Hộ quốc tam tổng, nhất kiếm ngũ long, Hành Thiên Kiếm! Xuất hiện trước mặt Thạch Cung Phụng, là một thanh niên lạnh lùng, chừng ba mươi tuổi, lông mày như đao, mắt như sao, hai sợi tóc mai trắng xám xõa xuống thái dương, con ngươi tựa như giếng cổ, không chút dao động. ừng ực một tiếng, nuốt ngụm nước bọt.
Tuy người này nhìn qua rất tuổi trẻ, nhưng trong lòng Thạch cung phụng cũng hiểu được, đây là một cường giả cùng thời đại với đại cung phụng, thậm chí tên của Hành Thiên Kiếm, còn đứng trên ngũ long, chính là cao thủ trấn tông mạnh nhất của Thiên Hành Tông. Hắn vạn lần không nghĩ tới, lần này bọn họ nội ứng ngoại hợp, vốn dĩ là mười phần chắc chắn, nhưng Thiên Hành Tông thế mà còn cẩn thận tới mức phải ra người mạnh nhất, xem ra lần này hành động bọn họ không chấp nhận sai lầm. Vì vậy, Thạch Cung Phụng cũng không dám lơ là, hắn vội vàng cúi đầu cười nói: " Tiền bối đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa, thứ tội thứ tội. nghĩ không ra Nhậm tông chủ đối với lần hợp tác này lại có thành ý như vậy, lại còn mời tiền bối ra mặt.."
"Ta không phải do tông chủ phái đến, mà là tự mình đến!"
Thế mà còn chưa đợi hắn nói xong lời lấy lòng, Thiên Hành Kiếm đã lạnh lùng đánh gãy hắn, trên mặt lộ ra tia phiền muộn: "Bên trong chín tông của Tây châu, người để cho lão phu nhìn lên cũng không nhiều, hàng ngũ thượng tam tông cũng như vậy, những đại cung phụng của quý tông, tuy là thuộc loại bét, nhưng lão phu lại rất coi trọng hắn!"
Ách! Bất giác, Thạch Cung Phụng đột nhiên căng thẳng, vẻ mặt ngưng trọng. Hắn đây là có ý gì, chẳng lẽ là tới giúp lão gia hỏa kia sao? Nếu lão gia hỏa kia vẫn còn sống, việc phản tống lần này của bọn họ sẽ gặp rắc rối lớn.
Trên đầu mồ hôi lạnh không ngừng toát ra, trong lòng Thạch cung phụng tràn đầy lo âu căng thẳng. Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, người kia xùy cười một tiếng, thản nhiên nói: "Ngươi không cần phải cuống cuồng như thế, việc này tông chủ đã định, Thiên Hành Tông cũng tham dự vào, đương nhiên lão phu sẽ không làm trái quyết định của tông môn.
Chỉ là... Thời điểm lão gia hỏa kia hấp hối, muốn gặp liếc mắt hắn một chút, chỉ thế thôi!" Nói đến đây, người kia đã không ngăn được vẻ đau thương, sau đó hỏi: "Đúng rồi, nghe nói tông chủ nhà ta tự mình đi đối phó hắn, bọn họ ở đâu rồi?" "Mật thất ngay đại điện của tông chủ, bên ngoài một dặm, rẽ một cái liền đến!" Nghe người này cũng không phải tới cứu đại cung phụng, Thạch cung phụng không khỏi thở phào một hơi, vội vã đưa tay chỉ đường. Hơi gật đầu, người kia đạp chân xuống, liền bay về chỗ đó, nhưng chưa bay được bao xa, hắn lại lạnh lùng quay đầu nhìn Thạch cung phụng nói: "Đúng rồi, vấn đề lúc nãy của lão phu, có vẻ như người vẫn chưa trả lời đi. Nhìn thấy đồng môn của mình bị giết hại, ngươi có cảm tưởng ra sao?"
"Ách, chuyện này.." Ngữ khí chậm lại, Thạch cung phụng nhất thời quanh co, nói không ra lời.
Người kia thấy vậy, không khỏi ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, trong giọng nói tràn đầy vẻ khinh bỉ: "Lúc trước Ma Sách Tông còn có một người, nhưng từ nay về sau, Ma Sách Tông đã diệt!"
Vừa dứt lời, người kia xoay người, trong một lúc biến mất vô tung, chỉ để lại mọi người một mặt giật mình lo lắng phương hướng biến mất của hắn, thật lâu không phát ra lời nào. "Thạch cung phụng, người này đến cùng là thần thánh phương nào? Cũng quá phách lối đi" Thật lâu sau, một tên trưởng lão nhẹ hừ một tiếng, thay lão đại bênh vực kẻ yếu nói: "Lời hắn vừa nói, rõ ràng là đang nhục nhã chúng ta. Coi như hắn là người của Thiên Hành Tông, cũng quá cần điểm. Lần hợp tác này, cho dù là Nhậm tông chủ cũng vẻ mặt ôn hoà đối đãi chúng ta, dù sao đây là lợi ích chung của mọi người." "im miệng!" .
Hung hăng trừng người kia một cái, Thạch cung phụng không khỏi thở sâu, thở dài lên tiếng: "Cho dù ở Thiên Hành Tông, dù là tông chủ, hay là đệ tử, người kia cũng là tồn tại có quyền thế tuyệt đối, tương đương với đại cung phụng ở Ma Sách Tông chúng ta, a không, thậm chí so với đại cung phụng của chúng ta càng cao một chút, là một tồn tại vô thượng!" Tròng mắt nhịn không được co rụt lại, người kia tựa hồ nghĩ đến cái gì, cả kinh nói: "Chẳng lẽ hắn chính là..."
"Không sai, nhất kiếm ngũ long, Thiên Hành Tổng đại cung phụng, Hành Thiên Kiếm, Tiếu Vân Son!"
Ánh mắt khẽ híp một cái, Thạch cung phụng vuốt vuốt chòm râu, thở dài một hơi nói: "Nhớ năm đó, Thiên Hành Tổng vẫn là hạ tam tông lúc, chỉ có hắn là một thanh trường kiếm, tại trên Song Long hội vọt thẳng tới tới trung tam tông, làm vững địa vị của tổng môn hôm nay. Năm đó, trong hạ tam tông, cũng chỉ có một người hắn được tuyển nhập Song Long Viện bồi dưỡng, tương đương với Trác Phàm bây giờ, tồn tại giống như quái vật!" Âm thầm tắc lưỡi, trưởng lão kia không khỏi cả kinh trong lòng nói: "Không nghĩ tới Thiên Hành Tông liền hắn đều phái ra, quá khoa trương a, binh lực bấy giờ của chúng ta đủ dùng, còn rất mạnh..."
"Ngươi bị điếc à, không nghe hắn nói là tự mình đến sao?" Nhướng mày, Thạch cung phụng buồn vô cớ nhìn lên trời: "Anh hùng trong anh hùng, năm đó hắn cùng đại cung phụng cũng coi như quen biết, chắc hôm nay đến đây là đến tiễn hắn một đoạn!"