Chương 29: Ngọc bội

Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn

Thanh Tâm Tự Nhạc 24-12-2024 21:07:04

Dù sao ngọc bội kia cũng là đồ Quý Hàng Dực đeo từ nhỏ tới lớn, lúc này trên mặt Quý Hàng Dực không khỏi hiện lên vẻ tiếc hận. Bên này Tô Tịch Vãn nghe thấy lời tự thuật của Quý Hàng Dực xong, gật đầu hiểu rõ, đôi mắt của cô thâm thúy mà cơ trí, giống như có thể hiểu rõ mọi chuyện: "Ngọc bội kia của anh, có lẽ là bùa hộ mệnh cha mẹ anh bảo cao nhân chế tác cho anh, mà ngọc bội kia đột nhiên vỡ vụn, có lẽ là giúp anh chắn không ít tai nạn, cuối cùng không thể chịu đựng được mới có thể vỡ vụn." Bên này Kiều Phỉ Nghiên nghe xong lời Tô Tịch Vãn nói, cô ấy hơi tò mò hỏi: "Vãn Vãn, cậu nói ngọc bội kia là cao nhân chế tạo, Vãn Vãn cậu có thể chế tạo không?" Tô Tịch Vãn nghe bạn tốt hỏi chuyện xong, cô hơi gật đầu nói: "Ừm, có lẽ làm được!" Tô Tịch Vãn từng học thứ này trong không gian, nhưng bởi vì chưa từng tự mình chế tác, cho nên cô cũng không chắc chắn mình có thật sự thành công hay không. Quý Hàng Dực nghe thấy thế, chỉ trong nháy mắt dấy lên tia sáng hy vọng, anh ta tràn ngập chờ mong nhìn Tô Tịch Vãn, giọng điệu thành khẩn nói: "Vậy Tô đại sư, cô có thể lại chế tác một cái giúp tôi không?" Tô Tịch Vãn nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc trả lời: "Có thể thì có thể, chẳng qua trong tay tôi không có nguyên liệu, nguyên liệu này cần anh cung cấp, cụ thể cần nguyên liệu gì, tôi chỉ có thể nói nguyên liệu càng tốt, giúp anh chắn số lần tai nạn sẽ càng nhiều!" Tô Tịch Vãn suy nghĩ một lát, lại nói tiếp: "Nếu tự anh cung cấp nguyên liệu mà nói, tôi chỉ thu của anh phí thủ công. Thường ngày tôi vẽ bùa hộ mệnh là 1000 tệ một lá, nhưng vẽ bùa lên ngọc thạch độ khó sẽ tăng lên nhiều, cho nên tôi thu của anh 2000 tệ!" Tô Tịch Vãn cũng không muốn sư tử há to miệng, nhưng mà vẽ bùa thật sự yêu cầu hao phí linh khí, mà linh khí cô tự mình ngồi thiền mỗi ngày luyện ra căn bản không đủ cho cô dùng hằng ngày. Hơn nữa điêu khắc bùa hộ mệnh trên ngọc thạch, càng cần tiêu hao nhiều linh khí. Bản thân Tô Tịch Vãn cảm thấy 2000 tệ cũng không tính quá nhiều. Quý Hàng Dực không chút do dự gật đầu nói: "Không thành vấn đề, không thành vấn đề, chuyện nguyên liệu tôi sẽ mau chóng đi tìm. Chẳng qua Tô đại sư, cô có thể giải quyết thứ dơ này trên người tôi giúp tôi không?" Tô Tịch Vãn buồn cười nhìn Quý Hàng Dực nói: "Thứ dơ kia hiện giờ không có ở trên người anh, hơn nữa từ khi anh mua lá bùa hộ mệnh phát huy tác dụng xong, buổi tối mấy ngày nay, có phải thứ dơ kia không quá phận đúng không?" "Ừm ừm, đúng vậy đại sư, tuy có đôi khi tôi còn cảm nhận được bị thứ gì đó âm u nhìn chằm chằm, chẳng qua buổi tối hai ngày nay thật sự còn tính an ổn." "Đương nhiên, có lẽ là hai ngày trước nó bị bùa hộ mệnh của tôi gây thương tích, tôi nghĩ lúc này thứ dơ kia còn ở trong phòng của anh." Sau khi Tô Tịch Vãn nói xong thì nhìn Quý Hàng Dực nói: "Đi thôi, lúc này tôi còn có chút thời gian, có thể đi xem giúp anh!" Quý Hàng Dực nghe được Tô Tịch Vãn nguyện ý bây giờ đi xem giúp, trên mặt lập tức lộ ra vui mừng như điên, vội vàng nói: "Thật ư, vậy thì quá tốt, Tô đại sư, xe của tôi đỗ ở bên ngoài, mời cô đi bên này!" Lúc này Tô Tịch Vãn đã đứng dậy, cô nghe Quý Hàng Dực càng ngày càng xưng hô cung kính với mình, không nhịn được khóe miệng giật giật.