Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi?
Minh Nguyệt Dạ Sắc31-08-2024 21:48:30
Nhưng Sở Tinh Hà thì không, hắn vẫn là người sư đệ tốt tuyệt vời trong mắt mọi người, đối với các sư huynh, hắn chưa bao giờ vì thân phận của mình mà có bất kỳ thay đổi nào, dù là một đệ tử bình thường nhất của Linh Hạc Cung, Sở Tinh Hà nhìn thấy cũng cung kính hành lễ và chào một tiếng "sư huynh".
Bất kể là ai, đến tìm Sở Tinh Hà hỗ trợ, cho tới bây giờ đều là cầu được ước thấy. Người khác không nguyện ý làm, hắn đi làm; người khác cảm thấy mệt mỏi, hắn không sợ mệt mỏi.
Dạng này, Sở Tinh Hà trong lúc vô hình đã ảnh hưởng tới toàn bộ Linh Hạc Cung. Với lại, mặc kệ Linh Hạc Cung ai phạm sai lầm, người khác không dám cầu tình, hắn dám.
Dù là thời điểm mình tức giận nhất đã từng nói nếu còn ai dám cầu xin thì sẽ đuổi khỏi Hạo Thiên Tông.
Nhưng mình vẫn nhớ ánh mắt kiên định và lời nói của Sở Tinh Hà lúc đó:
"Đại trưởng lão, nếu như trục xuất ta khỏi tông môn có thể làm cho ngài nguôi giận, như vậy mời đại trưởng lão trục xuất ta khỏi tông môn. Sư huynh mặc dù có lỗi, nhưng nhầm lẫn ngoài ý muốn không nên nhận trách phạt như thế. Đại trưởng lão muốn trừng phạt liền trừng phạt ta đi! Xin hãy bỏ qua cho sư huynh của ta!"
Đó là lời của Sở Tinh Hà, từ khi hắn vào Linh Hạc Cung, hễ có sư huynh phạm lỗi, là có cảnh Sở Tinh Hà cầu xin được thay thế chịu phạt.
Một lần... Hai lần... Lần nào cũng vậy...
Đại trưởng lão không nhớ nổi bao nhiêu lần rồi, nhưng đại trưởng lão biết trong Linh Hạc Cung, Tinh Hà sư đệ là người mà ai cũng nhắc đến mỗi ngày, thậm chí trong bí mật cũng chưa từng nghe ai nói xấu Sở Tinh Hà.
Các trưởng lão của Linh Hạc Cung cũng từ bốn phương tám hướng chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng tại chỗ đều vô cùng khiếp sợ.
Thế nhưng rất nhanh đám trưởng lão cũng mở miệng: "Đại trưởng lão, chẳng ai hoàn mỹ. Tính cách của Tinh Hà ngài hiểu rõ nhất, lần này hắn lần đầu tiên xử lý việc này, sai sót là khó tránh, đừng nói là Tinh Hà, coi như là ngài và chúng ta khi còn trẻ cũng từng phạm sai lầm."
"Đúng vậy đại trưởng lão, việc sử dụng Hạo Thiên Lệnh quả thực là sai lầm lớn, nhưng tông chủ giao Hạo Thiên Lệnh cho Tinh Hà, cũng không nói không được sử dụng mà!"
"Đúng đúng đúng! Tông chủ cũng không nói không được sử dụng. Hơn nữa, Tinh Hà dùng Hạo Thiên Lệnh cũng không phải làm chuyện xấu, những ngày qua đại trưởng lão bận rộn, nghĩ rằng khi đó chắc chắn vì không tìm được đại trưởng lão, đứa trẻ này lại không hiểu quy tắc, nên mới xảy ra chuyện này."
"Ngụy Đức Khiêm, khi đó Tinh Hà có đại trưởng lão đang bận rộn cho nên không tìm được không?" Một trưởng lão trừng mắt nhìn Ngụy Đức Khiêm.
"A... Có... Có... Lúc đó ta nhớ Sở thiếu hiệp tìm kiếm đại trưởng lão mãi không được, sợ làm lỡ thời gian mua sắm, bất đắc dĩ mới dùng Hạo Thiên Lệnh, cũng là lỗi của ta, lúc đó không nói rõ với Sở thiếu hiệp, nên thật ra không phải là Sở thiếu hiệp cố ý!"
Ngụy Đức Khiêm đây mẹ nó là đơn thuần nói hươu nói vượn!
Nhưng lúc này, Ngụy Đức Khiêm phàm là còn một tế bào não hoạt động, hắn biết nói gì và không nên nói gì.
Nếu mình nói rõ tình hình lúc đó, đám người Linh Hạc Cung này không lột da mình mới lạ!
Đừng nhìn mình nặng hơn ba trăm cân, cũng không đủ cho mỗi người bọn hắn cắn một miếng.
Một người có thể khiến cả Linh Hạc Cung cầu xin cho hắn, ngươi dám nói xấu người này sao?
Đại trưởng lão nhìn về phía Ngụy Đức Khiêm, rất hiển nhiên, câu trả lời của hắn khiến đại trưởng lão rất hài lòng.
Toàn trường đều rất hài lòng, chỉ có Sở Tinh Hà không hài lòng!
Tên béo chết tiệt nhà ngươi... Ngươi mẹ nó nói hươu nói vượn cái gì vậy? Lúc đó lão tử có làm như vậy sao?
Sở Tinh Hà muốn nhảy lên cho tên béo này một cái tát, nhưng hắn không thể làm vậy, cảnh tượng các sư huynh và trưởng lão cầu xin cho hắn hôm nay là một loại trùng kích to lớn đối với Sở Tinh Hà.
Người có việc nên làm có việc không nên làm, ở trước mặt nhiều sư huynh và trưởng lão cầu tình như vậy, lúc này dù thế nào hắn cũng không thể nói thêm một lời nào nữa.
"Sở Tinh Hà!"
"Có đệ tử..."
"Tự tiện sử dụng Hạo Thiên Lệnh tại Hạo Thiên Tông chính là trọng tội, nhưng nể tình ngươi nhập môn thời gian ngắn ngủi, chưa hiểu rõ môn quy, có thể tha thứ, nhưng phạm lỗi thì phải chịu phạt, ngươi có phục không?"
"Công phải thưởng, lỗi phải phạt, đệ tử nguyện ý tiếp nhận bất kỳ xử phạt nào, mời đại trưởng lão giáng tội." Sở Tinh Hà trong lòng kích động không thôi!
Cuối cùng lão tử cũng bị phạt rồi!
"Tốt, lần này mua sắm phạm sai lầm, Phùng Phi cũng có trách nhiệm, phạt Phùng Phi nửa năm tài nguyên."
"Đệ tử tạ đại trưởng lão khai ân." Phùng Phi bái tạ, dù sao thì hình phạt này... Tại Linh Hạc Cung quản lý đan dược, cũng chỉ là nói cho vui thôi.