Chương 33: Cất hết

Quay Về Thập Niên 70: Trở Lại Trước Ngày Bị Vu Oan

Diệp Nịnh Manh 05-11-2024 14:24:07

Tuy sản nghiệp thuộc về quốc gia, nhưng người quản lý vẫn là bọn họ, bọn họ cầm tiền lương kếch xù, được chia hoa hồng cao, khoảng thời gian đó sống tràn ngập tư vị. Sau này cụ ông và cụ bà lại bệnh nặng, cũng cảm thấy hoàn cảnh chung thật sự không đủ ổn định, vì thế kiếm lời một đợt lớn rồi thu tay lại, nộp hết sản nghiệp tiền tài lên, vừa vặn lót đường cho ông ngoại giải nghệ. Vì thế ông ngoại vừa giải nghệ, trực tiếp nhậm chức xưởng trưởng của xưởng máy móc thành phố Thường Ninh. Xưởng máy móc vốn là sản nghiệp của Mạnh gia, trước khi cụ ông và cụ bà nộp lên, đã kéo lượng lớn đơn đặt hàng nước ngoài cho nhà máy, tiền nước ngoài kiếm không nương tay. Sau khi ông ngoại tiếp nhận chưa được mấy năm, nhà máy đã mở rộng mấy lần, công trạng như vậy đương nhiên nhận được rất nhiều chiếu cố từ phía trên. Mạnh gia cứ lăn lộn trong hoàn cảnh không ổn định như vậy, vẫn ăn hết tiền lãi của thời đại, hơn nữa lần nào cũng tránh được mìn một cách chính xác, trèo tới đỉnh của kim tự tháp thành phố Thường Ninh. Mạnh gia có địa vị như vậy, tài sản giữ lại được có chút nhiều, cộng thêm đều đi con đường rõ ràng. Một số gia tộc phương nam thật sự có thực lực giữ lại, còn có không ít, đây cũng là nguyên nhân vì sao mấy chục năm sau, văn hóa phong tục ở thành phố phương nam giữ lại càng tốt hơn. Bởi vì thế lực truyền thống tương đối mạnh, nhiều thế gia. Mạnh gia ngoại trừ biệt thự kia, thì còn có một tổ trạch, trước mắt đang thu tiền thuê. Tiền thuê do cô bảo quản. Mạnh Phất Yên đi vào vùng ngoại ô, dừng lại trước một căn nhà bỏ hoang. Căn nhà to như vậy trước đây là gia đình giàu có ở, có được phân cho nhiều gia đình cư trú, biến thành đại tạp viện, có căn nhà bị đập nát thời gian dài thành bỏ hoang. Mạnh Phất Yên đi lấy tiền mẹ cô giấu năm đó ra. Tiền của mẹ ngoại trừ kế thừa ra, phần lớn là trước năm 66 nhà tư bản của dân tộc còn đang tiêu dao sung sướng dễ kiếm được tiền. Mẹ làm phiên dịch cho bọn họ, kéo nhiều đơn đặt hàng nước ngoài, quen nhiều người nước ngoài và trong nước có tiền, hai bên đều kiếm được tiền, những người đó ra tay khá hào phóng. Chỉ cần có thể giúp bọn họ được việc, vậy thù lao vô cùng phong phú, đều là mấy ngàn, thậm chí trên vạn cũng có. Cuộc sống của kẻ có tiền thật sự có hàng rào với dân chúng bình thường, mẹ vẫn luôn kiếm tiền của kẻ có tiền, cho nên khi còn trẻ đã rất giàu có. Ở các góc tòa nhà cũ nát đã sớm bị người ta lật tung từ đáy lên trời, mẹ giấu đi không ít tiền, từng dẫn cô đến chỉ vị trí. Lấy ra toàn bộ tổng cộng có ba vạn tiền mặt và bốn sổ tiết kiệm, tổng cộng sáu vạn tệ. Ngoài ra còn có một hộp sắt là ít đồ cỏ, không nhiều lắm, bảy tám nhẫn đá quý và hai con cá đỏ dạ và tám con cá chiên bé. Còn có hai rương nhỏ đều là vàng, là loại kim nguyên bảo nho nhỏ. Vàng là đồng tiền mạnh, kim nguyên bảo này rất nhỏ, tiện mang đi đổi đồ, là mẹ đặc biệt chuẩn bị cho cô. Cho hết vào trong không gian, Mạnh Phất Yên cầm xẻng đi về phía Trương gia. Nhà mẹ đẻ của Trương Quế Phương nhiều người, có một số người làm việc ở trong thành phố, phần lớn ở nông thôn, vẫn luôn không chia nhà. Nhà bọn họ ba năm trước đã xây mới, nhà gói gạch xanh khang trang, một cái sân rất to, sân cũng rất rộng, trong sân còn có giếng nước riêng, phía trước phía sau có tổng cộng mười mấy gian phòng, ở gần đây chỉ là một phần đầu.