Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi?
Minh Nguyệt Dạ Sắc31-08-2024 21:45:40
Tại ngoại môn, Sở Thừa nằm trên giường, toàn thân băng bó như xác ướp.
"Mệnh ta do ta không do trời!"
Là thiếu niên có thiên phú nhất Kháo Sơn Thôn, Sở Thừa không hề gục ngã bởi vì một hai lần bị đánh, Sở Thừa thề, đợi đến ngày có cơ hội, hắn nhất định sẽ lấy đầu Sở Tinh Hà bằng thanh kiếm ba thước!
Không! Còn có tên cá mè hoa đó!
Tên đó nhất định là do Sở Tinh Hà phái đến, chắc chắn là hắn!
Ta sẽ chặt đầu hắn làm món cá mè om dưa.
Để hắn biết, người đắc tội với ta, Sở Thừa, phải trả giá đắt.
Ngay khi Sở Thừa đang tưởng tượng mình trở thành Võ Đế đỉnh phong, kiếm chỉ thiên hạ, cửa phòng bỗng bị đạp tung.
Một tên cá mè hoa dẫn theo một đám người xông vào từ bên ngoài.
"Ai da... Các ngươi đừng như vậy... Sở Tinh Hà sư huynh đã dặn dò phải chăm sóc tốt đồng hương của hắn, ta phải cản các ngươi lại, các ngươi không thể đánh Sở Thừa... Ai da... Ta không cản nổi nhiều người như vậy..."
Diễn xuất vụng về!
Vô cùng vụng về!
Sở Thừa còn chưa kịp bình phẩm về diễn xuất của cá mè hoa, nắm đấm to bằng cái bát đã đến trước mắt...
Giấc mộng Võ Đế đỉnh phong bị nắm đấm đập tan, một đám người thay nhau "chăm sóc" Sở Thừa, không ai biết trận ẩu đả kéo dài bao lâu, nhưng có thể chắc chắn rằng, kế hoạch Võ Đế của Sở Thừa và "mệnh ta do ta không do trời" sẽ lại bị trì hoãn thêm một năm nữa.
Buổi chiều, Sở Tinh Hà tiếp tục chạy tới chạy lui cùng với mọi người ở Dược Vương Cung, đại trưởng lão dẫn theo đông đảo trưởng lão đến xem một chuyến, khi thấy Sở Tinh Hà bận rộn cùng với mọi người, cả đại trưởng lão lẫn các trưởng lão khác đều gật đầu.
"Đứa trẻ này... Bản tính thật tốt."
"Đúng vậy đại trưởng lão, Tinh Hà đứa nhỏ này bản tính thuần phác, dù giờ đã là đệ tử hạch tâm, vẫn không hề kiêu ngạo, ta nghe các đệ tử phía dưới nói, bây giờ hắn vẫn gọi mọi người là sư huynh, chỉ khi có người ngoài mới gọi theo môn quy."
"Đứa trẻ tốt, Chu Tước linh hỏa, truyền thừa Dược Thánh, thứ nào cũng đủ để khiến người ta trở thành thiên kiêu chi tử, nhưng đứa trẻ này không hề kiêu ngạo, quả nhiên là trời phù hộ Hạo Thiên Tông!"
Đại trưởng lão vuốt chòm râu đã bị cháy gần hết, trên mặt nở nụ cười mãn nguyện.
Một người dù là võ đạo hay luyện dược, thiên phú tuy quan trọng, nhưng bản tính còn quan trọng hơn, trên đời này có biết bao nhiêu người thiên phú dị bẩm, nhưng học thành rồi lại khi sư diệt tổ!
Nhưng nhìn Sở Tinh Hà xem, khiêm tốn với sư huynh đệ, kính trọng với trưởng bối sư môn, đứa trẻ như vậy xứng đáng có được Chu Tước linh hỏa, xứng đáng nhận được truyền thừa Dược Thánh, nhưng dù vậy, tâm tính của hắn vẫn không thay đổi.
Đại trưởng lão cảm thấy đưa Sở Tinh Hà đến Linh Hạc Cung là quyết định đúng đắn nhất đời mình.
Đại trưởng lão và các trưởng lão khác không khen ngợi Sở Tinh Hà, vì họ biết, đứa trẻ tốt Sở Tinh Hà này không cần khen ngợi, hành động của hắn đã nói lên tất cả.
Đại trưởng lão dẫn theo một đám trưởng lão mặt mày hớn hở rời đi, Dược Vương Cung tuy bị phá hủy, nhưng thực lực của Hạo Thiên Tông hùng hậu như vậy, ban đầu vì đệ tử Dược Vương Cung ngày càng đông, cũng có chút chật chội.
Giờ bị đốt trụi, ngược lại có thể xây một Dược Vương Cung hoành tráng hơn, cho nên đám cháy này Sở Tinh Hà đốt tốt lắm!
Chiều tối, Sở Tinh Hà lấm lem cùng với các sư huynh Linh Hạc Cung hoàn thành một ngày làm việc, tuy có hơi mệt, nhưng nghe đồn Sở Thừa lại bị người ta xử lý, điều này khiến Sở Tinh Hà cảm thấy sảng khoái.
Nếu không phải vì không tiện, hắn nhất định phải đến ngoại môn xem Sở Thừa bị đánh thành dạng gì rồi.
Đang định về nghỉ ngơi cùng với Phùng Phi thì Trầm Xuân đến.
"Tinh Hà sư đệ!"
"Trầm Xuân sư huynh!"
"Ha ha... Tinh Hà sư đệ, đệ bận rộn cả ngày chắc mệt lắm, sau này về cởi bộ đồ đệ tử hạch tâm trên người ra đưa cho đệ tử trong môn phái, sẽ có đệ tử chuyên môn giặt cho đệ, đây chính là đãi ngộ mà chỉ đệ tử hạch tâm mới có."
"Sao được... Trầm Xuân sư huynh đừng nói nữa!" Sở Tinh Hà nghiêm mặt nói: "Ta nhập môn muộn nhất, sao có thể để các sư huynh giặt quần áo cho ta? Ta không thể giúp các sư huynh giặt quần áo đã thấy áy náy rồi, nên bộ đồ này ta sẽ tự giặt, những đãi ngộ khác của đệ tử hạch tâm ta không biết, nhưng xin sư huynh đừng nói nữa, cứ coi ta như một đệ tử bình thường là được, các sư huynh đã chiếu cố ta rất nhiều, trong lòng ta vô cùng biết ơn."
Trầm Xuân cảm động rơi nước mắt...
Vẫn là Tinh Hà sư đệ tốt nhất...
"Được! Cứ theo lời Tinh Hà sư đệ, à đúng rồi, Tinh Hà sư đệ, mấy hôm nữa là đến ngày linh mộ mở ra, ta đã sắp xếp người dò hỏi thông tin về linh mộ cho sư đệ, không biết Tinh Hà sư đệ thích linh binh loại nào?"