Chương 44: Ba hộp hương trái cây

Mê Đắm

Kim Họa 11-11-2023 16:03:40

Bảy giờ sáng, một cánh tay đàn ông vươn ra từ chiếc chăn dày trắng tinh, bật đèn ở đầu giường lên, ánh đèn vàng ngay lập tức chiếu sáng căn phòng khách sạn xa hoa, người đàn ông thức dậy ngồi ở mép giường châm một điếu thuốc, vừa hút vừa lướt điện thoại. Hương khói nhàn nhạt lan toả trong bầu không khí, Dịch Tiểu Dung ở phía sau cuộn tròn vào chăn, ngửi thấy mùi thuốc, mở mắt ra nhìn, ôn nhu gọi một tiếng: "Văn Hàn." Cố Văn Hàn đang mở hot search nhìn một dòng #Hình tượng nữ minh tinh lạnh lùng của Cố Thanh Sương sụp đổ, nghi ngờ mối tình bị giấu diếm được đưa ra ánh sáng.# Phía dưới bình luận vô cùng náo nhiệt: -Bỏ cả một đống tiền xây dựng hình tượng thực sự có thể sụp đổ trong chốc lát, đừng có chày cối gì với tôi nữa, nhất định Cố Thanh Sương chính là chim hoàng yến được kim chủ bao dưỡng, Quang Sơn Ngự Phủ là khu vực hoàng kim đắt đỏ đến mức độ nào? Sợ rằng mấy trăm triệu cũng không mua được một căn biệt thự ở đây. -Tin đồn trên mạng đều là thật ư? Cố Thanh Sương là người mới không bối cảnh, quay phim lại có được tài nguyên cao cấp, đại diện thương hiệu cũng là toàn cầu, vậy mà lại dám đi đồn thổi bản thân nhiều năm không tai tiếng, chết cười mất. -Có đào ra được chủ nhân chiếc Rolls-Royce là ai không? -Cũng tò mò chuyện này, là người đàn ông lai lịch chưa rõ nào đã giành mất bình hoa của chúng tôi rồi? -Gương mặt mỹ nữ của Cố Thanh Sương làm tôi chết mất, cầu cho cô ấy không yêu đương, mất đi giác quan tình yêu, nếu như bị bao dưỡng thì cứ bị bao dưỡng đi...Lão đại thường có thói quen sưu tầm bình hoa cổ, cứ coi như bình hoa cổ là cô ta được mua với giá cao đi. -@Truyền thông Duyệt Phong, @Truyền thông Phong Dướng, @Truyền thông Chúng Thưởng, @Truyền thông Bát Phương. Hỡi bốn công ty truyền thông lớn của tôi ơi...mau ra làm việc ngay đi!!! Đừng có giả chết rồi ảnh hưởng đến người vô tội, không đào được thông tin rõ ràng của chủ nhân chiếc Rolls-Royce kia thì mấy người từ chức dùm, tìm việc khác mà làm đi. – "Anh là một người ngoài vòng, cũng có hứng thú với nhân vật lưu lượng mới nổi này?" Dịch Tiểu Dung kéo lại áo ngủ lỏng lẻo, đường cong cơ thể mềm mại dán lên sống lưng của người đàn ông, ánh mắt mang theo ý cười, nhìn vào tin tức trên hot search Weibo trong điện thoại. Cố Văn Hàn dập điếu thuốc đã hút gần hết, sau đó lại châm thêm một điếu nữa, gọi vào một dãy số. Tiếng chuông đợi vang lên vài giây, không có ai nhận. Dịch Tiểu Dung thấy ông không để ý đến mình, nghiêng đầu qua, hơi thở phả bên tai: "Mới sáng sớm anh đã gọi cho tình nhân nhỏ nào vậy?" Cố Văn Hàn cuối cùng cũng chú ý đến cô ta, giọng điệu có ba phần khàn khàn: "Tiểu tình nhân của anh không phải đang ở ngay trước mặt hay sao?" Mặc dù tuổi tác của Dịch Tiểu Dung có chút lớn, nhưng lại có nét hấp dẫn của người trưởng thành, khi cười lên chín chắn hơn nhiều so với những cô gái mới lớn, lại biết điều, khiến cho đàn ông yêu thích. Mà cô ta lại vô cùng yêu thích tuýp người đàn ông như Cố Văn Hàn, cảm giác ông rất khác, trên người có khí chất không giống với những thương nhân nhiều tiền khác. Là kiểu đối xử vô cùng dịu dàng với phụ nữ, mang theo phong cách của dòng dõi thư hương. Bình thường đều thích việc quay phim chụp ảnh, nuôi ngựa nuôi cả và đánh goft, hiểu được cách làm cho cuộc sống càng thêm thú vị hơn, mỗi lần thuê phòng với cô ta, đều chuẩn bị một phòng hoa hồng và nến lãng mạn, còn có cả những món quà quý giá được lựa chọn tỉ mỉ. Khiến cho Dịch Tiểu Dung có cảm giác bản thân như được ông ta nâng niu sủng ái, rơi vào tình yêu của người đàn ông này, không có cách nào thoát ra. Cô ta thu lại chút ghen ghét này, ngón tay ôn nhu xoa bóp bả vai cho ông ta, mãi cho đến khi Cố Văn Hàn lên tiếng: "Anh có một người con gái, từ nhỏ đã ương bướng ngang ngạnh, không thèm để người bố này vào mắt." Dịch Tiểu Dung biết được về cuộc hôn nhân thất bại của ông, cũng đã không liên lạc với vợ cũ hơn hai mươi năm nay, không gây nên mối đe doạ nào cho cô ta cả, cô ta ôn nhu nói: "Con cái là quỷ đòi nợ của bố mẹ, cô gái nhỏ tính tình có chút ương bướng cũng khó trách, anh cứ nói chuyện nghiêm túc với cô bé là được mà." "Hừ, đứa con gái kia của anh, có cả một đống đạo lý vớ vẩn." Giọng điệu của Cố Văn Hàn nghe rất dịu dàng, nhưng lại khó nhìn rõ tình cảm của ông dành cho con gái: "Bảo nó không cần xuất đầu lộ diện ra ngoài làm việc, nhưng lại không nghe, cũng không cần đến một đồng trong nhà...Từ nhỏ con bé ăn mặc có đồng nào không phải là của Cố gia chứ? Bây giờ đủ lông đủ cánh rồi lại vạch rõ giới hạn với anh, đúng thật là ngây thơ." Dịch Tiểu Dung trầm mặc một hồi, thầm đoán được tình cảm cha con hai người có chút cứng nhắc. Tuy nhiên như vậy lại quá đúng ý cô ta, dù sao Cố Văn Hàn là người đàn ông trung niên khoẻ mạnh, nếu kết hôn lần hai, sớm muộn cũng muốn có thêm một đứa con nữa. Nếu như quá chiều chuộng con của vợ trước, đối với cô ta mà nói, cũng không phải là chuyện tốt. Dịch Tiểu Dung thuận theo phối hợp vài câu, hai tay nhấn vai ông ts nằm xuống gối, giọng điệu ôn nhu dưới ánh đèn mờ càng trở nên mơ hồ: "Bây giờ vẫn còn sớm, con gái anh có thể vẫn còn chưa ngủ dậy...Văn Hàn, chợp mắt thêm một chút nữa đi." – Chín giờ sáng, bốn công ty giải trí nổi tiếng bị cư dân mạng chỉ mặt điểm tên vẫn yên lặng như cũ, không có ai dám đứng lên vạch ra thân phận của chủ chiếc xe Rolls-Royce kia, dần dần trên mạng lại bắt đầu đồn thồi rằng... Thân thế của người đàn ông sau lưng Cố Thanh Sương vô cùng cao quý, là nhân vật lớn không ai dám động đến. Cho dù cư dân mạng có hung hăng đến mức độ nào, thân là người đương sự như Cố Thanh Sương mà nói, cô vẫn thức dậy ăn sáng như thường lên, sau khi biết được Lạc Nguyên xin nghỉ vài ngày cho cô, cô đột nhiên muốn cùng Hạ Tuy Trầm trải qua những ngày tháng hẹn hò ngọt ngào. Đến buổi chiều. Sau khi ngủ say sưa rồi tỉnh dậy, cô lấy ra từ trong tủ chiếc váy dệt màu đen dài đến gót chân, khiến làn da trắng và chiếc eo thon càng lộ ra rõ ràng hơn. Sau khi chuẩn bị đơn giản xong, cô đeo thêm chiếc khẩu trang lên, cùng Hạ Tuy Trầm đến siêu thị gần nhà mua đồ ăn. "Anh, em muốn ăn súp lơ xào cà tím, anh có còn nhớ không? Món chúng ta thường ăn khi còn ở chùa Nam Minh ấy." Khi đi qua quầy rau tươi, Cố Thanh Sương ngẩng đầu nhìn người đàn ông anh tuấn bên cạnh mình, đôi mắt lộ ra không bị khẩu trang che mất, khi cười tạo nên một độ cong, vô cùng đáng yêu. Cô thực sự khiến cho đàn ông thần phục trước mình. Hạ Tuy Trầm nhìn sâu vào đôi mắt ấy, không nhịn được mà cúi đầu hôn lên nơi bờ mi: "Anh nhớ, em thích ăn cà tím nhưng không thích ăn súp lơ, lần nào cũng ném cho gà ăn." Cố Thanh Sương cảm nhận được hơi thở nóng phả lên mắt mình, cố nhịn không tránh đi, ngại ngùng quay qua nhìn mọi người xung quanh, nhỏ giọng nói: "Gà con đi lạc chắc đã tìm được mẹ của nó rồi anh nhỉ?" "Ừm." Cánh tay Hạ Tuy Trầm khẽ ôm eo cô, không nhanh không chậm nói: "Hôm nào chúng ta cùng đến chùa Nam Minh xem đàn gà ở đó, có thể nó không chỉ tìm được mẹ của mình rồi, mà bây giờ có lẽ cũng đã sinh được cả một đàn con." Cố Thanh Sương nghe anh nói xong lập tức vô cùng vui vẻ, tay kéo khẩu trang xuống, chủ động nhón chân hôn lên khoé môi anh một cái. Hôn trộm xong, lại kéo khẩu trang lên, ai ngờ vừa quay đầu, lại bị cô gái đang chọn rau ở bên cạnh nhìn thấy. "..." Biểu cảm của cô gái kia vô cùng kinh ngạc, giống như đang cảm thấy mình đã trúng xổ số độc đắc, đi siêu thị cũng vô tình gặp được đương sự đang trên hot search, còn thấy được cả lão đại của nữ minh tinh đưa cô ấy đến đây mua súp lơ nữa chứ. Quan trọng chính là! Nhan sắc của Cố Thanh Sương còn xinh đẹp hơn trên tivi đến cả vạn lần, người đàn ông đứng bên cạnh cô còn đẹp trai hơn nhiều so với những ngôi sao nam bây giờ, hình ảnh hai người đứng cùng một chỗ quả thực vô cùng dưỡng mắt, cũng quá đã rồi ôi trời ơi! Mấy tài khoản marketing trên mạng đều thiếu đạo đức hết cả đúng không. Lão gia nhiều tiền ở đâu vậy, rõ ràng là người đàn ông đẹp tựa thần tiên... Cố Thanh Sương nhân lúc cô gái còn chưa hét lên, vội vã làm động tác ra dấu hiệu 'suỵt', "Đừng hét lên có được không?" Cô gái gật đầu liên tục, nhìn nhân vật nổi tiếng ở khoảng cách gần như vậy, cảm động muốn rớt nước mắt: "Chị có thể ký tên cho em được không?" Để trao đổi, cô ấy sẽ không làm thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Cố Thanh Sương nghĩ ngợi, buông cánh tay Hạ Tuy Trầm, rồi vươn tay ra: "Đưa bút cho chị." – Sợ rằng sẽ lại bị nhận ra, Cố Thanh Sương nhanh chóng chọn xong rau củ tươi ngon mình muốn ăn, trong lúc đó, điện thoại trong túi xách vang lên nhưng cô cũng không có thời gian đi để ý đến nó. Bây giờ cô coi việc lựa chọn nguyên liệu nấu ăn thành sự nghiệp cần chuyên tâm phấn đấu, sau khi lựa xong, lập tức kéo Hạ Tuy Trầm đi thanh toán. Trong lúc xếp hàng, điện thoại lại vang lên một lần lữa. Cố Thanh Sương thấy số cá nhân hiện lên cuộc gọi, khá mất kiên nhẫn, nhấn nghe: "Có chuyện gì vậy?" Vãi chữ lạnh lùng, Cố Văn Hàn yên lặng một hồi, sau đó mới lên tiếng: "Sai Sai, đây là thái độ con nói chuyện với bố đấy à?" Sai Sai, cái biệt danh này nghe giống như a miêu a cẩu* vậy. Nhưng giọng điệu Cố Văn Hàn trời sinh trầm thấp, lại mang chút dịu dàng, dễ khiến cho người ta ngộ nhận đây là thứ tình cảm cha con đậm sâu. * A miêu a cẩu: Chỉ người xa lạ, người qua đường. Cố Thanh Sương ghét nhất cái tên này, giống như đang nhắc nhở cô, sự xuất hiện của bản thân trên cõi đời này đối với người cha ruột kia mà nói, là một sự sai lầm. Thấy Cố Văn Hàn gọi như vậy, cô thực muốn ở giữa chốn đông người trợn tròn mắt, tiếc rằng ông ta cũng không nhìn thấy, giọng điệu của cô cũng không tốt hơn là bao: "Vậy bố muốn tôi nên có thái độ như thế nào?" Cố Văn Hàn thấy cô vẫn là bộ dáng bực tức ấy, khẽ thở dài: "Bố con chúng ta cũng đã mấy năm không gặp rồi, đúng lúc gần đây bố có đến Tứ Thành công tác, cùng ăn bữa cơm đi." Cố Thanh Sương cười như không cười: "Tôi không rảnh." "Sai Sai, thân là một người bố, nhắc nhở con một câu, năm đó khi con rời khỏi cửa nhà họ Cố có từng thề rằng, sẽ không gây nên tai tiếng trong giới giải trí..." Cố Văn Hàn còn chưa nói xong, đã bị giọng điệu lạnh lùng của Cố Thanh Sương chen ngang: "Gửi địa chỉ cho tôi." – Một phút sau. Cố Thanh Sương quay đầu thấy Hạ Tuy Trầm khi đi qua quầy thanh toàn, vô cùng hứng thú với mấy hộp bao cao su đầy màu sắc ở trên kệ, thấy cô đã gọi điện thoại xong, anh nghiêng đầu, giữa thanh thiên bạch nhật, hạ thấp giọng nói: "Hương hoa quả hay hương hoa, em thích loại nào?" Hộp bao trong túi áo anh tối qua đã dùng hết rồi, phải bổ sung chút hàng trước. Cố Thanh Sương không bị Cố Văn Hàn làm ảnh hưởng tâm trạng, đôi mắt to tròn xinh đẹp nghiêm túc nghĩ ngợi, khi vẫn còn chưa đến lượt thanh toán, cô nhỏ giọng đáp: "Hương hoa quả đi." Đáy mắt Hạ Tuy Trầm có chứa ý cười, vươn tay ra lấy hai hộp bao hương hoa quả. Bàn tay mềm mại của Cố Thanh Sương khẽ nắm lấy cổ tay anh, tò mò hỏi: "Vì sao không mua hương dâu vậy?" Hạ Tuy Trầm không nhanh không chậm phổ cập cho cô chút kiến thức: "Hương dâu, khi làm rất dễ khiến cho đối phương bị dị ứng." Cố Thanh Sương được phổ cập kiến thức xong, lập tức buông cổ tay anh, bước xa cách anh nửa bước. Mười phút sau, cuối cùng cũng đến lượt bọn họ thanh toán, Hạ Tuy Trầm với biểu cảm không chút thay đổi quẹt thẻ trả tiền, trong phút chốc tựa như vừa nghĩ đến điều gì đó, lại lấy thêm một hộp hương xoài, vô cùng tự nhiên đặt lên quầy thanh toán. Vành tai Cố Thanh Sương lập tức đỏ ửng lên, khi quay đầu lại, lại đụng mặt cô gái vừa rồi. Cô gái nhỏ chớp chớp mắt, làm động tác khoá miệng lại, ám hiệu: "Chuyện chị và nam thần đi siêu thị mua ba hộp bao cao su, hương táo và hương xoài...Em sẽ không nói cho ai biết đâu." Cố Thanh Sương hít sâu một hơi, trong lòng bốc đồng nổi lên suy nghĩ muốn Hạ Tuy Trầm trả lại hàng cho siêu thị. Nhưng mọi chuyện đã muộn rồi, sau khi thanh toán xong, thấy Hạ Tuy Trầm bỏ mấy hộp màu sắc kia vào túi, sau đó nắm lấy tay cô, thân mật xoa lòng bàn tay. Đôi mắt anh có phản chiếu gương mặt xinh đẹp của cô, nhỏ giọng nói: "Tối nay nấu canh gà cho em uống, được không?"