Chương 43:

Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào

Hạ Vãn Ca 13-01-2024 17:18:26

- Thím Phương có ấn tượng rất tốt đối với đứa trẻ An Tĩnh Nguyên, trước kia thường gây rắc rối, nhưng mà mấy năm nay lại yên tĩnh giống như là chim cút, nhân tiện nói: "Được rồi, đây cũng không thể giải thích được điều gì, bình thường tôi vẫn đưa thuốc cho người khác mà." Lưu Hồng Hạc thấy cô hướng về nhà họ An và nhà họ Cố, lập tức quay đầu đi nói chuyện với người khác. Thím Phương biết trong lòng cô ấy không phục, nhưng mà bây giờ sự tình đã thành như vậy, huyên náo lớn hơn chỉ càng làm mất mặt,"Các người còn nói nữa, lát nữa nhà họ Cố nghe được, đừng đợi đến lúc Hầu Tú Anh đi tới, mặt mũi của nhà họ Triệu coi như kéo cũng không được. Vừa nhắc đến nhà họ Cố, Triệu Khang Vân liền nghĩ đến chuyện ngày trước bản thân bị buộc phải cởi quần, sắc mắc của anh trầm xuống, nhìn Lưu Hồng Hạc nói: "Mẹ, mẹ đừng nói nữa, chuyện này đều qua rồi, sau này mẹ cũng đừng nhắc lại nữa." "Con đi uống chút nước." Anh ta nói xong, bỏ đám mạ trong tay xuống, đi về phía bờ ruộng. Ruộng bậc thang này rất rải rác, trải rộng hơn mười đỉnh núi, Triệu Khang Vân uống nước xong nghỉ ngơi một lúc, không biết làm sao, nghĩ đến những người vừa nãy, trong lòng liền rất khó chịu. Suy nghĩ một lúc, anh lập tức đứng dậy vòng qua mấy cái ruộng, sau đó từng bước đi đến phía ruộng mà nhà họ An phụ trách. Khi sắp đến đi, anh ta đột nhiên nghe được tiếng hét của Cố Chi Nghiên, anh khẽ cau mày, lập tức nhanh nhẹn tăng tốc, đi về phía phát ra âm thanh. Rất nhanh, anh ta nhìn thấy bên trong ruộng bậc thang ở trước mắt, An Tĩnh Nguyên ngồi một chỗ ôm lấy Cố Chi Nghiên, từng bước đi về phía bờ ruộng, một lúc sau người đàn ông đặt Cố Chi Nghiên xuống. "Nhanh, nhanh giúp em lấy nó xuống!" Đến bên bờ, Cố Chi Nghiên chỉ vào hai con đỉa đang quấn lấy chân cô, tức giận đến nỗi mặt biến sắc,"Ruộng năm nay sao lại nhiều đỉa như vậy, em vừa xuống nước chúng liền hút lấy em!" Không phải ruộng năm nay nhiều đỉa, mà là ruộng mà nhà họ An được phân công có nhiều đỉa, trước giờ vẫn vậy, hôm nay cũng không ngoại lệ, lúc trước An Tĩnh Nguyên cũng thường kháng nghị, nhưng mà không có tác dụng gì, cho nên anh mãi thành quen. Anh không trả lời cô, giơ tay hung dữ hất mạnh vào hai con đỉa ở chân cô, một lúc sau, hai con đỉa to lớn rơi xuống. "Đau không?" Anh nhíu mày, nhẹ nhàng cầm lấy chân cô mà hỏi. Cố Chi Nghiên nhìn hai con đỉa đen đã rơi xuống vẫn còn ngọ nguậy, suýt chút nữa nôn ra. Lại nhìn thấy hai vết máu trên đôi chân trắng như tuyết của mình, cắn môi,"Bây giờ không đau." An Tĩnh Nguyên nhướng mày," Anh vừa mới nói không cho em xuống ruộng mà em còn không cam tâm tình nguyện, bây giờ biết tại sao rồi chứ?" Cố Chi Nghiên lại không phải là chưa bao giờ xuống ruộng, nhưng qua một lúc liền bị bốn con đỉa cắn, đây thật sự không có,"Em đâu biết ở bờ rìa lại nhiều đỉa như thế." "Sau này nghe lời anh là được rồi." An Tĩnh Nguyên cong môi,"Bây giờ em nghỉ ngơi một lát, bên kia anh đến làm là được. ' Cố Chi Nghiên không vùng vẫy nữa, gật đầu, An Tĩnh Nguyên lại đi xuống ruộng. Ngày mới đã lên, mặt trời càng ngày càng nóng, Cố Chi Nghiên đứng dậy, đi về phía bóng râm ở phía sau. Triệu Khang Vân nhìn thấy cô ấy càng đi càng gần về phía mình, nghĩ đến việc vừa nãy cô cùng với An Tĩnh Nguyên luôn luôn cúi đầu thì thầm với nhau, bộ dạng vô cùng thân mật, bàn chân ban đầu muốn đi nhưng bị chặn lại. Nếu như không phải là trước kia có quan hệ, mấy ngày nay, hai người bọn họ sao có thể thân mật như vậy? Nghĩ đến đây, anh ta lập tức có thể chắc chắn, lúc trước Cố Chi Nghiên và An Tĩnh Nguyên chắc chắn đã bí mật qua lại sau lưng mình, mà anh ta không đến rước dâu chỉ là một cái cớ để Cố Chi Nghiên rút khỏi cuộc hôn nhân! Ngu ngốc thay, lúc trước anh còn bởi vì chuyện của Ngô Ngọc Như đối với cô có chút áy náy, hiện tại xem ra, anh mới là người ngu ngốc đội nón xanh! Ngọn lửa trong lòng Triệu Khang Vân giống như là được thêm một thanh củi, càng đốt càng cháy, anh ta nhìn thấy Cố Chi Nghiên càng ngày càng cách xa An Tĩnh Nguyên, lập tức đi đến,"Cố Chi Nghiên." Cố Chi Nghiên nghe thấy, ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đàn ông xuất hiện, cau mày,"Sao lại là anh?"