Sau khi Thời Tử Tấn đi, Tô Đào vẫn đi mua bữa sáng như thường lệ, còn theo bản năng mua thêm cho Thời Tử Nguyệt và Sầm Thiên Kiêu một phần.
Tổng cộng mất 32 đồng Liên bang.
Cô phát hiện mình hào phóng hơn trước rất nhiều, đặc biệt là với bản thân.
Trước đây ở nhà họ Tô, đừng nói chi 32 đồng Liên bang mua đồ ăn, mua một cái bánh thịt 2 đồng Liên bang cũng sợ về nhà bị mắng.
Thời Tử Nguyệt không ngờ chị chủ nhà còn mua cho mình một phần, mỉm cười cảm kích, cúi đầu ngoan ngoãn ăn.
Vừa ăn vừa nghĩ bụng hay là để anh trai ăn cơm mềm của chị chủ nhà nhỉ.
Chị chủ nhà vừa có tiền vừa có nhà, lại còn xinh đẹp dịu dàng.
Ăn sáng xong, người bị thương Sầm Thiên Kiêu nói với Tô Đào:
"Tôi thấy tôi hồi phục cũng kha khá rồi, ngày mai sẽ đi làm nhiệm vụ cùng lão đại bọn họ, có thể mười ngày nửa tháng không về, sau khi hết hạn thuê phòng này, cứ việc sắp xếp, đến lúc đó tiền thuê bao nhiêu đợi tôi về sẽ trả đủ cho cô, mấy ngày tôi không ở đây đều tính cả."
Tô Đào xua tay: "Không cần không cần, phòng tôi giữ cho anh, đợi anh về rồi tính."
Đã quen thân như vậy rồi, cô cũng ngại chiếm tiện nghi.
Sầm Thiên Kiêu cũng không khách sáo với cô, gật đầu không nói gì nữa.
Thời Tử Nguyệt lại gần Tô Đào, nhỏ giọng đề nghị:
"Chị Tô Đào, em thấy chị có thể đặt một cái máy bán hàng tự động ở sảnh, hoặc làm một cái tủ lạnh để cơm hộp gì đó, đến lúc đó mọi người không cần phải đến Đông Dương mua, mua trực tiếp ở chỗ chị, thêm vài đồng chênh lệch, chị còn có thể kiếm thêm được chút."
Tô Đào nhẹ nhàng véo má cô bé: "Cô bé lanh lợi."
Thời Tử Nguyệt nói đúng.
Những người sống ở đây đa số đều rất bận, không tự nấu cơm, ăn nhiều nhất là đồ ăn nhanh.
Quả thật có thể kiếm thêm được chút.
Thời Tử Nguyệt bị khen đến ngượng ngùng, hơi quay người đi, mặt đỏ bừng.
Về đến phòng, Tô Đào liền nóng lòng bỏ ra 10000 đồng Liên bang để nâng cấp hệ thống.
【Hệ thống bà chủ nhà nâng cấp lên lv2, đã mở rộng phòng đôi *1, đã mở khóa cửa hàng thực phẩm, xin kiểm tra. 】
Dưới chân truyền đến rung động nhẹ, cuối hành lang ban đầu vậy mà kéo dài ra không ít, bên trái lại có thêm một căn phòng khoảng 20 mét vuông.
Căn phòng còn có vách ngăn, bên trái là phòng ngủ, bên phải là phòng vệ sinh độc lập và một ban công nhỏ.
Tốt quá!
Tô Đào lập tức theo yêu cầu của hệ thống thêm hai chiếc giường đơn, trong phòng vệ sinh độc lập thêm bồn rửa mặt đôi, phòng tắm độc lập, bồn cầu, thậm chí còn đặt một cái giá phơi quần áo đơn giản ở ban công.
Tổng cộng trang trí nội thất mất 1850 đồng Liên bang.
【Đã hoàn thành điều kiện cho thuê, xin chủ nhà chọn chế độ cho thuê theo ngày, ngắn hạn, theo tháng, theo năm, sau khi lựa chọn trong thời gian quy định không được thay đổi giá, không được thay đổi đồ đạc và trang trí nội thất. 】
Tô Đào vẫn chọn chế độ cho thuê theo tháng.
【Phòng đôi số 001 mở chế độ cho thuê theo tháng, theo đánh giá của hệ thống trang trí nội thất, giá thuê tháng nên là 15000 đồng Liên bang, nếu muốn tăng giá thuê, xin chủ nhà mua sắm đồ nội thất chất lượng cao. 】
Tô Đào hài lòng đi dạo quanh phòng đôi, kiểu phòng đôi này phù hợp cho bạn bè thuê chung, chia đều ra rẻ hơn thuê phòng đơn một mình, chắc sẽ được giới trẻ ưa chuộng.
Mong chờ tiền thuê đến tay.
Tô Đào định sáng sớm mai sẽ nói với thuộc hạ của Thời Tử Tấn, có phòng mới rồi.
Sau đó Tô Đào lại mua một cái bàn trà bằng kính, bốn cái ghế đẩu đặt ở phòng khách.
Như vậy mọi người bình thường không ở trong phòng thì có thể ngồi nói chuyện phiếm ở phòng khách.
Cuối cùng lại không nhịn được mua thêm một cái tủ quần áo gỗ cho phòng mình.
Tổng cộng hết 1100 đồng Liên bang...
Tiền tiết kiệm của cô lại chỉ còn 655 đồng Liên bang...
Sao tiêu tiền dễ dàng vậy chứ!
Xót ruột ôm ngực, Tô Đào lại xem cửa hàng thực phẩm mới mở khóa.
Vậy mà không phải bán lẻ, mà là bán kèm theo tủ lạnh, hoặc máy bán hàng tự động, v. v.