Chương 46: Giết người đền mạng, là lẽ trời đất (2)
Xuyên Thành Mẹ Kế Hào Môn: Đại Lão Huyền Học Phát Điên Rồi
Thị Miêu Mễ Nha04-04-2025 07:27:37
"À đúng rồi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ủy thác của tín đồ, tiền công phải nộp thuế trước, sau đó đạo quán sẽ trích 10% để làm công tác từ thiện và thờ phụng thần linh các thứ."
Nguyễn Thanh Loan nghiêm túc nói: "Đúng vậy, phần của tôi thì một nửa dùng để từ thiện, một nửa dùng để thờ phụng Triệu Công Nguyên Soái."
Cô hiểu rồi, đây là tặng quà và lì xì cho cấp trên mà.
Quả là thần linh tốt thật, chỉ lấy 10%, còn cô ở công ty giải trí thì phải trích 30%, nghĩ đến đây Nguyễn Thanh Loan cảm thấy thật xót xa.
Lúc này một cuộc gọi lạ vang lên: "Xin hỏi có phải là Nguyễn Thanh Loan, Nguyễn tiểu thư không? Tôi là người đại diện của Triệu Song Song, có thể phiền cô ra ngoài gặp mặt một chút vào ngày mai được không?"
Nguyễn Thanh Loan khẽ nở một nụ cười, thầm nghĩ: 'Ôi, người đến tặng tiền đây rồi. '
Mấy ngày nay e rằng cuộc sống của Triệu Song Song không mấy dễ chịu nhỉ.
Ánh mắt cô dừng lại trên từ khóa Weibo: #Triệu Song Song mệt mỏi rã rời#.
Trong chương trình «Bảo Bối Xông Lên», qua buổi phát sóng trực tiếp kéo dài nửa ngày vào buổi sáng, điều khiến Triệu Song Song được cư dân mạng chú ý nhất chính là dáng vẻ mệt mỏi không thể che giấu dù đã trang điểm đậm.
Cư dân mạng đều cho rằng vì con trai của cô ta tính khí nóng nảy, bướng bỉnh hay làm loạn nên Triệu Song Song mới trở nên như vậy.
Nhưng Nguyễn Thanh Loan thì hiểu rõ. Đó là vì oán khí của bé gái mà Triệu Song Song đã hại chết ngày càng nặng hơn.
Trưa hôm sau, cô dẫn theo Hạ Vân An đến buổi hẹn.
Để đảm bảo an toàn và bảo mật, Triệu Song Song đã đặt một phòng riêng tại khách sạn 6 sao.
Nguyễn Thanh Loan vừa đến cửa, Triệu Song Song đã không vui cau mày: "Hôm nay tôi thành tâm mời cô đến, cô mang theo trẻ con là ý gì đây?"
Nguyễn Thanh Loan khựng lại, lập tức bế Hạ Vân An quay người bước đi: "Nếu không tiện vậy tôi về trước đây."
"Chờ đã!" Người phụ nữ trung niên bên cạnh Triệu Song Song vội vàng gọi cô lại, khuôn mặt lộ rõ vẻ chân thành, giọng điệu đầy áy náy,"Tiện, đương nhiên là tiện."
"Nguyễn tiểu thư, mong cô thông cảm. Mấy ngày nay Song Song bị những thứ đó quấn lấy, tối nào cũng không ngủ được, nên tinh thần không tốt, mới có chút nóng nảy."
Hiện giờ thời tiết dần ấm lên, Nguyễn Thanh Loan chỉ mặc một áo khoác mỏng cũng cảm thấy hơi nóng, nhưng trên cổ Triệu Song Song lại quấn vài vòng khăn lụa màu tối.
Nguyễn Thanh Loan khẽ cười một tiếng: "Nói trước, tôi không cứu người tự tìm cái chết đâu. Hôm đó tôi đã nhắc cô rồi mà, Triệu tiểu thư, tối đó đừng dùng bồn tắm nhé."
Sắc mặt Triệu Song Song lập tức trở nên tái nhợt, cơ thể khẽ run lên, tháo chiếc khăn lụa quấn chặt quanh cổ, khí thế ngạo mạn trước đó hoàn toàn tan biến.
"Tôi đã nhìn thấy nó qua mặt nước trong bồn tắm... Nó dùng vòi hoa sen siết chặt cổ tôi."
Cô ta vẫn còn chìm trong nỗi sợ hãi của đêm hôm đó, vừa nói vừa run rẩy: "Câu nói hôm đó của cô về việc tôi có một đứa con gái, là vì cô đã nhìn thấy nó hóa thành ác quỷ đúng không?"
Thông qua thông tin điều tra, cô ta xác định Nguyễn Thanh Loan không có cách nào biết chuyện cô ta đã giết con gái mình, hơn nữa cũng nhận ra rằng Nguyễn Thanh Loan rất am hiểu về huyền học.
Từ đó cô ta phán đoán rằng Nguyễn Thanh Loan chắc là đã thấy Anh Quỷ, suy đoán Anh Quỷ đó là con gái cô ta, nhưng không biết rõ nội tình sự việc.
Vậy nên cô ta chỉ cần lợi dụng Nguyễn Thanh Loan để tiêu diệt Anh Quỷ là xong.
"Nguyễn Thanh Loan, cô có thể giúp tôi được không?"
"Tôi không muốn chết, Thành Thành còn nhỏ, nó vô tội, nó cũng không thể chết được."
Vẻ mặt Triệu Song Song vô cùng chân thành, nắm chặt cánh tay Nguyễn Thanh Loan, ánh mắt cầu xin nhìn cô, có vẻ rất đáng thương.
Nguyễn Thanh Loan cười rạng rỡ, nhưng ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ: "Tôi đương nhiên có thể giúp cô, nhưng... giết người thì phải đền mạng, đó là lẽ trời đất. Cô với Thành Thành vô tội, còn con gái cô thì không vô tội sao?"
Toàn thân Triệu Song Song run lên, không thể tin được khi đối diện với ánh mắt không một chút ý cười của Nguyễn Thanh Loan, lưng cô ta cảm thấy lạnh toát, tóc gáy dựng đứng: "Cô, cô có ý gì? Tôi không hiểu lời cô nói, tôi chỉ bị ác quỷ quấy rối thôi..."