực sự là như thế, chúng ta là con cháu thật sự là thẹn với tổ sư ngày trước, sau này khi chết đi cũng không mặt mũi nào gặp lại lịch đại tổ tiên tông môn rồi." Bồ lão đầu nói đến đây, khẽ cười thoáng một cái, sắc mặt lộ ra vài phần ngạo khí nhàn nhạt, nói tiếp: "Thạch Đầu, ngươi cũng là Lăng Tiêu Tông đệ tử, điều này ngươi phải ghi nhớ trong lòng. Tứ Chính danh môn cơ nghiệp to lớn, ngày thường có lẽ mỗi nhà đều có bí mật của riêng mình và những sự tình hỗn loạn, nhưng mà Phi Hồng lần nữa mở ra, thời điểm Nhân Yêu hai tộc lại lần nữa xung đột , về tình về lý, Tứ Chính danh môn đều phải bảo hộ Nhân tộc, dũng cảm xông lên, không phụ sự kỳ vọng của thiên hạ. Cũng chỉ có như thế, Nhân tộc ta có tinh anh đứng ra, mới có thể không lại tái hiện vận mệnh bi thảm của Thiên Yêu Vương Đình khi xưa ." Thẩm Thạch hít sâu một hơi, ngưng trọng gật đầu, đáp: "Vâng, đa tạ sư phụ dạy bảo, đệ tử đã minh bạch." Bồ lão đầu vỗ vỗ bờ vai của hắn, mặt có vẻ vui mừng, bất quá sau đó nụ cười của lão bỗng nhiên lộ ra vài phần giảo hoạt , rồi lại một lần nữa giảm thấp thanh âm, dùng âm lượng mà chỉ có Thẩm Thạch mới có thể nghe được, nói khẽ: "Hơn nữa, hôm nay Yêu tộc chính là lúc cùng đường, thực lực đang lúc yếu ớt nhất trong vài vạn năm qua, không thừa cơ hội này đánh tới, chẳng lẽ còn cho bọn chúng cơ hội thở dốc? Hơn nữa. . . Hành động một lần tiêu diệt toàn bộ đại địch, chỉ sợ cũng đủ để sánh ngang với công đức Thánh hiền xưa kia, cơ hội ngàn năm có một đến mức này, mấy vị Nguyên Đan chân nhân bọn họ làm sao có thể đơn giản buông tha?" Thẩm Thạch im lặng, một lát sau mới nói: "Thì ra là thế, vẫn là đệ tử cạn nghĩ." Bồ lão đầu cười nhạo một tiếng, thoạt nhìn đã khôi phục vài phần bộ dạng bất cần, nói tiếp: "Cái gì mà suy nghĩ sâu cạn , thực tế thì, ngươi dù sao đạo hạnh không đủ, cũng không có đứng ở địa vị Nguyên Đan Chân, nếu không tự nhiên cũng đã nhìn thấu triệt rồi." Thẩm Thạch cũng cười cười, bất quá lập tức nói: "Sư phụ, lời người vừa mới nói, đệ tử đều đã minh bạch, chẳng qua là đệ tử trong lòng vẫn có một ý tưởng, không biết có nên nói hay không?" "Ngươi nói nghe thử." "Chúng ta Tứ Chính danh môn nếu như khẳng định phải đi Yêu giới, không bằng trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi và hồi phục, dù sao chúng ta vừa tru diệt một yêu tộc, nghỉ ngơi mấy ngày cũng là bình thường. Thừa cơ hội này, đem tin tức này lan truyền ra thiên hạ , đồng thời cũng nói rõ sự tình yêu giới ngày nay . Thứ nhất là để cho Nhân tộc trong thiên hạ đều có sự chuẩn bị, trong lòng hiểu rõ, thứ hai là. . . Yêu giới chính là gần với Hồng Mông chủ giới , trong đó có vô số thiên tài địa bảo, lần này hỗn loạn, tự nhiên sẽ có thật nhiều tán tu muốn đục nước béo cò tiến về yêu giới." Bồ lão đầu ánh mắt chớp lên, nhìn Thẩm Thạch, hỏi: "Ý của ngươi là muốn cho những tán tu kia vì chúng ta dò đường?" Thẩm Thạch đáp: "Đúng vậy, nhưng không chỉ là như thế. Sư phụ, thứ cho đệ tử nói thẳng, biển Quỷ vật trong Yêu giới có thể khiến tất cả Yêu tộc bị bức đến tuyệt cảnh thế này, thậm chí không do dự di chyển đến Nhân giới , tuyệt không phải bình thường. Có lẽ ngay cả Nguyên Đan cảnh chân nhân cũng ít thấy quỷ vật cường hãn bậc này , chưa kể số lượng quỷ vật có lẽ còn đáng sợ hơn nữa, như thế mới có thể khiến cho Yêu tộc không thể nào chống cự. Mà chúng ta Tứ Chính danh môn toàn quân tinh nhuệ, phóng nhãn khắp Hồng Mông giới cũng là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhưng nhân số nếu so sánh với Quỷ vật hẳn là thua thiệt không ít." Bồ lão đầu liên tiếp gật đầu, ánh mắt cũng phát sáng , nói: "Lời này của ngươi ngược lại thật có vài phần đạo lý." Thẩm Thạch thoáng nở nụ cười, nói tiếp: "Đương kim thế gian, số mệnh Nhân tộc chúng ta chính là trong thời điểm cực thịnh, Nhân sĩ tu chân luyện đạo nhiều vô số kể, tán tu trải rộng khắp thiên hạ, nếu thật sự tính toán, đơn thuần số lượng tu sĩ, chỉ sợ Nhân tộc chúng ta so với Quỷ vật còn đông hơn rất nhiều. Chỉ cần chúng ta dẫn đường tán tu tiến vào Yêu giới, thứ nhất bọn họ có thể tìm được cơ duyên, thứ hai vô luận là Yêu tộc hay là Quỷ vật, Nhân tộc đều tuyệt đối không có khả năng đào ngũ đầu hàng, gặp được địch nhân chỉ có thể quyết chiến một phen; chỉ cần tu sĩ Nhân tộc đi tới đủ nhiều, ngăn trở lũ tiểu quỷ, thêm vào Tứ Chính danh môn tinh nhuệ chúng ta đi tìm đầu lĩnh của đại quân quỷ vật kia, như thế tính ra, nếu không phải có biến cố quá lớn nằm ngoài ý muốn, Nhân tộc chúng ta sẽ ở thế bất bại." Bồ lão đầu liên tục gật gật, vỗ tay cười nói: "Xú tiểu tử, Cũng là người ruột cong suy nghĩ nhiều đường. Bất quá chủ ý này quả thật không tệ, đi đi đi, ta dẫn ngươi đi tìm Chưởng giáo sư huynh, cùng hắn nói chuyện một phen." Nói xong cũng không chậm trễ, trực tiếp kéo Thẩm Thạch đi đến chỗ bốn vị Chưởng giáo đang thương nghị .