Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống
Mạn Thu25-12-2024 05:37:27
Ông ấy không biết vì sao Tần Chi tin tưởng bọn họ như vậy, nhưng chuyện này không thể nghi ngờ làm cho ông ấy cũng tràn ngập hảo cảm với Tần Chi.
Hơn nữa có ân tình cứu Dương Gia Vượng lúc trước, Dương Thụ suy nghĩ một lát, nói với Tần Chi: "Chỗ sân nhà kia, cháu mua không thiệt.
Nếu không phải giá cả thật sự cao, bọn họ lấy ra tất cả tiền tiết kiệm cũng không mua nổi, chính ông ấy cũng muốn mua sân nhà dưới chân núi.
"Nhưng mà, cháu là một nữ đồng chí độc thân ở đó, vẫn có chút bất tiện."
Ông ấy nói uyển chuyển, thật ra chính là sợ Tần Chi sau khi từ thanh niên trí thức đi ra, sẽ bị người ta chỉ chỏ.
Hơn nữa bên chân núi kia tuy rằng thanh tĩnh, đối với một nữ đồng chí độc thân mà nói, vẫn có hơi không an toàn.
Đại đội sản xuất Cửu Sơn dưới sự quản lý của ông ấy và bí thư chi bộ, không có người đại đại ác, nhưng lưu manh vẫn có.
Ông ấy sợ tài lực Tần Chi thể hiện ra lọt vào mắt những người này, đến lúc đó làm chút chuyện gì đó, một nữ đồng chí như Tần Chi chung quy sẽ phải chịu thiệt.
Tần Chi biết ý tứ trong lời nói của Dương Thụ, nhưng cơ hội tốt như vậy, cô không muốn bỏ qua.
Cô cảm kích cười cười, sau đó nói: "Đại đội trưởng, lá gan cháu lớn, không sợ những thứ kia."
Dương Thụ thấy Tần Chi kiên trì, thì gật đầu đồng ý, trong lòng nghĩ, sau này khi tuần tra, ông ấy thương lượng với đội trưởng dân binh, đi qua đó thêm vài lần.
"Như vậy thì cháu chờ chú một lát, chú đi tìm bí thư chi bộ và kế toán thương lượng chút điều lệ."
"Được, cám ơn đại đội trưởng!" Tần Chi vui vẻ nói.
Dương Thụ gật gật đầu, đứng lên đi ra ngoài.
"Yên tâm đi, sân nhà kia luôn trống không, có thể kiếm thu nhập cho đại đội, mọi người khẳng định đều đồng ý." Kim Hạnh cho Tần Chi uống viên thuốc an thần.
Sự thật cũng như Kim Hạnh nói, cũng không lâu lắm, đại đội trưởng, bí thư chi bộ và kế toán cùng nhau tới.
"Thanh niên trí thức Tần, sân nhà này có thể bán cho cô, nhưng tương lai nếu như cô muốn bán đi, hoặc là cho người khác ở, nhất định phải được đại đội đồng ý."
"Chuyện này không thành vấn đề." Tần Chi sảng khoái đồng ý.
Chuyện nhà ở dùng cá vàng nhỏ giao dịch, Dương Thụ đã thương lượng cùng với bí thư chi bộ và kế toán.
Văn thư mua bán bọn họ cũng cầm đến, lúc này Tần Chi ký tên trên văn thư mua bán nhà ở.
Đại đội trưởng, bí thư chi bộ, kế toán cũng ký tên vào cột nhân chứng.
Sau khi Tần Chi giao hai con cá vàng nhỏ cho Dương Thụ, sân nhà dưới chân núi chính thức thuộc về cô.
Sau khi trịnh trọng cảm ơn mấy người, Tần Chi chuẩn bị tới khu nhà thanh niên trí thức thu dọn hành lý của mình, rồi trực tiếp dọn đến sân nhà dưới chân núi.
Vốn Kim Hạnh muốn giúp đi thu dọn, Tần Chi khéo léo từ chối, bảo bà ấy an tâm chăm sóc Dương Gia Vượng.
Trở lại khu nhà thanh niên trí thức, chỉ có một mình Phùng Thiến Vân, thấy Tần Chi đi vào, cô ta hừ lạnh một tiếng.
Tần Chi cũng không để ý tới cô ta, tay chân lưu loát thu dọn đồ đạc của mình trực tiếp rời đi.
"Ai, cô đi đâu?" Phùng Thiến Vân thấy tình huống không ổn lập tức lên tiếng hỏi.
"Như cô thấy đấy, tôi chuyển đi."
Tần Chi nói xong, trực tiếp rời đi.
Phùng Thiến Vân: ?
Chờ cô ta phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ muốn hỏi Tần Chi dọn đi đâu, Tần Chi đã đi xa.
Cách sân nhà chân núi không xa là lều cỏ mà người bị điều xuống ở, Kim Hạnh từng dặn dò Tần Chi, không nên tiếp xúc nhiều với người bên trong.
Tần Chi nhìn qua, kiếp trước cô và người ở nơi này không có bất kỳ giao tiếp nào, chỉ nhớ rõ một vị trong đó là quan quân thân phận rất cao.