Những người sống sót đều là những người thông minh, thấy gia tộc Rost có chút giao tình với gia tộc Radetzky, vì muốn nhanh chóng khôi phục sản xuất, chiếm lĩnh thị trường, các nhà tư bản đã cử Rost làm đại diện đến đàm phán.
Nghe Radetzky nói, Rost biết là gặp rắc rối rồi, nhưng y vẫn không cam lòng, cố gắng nói:
- Nguyên soái, kể từ khi Venice bùng nổ cuộc nổi loạn, nền kinh tế địa phương đã bị ảnh hưởng nặng nề, nếu không thể nhanh chóng khôi phục sản xuất, e rằng thuế của năm nay sẽ gặp vấn đề!
Radetzky nhìn Rost, mỉm cười, sau đó chậm rãi nói:
- Rost, chẳng phải điều này là hiển nhiên sao?
- Do chiến tranh, nền kinh tế địa phương đã bị ảnh hưởng nặng nề, ta đã báo cáo lên chính phủ Vienna, yêu cầu miễn thuế cho năm nay.
- Chẳng lẽ thả bọn họ trở về, các ngươi có thể đảm bảo thuế của Venice trong năm nay sẽ không giảm sao?
Rost ấp úng trả lời:
- Không thể!
Y thực sự không dám hứa, thuế của Venice trong năm nay có thể thu được 1/5 so với những năm trước đã là ơn giời rồi.
Số tiền còn thiếu phải làm sao, chẳng lẽ lại bắt bọn họ bỏ tiền túi ra bù vào? Bọn họ đâu phải là Thập Tam Hành, làm chế độ bao thuế!
Radetzky dụ dỗ:
- Ta hiểu ý của ngươi rồi, cuộc chiến giữa chúng ta và Sardinia sắp bắt đầu, để đảm bảo sự ổn định của Venice, trước khi hoàn thành việc điều tra, những người này chắc chắn sẽ không thể trở về.
- Ta cũng hiểu tâm lý muốn nhân cơ hội này để mở rộng sản xuất, chiếm lĩnh thị trường của các ngươi. Đừng vội, đợi đến khi chúng ta đánh bại Sardinia, thu hoạch của các ngươi sẽ còn lớn hơn.
- Các nhà tư bản ở Lombardy đã đứng về phía Sardinia, với tư cách là kẻ thua cuộc, bọn họ đương nhiên không có tư cách để tiếp tục tồn tại, ta cho rằng các ngươi có thể lấp đầy khoảng trống mà bọn họ để lại!
Đây là một lời ám chỉ rõ ràng, chỉ cần ủng hộ Áo giành chiến thắng trong cuộc chiến này, khu vực thương mại chính ở Bắc Italy sẽ trở thành Venice.
Rost cố gắng kiềm chế cảm xúc, nói:
- Nguyên soái, chúng tôi cần phải trả giá những gì?
- Rất đơn giản, các ngươi chỉ cần tạo thanh thế ở Sardinia, khiến cho bọn họ phải sớm đưa quân đến Venice là được! - Radetzky bình tĩnh trả lời.
Rost vui mừng khôn xiết, đây là một khoản đầu tư "ít vốn, lợi nhuận cao, không rủi ro", Rost không tìm ra được lý do gì để từ chối.
Nếu thất bại, cùng lắm là mất một ít chi phí tuyên truyền, nếu thành công, sản nghiệp của mọi người đều có thể tăng gấp đôi, thậm chí là gấp mấy lần. ... ...
Các ngành công nghiệp chính ở vùng Italy thời đại này đều tập trung ở phía bắc, do các yếu tố chính trị, địa lý... , được chia thành hai khu công nghiệp là "Torino - Genoa" và "Milan - Venice".
Không còn nghi ngờ gì nữa, cuộc Cách mạng Công nghiệp ở vùng Italy cũng mới chỉ bắt đầu, hiện giờ vẫn chủ yếu là thủ công nghiệp truyền thống, chỉ là trong đó có thêm một số công cụ máy móc.
Các nhà tư bản ở Venice và các nhà tư bản ở Sardinia vừa hợp tác, vừa cạnh tranh, rất nhiều nhà tư bản có sản nghiệp ở cả hai nơi, mối quan hệ giữa hai bên không dễ dàng phân biệt rõ ràng.
Sau khi điều kiện mà Radetzky đưa ra được lan truyền ở Venice, các nhà tư bản đều hưởng ứng, còn trong lòng họ ủng hộ ai thì rất khó nói.
Điều này không quan trọng, dù sao thì đây cũng là một dương mưu, cho dù là những nhà tư bản thù địch nhất với Áo, bọn họ cũng cần Sardinia sớm đưa quân đến Venice.
Chiến tranh kéo dài thêm một ngày, bọn họ sẽ phải gánh chịu tổn thất không thể lường trước được, bao gồm cả các nhà tư bản ở Sardinia, việc huy động toàn quốc cũng cản trở họ kiếm tiền.
Torino trở nên náo nhiệt hơn, các nhà tư bản ở Venice tham gia vào cuộc tấn công dư luận, như thể giọt nước tràn ly, nhìn đám đông biểu tình đông nghịt, Charles Albert buộc phải ra lệnh cho lục quân phát động tấn công trước thời hạn.
Vì vậy, ông ta đã phái 40. 000 quân cuối cùng có thể điều động được trong nước, chỉ riêng quân đội của Sardinia đã lên tới 190. 000 người, nếu cộng thêm lực lượng của các đồng minh, trên lý thuyết, tổng binh lực của họ đã gần 250. 000 người.
Sở dĩ nói là trên lý thuyết là vì ngoài quân đội Sardinia ra, quân đội của mấy bang còn lại vẫn đang làm màu.
Đặc biệt là quân đội Napoli ở xa nhất, do rất nhiều binh lính bị say nắng nên đã dừng lại ở Giáo hoàng quốc. Chỉ có Chúa mới biết tại sao bọn họ lại bị say nắng vào mùa xuân.
Tóm lại, 40. 000 quân mà Napoli hứa sẽ không thể tham gia vào cuộc chiến này, nhưng vì sự nghiệp thống nhất Italy, bọn họ vẫn cử mấy trăm chiến sĩ bị bệnh ra trận.
Cho dù lý do này có vô lý đến đâu, ít nhất có một điều có thể khẳng định, quân đội Napoli sẽ không đến.
Franz không cho rằng đây là công lao của Bộ Ngoại giao, chỉ cần nhìn vào xuất thân của Quốc vương Ferdinand II của Napoli là biết.
Vị vua này là Quốc vương Hai Sicilia, con trai của Francis I và Maria Clementina - con gái của Hoàng đế La Mã Thần thánh Leopold II (Vương quốc Sicilia và Napoli đã hợp nhất để thành lập Vương quốc Hai Sicilia, Napoli chiếm ưu thế).
Nói một cách đơn giản, vị vua này là đàn em mà gia tộc Habsburg đã ủng hộ ở vùng Italy, mặc dù uy tín quốc tế của Áo hiện giờ đã giảm sút, nhưng điều này vẫn chưa đủ để khiến cho Napoli phản bội.
Nhìn vào bản đồ là biết, Napoli bị Giáo hoàng quốc ngăn cách, cho dù có thể đuổi Áo ra khỏi Italy, bọn họ cũng sẽ không thu được bất kỳ lợi ích thực sự nào.
Bất kỳ bang nào ở Italy đều có tham vọng thống nhất vùng Italy, lúc này, tài trợ cho kẻ thù không phải là một lựa chọn tốt. Cho dù là Áo chiếm đóng Venice và Lombardy thì cũng phù hợp hơn với lợi ích của họ so với việc Sardinia chiếm đóng những khu vực này.
Lịch sử đã thay đổi, do sức mạnh quân sự của Áo ở Venice mạnh hơn, hiện giờ, Sardinia đã bắt đầu đánh cược tất cả, đây là một cuộc chiến sinh tử.
Đến tháng 5, quân dự bị mà Áo huy động, sau hơn một tháng huấn luyện, đã có sức chiến đấu. Franz âm thầm tăng cường quân đội đến Hungary, chiến tranh sắp nổ ra.