Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi?
Minh Nguyệt Dạ Sắc31-08-2024 21:46:16
Khi đại trưởng lão nói xong, đài cao phía sau lão cũng hạ xuống, lộ ra một con đường dẫn tới phía sau Hạo Thiên Cung.
Đây chính là đường vào linh mộ.
Dưới sự dẫn dắt của đệ tử tông môn, mọi người bắt đầu lần lượt vào linh mộ.
Sở Tinh Hà để ý thấy đại trưởng lão khích lệ hắn bằng cách khẽ gật đầu trước khi hắn vào linh mộ.
Sở Tinh Hà theo đoàn người đi qua đường hầm linh mộ, cuối cùng qua một cánh cửa đầy sương mù trắng vào bên trong.
Trước mắt là một thế giới hang động dưới lòng đất, vô số tảng đá lớn tầng tầng lớp lớp đứng sừng sững trước mặt mọi người.
Trên những tảng đá đó cắm đủ loại linh binh, nhưng tất cả đều phủ đầy bụi, không phân biệt được tốt xấu.
Trong lúc Sở Tinh Hà quan sát địa hình, đã có người xuất phát, rõ ràng là những kẻ có tin tức ngầm, họ đang hướng tới linh binh trong lòng.
Nhưng đa số vẫn đứng nguyên tại chỗ, bối rối, vì trước mắt là vô vàn con đường và tảng đá, linh binh trên đó thì càng không phải nói. Chọn thế nào đây? Hoàn toàn hên xui.
Sở Tinh Hà đang nghĩ mình nên làm gì thì nghe thấy một giọng trong trẻo phía sau.
"Cho hỏi, huynh là Sở Tinh Hà sư huynh phải không?" Một nữ tử nhỏ nhắn tiến về phía Sở Tinh Hà.
Sở Tinh Hà liếc nhìn huy hiệu trên ngực nàng. . . Ôi chao. . . To quá. . . Không đúng. . . là huy hiệu của Cửu Lâm Cung. . . Đúng rồi, Sở Tinh Hà chỉ muốn xem nữ tử ở cung nào, chứ không phải quan tâm đến kích cỡ.
"Chào sư muội, ta là Sở Tinh Hà."
"Tinh Hà sư huynh, ta tên là Vạn Lâm, sư huynh là đệ tử hạch tâm, chắc biết nhiều hơn bọn ta, không biết sư huynh có thể giúp bọn ta không. . ."
Những người phía sau nàng cũng nhìn về phía Sở Tinh Hà, nhưng Vạn Lâm cũng đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối, vì linh mộ liên quan tới lợi ích cá nhân, hiếm có ai bỏ thời gian quý báu để giúp người khác.
Nhưng khi Vạn Lâm đã chuẩn bị nghe lời từ chối, Sở Tinh Hà lên tiếng: "Vạn Lâm sư muội đừng khách khí, ta tuy là đệ tử hạch tâm nhưng biết cũng chẳng hơn các ngươi là bao, nhưng giúp đỡ đồng môn là nghĩa vụ, mọi người không chê thì đi theo ta, ta sẽ cố gắng chỉ đường cho mọi người."
"A! Cảm ơn Tinh Hà sư huynh!" Vạn Lâm và những người phía sau mừng rỡ như muốn nhảy lên.
Vạn Lâm nhìn Sở Tinh Hà với ánh mắt sáng long lanh, trước kia nghe đồn Sở Tinh Hà trượng nghĩa, sẵn sàng hy sinh vì đồng hương, vào Linh Hạc Cung lại được nhiều đồng môn khen ngợi, Vạn Lâm còn tưởng chỉ là tin đồn, không ngờ Sở Tinh Hà lại dễ gần đến vậy, khiến Vạn Lâm thấy, tin đồn đôi khi cũng đáng tin.
"Các sư đệ sư muội khác, nếu không biết đi đâu, cứ đi theo ta, ta sẽ cố gắng chỉ đường." Sở Tinh Hà vung tay hô lên, lập tức được nhiều đệ tử đang hoang mang hưởng ứng.
"Cảm ơn Tinh Hà sư huynh!"
"Lần này ta thật sự khâm phục, không hổ danh là Tinh Hà sư huynh!"
"Đúng vậy. . . Mấy hôm trước ta gặp một đệ tử hạch tâm, gọi sư huynh mà hắn chẳng thèm để ý!"
"Cùng là đệ tử hạch tâm, sao cách làm người lại khác nhau đến thế!"
Vô số người hô to Tinh Hà sư huynh nghĩa khí, đồng thời đi theo hắn.
Nhưng Sở Tinh Hà không biết, lúc này trong Hạo Thiên Cung, một nhóm trưởng lão đang lặng lẽ nhìn mọi thứ trong linh mộ thông qua Hạo Thiên Kính.
Đại trưởng lão đứng đầu tiên, thấy Sở Tinh Hà dẫn đường cho đồng môn thì vừa mừng vừa lo.
Mừng vì Sở Tinh Hà bản tính tốt, dù không phải đệ tử Linh Hạc Cung, chỉ cần là đồng môn Hạo Thiên Tông, hắn cũng sẵn lòng giúp đỡ.
Lo vì làm vậy sẽ làm Sở Tinh Hà mất nhiều thời gian, có thể cuối cùng chính hắn cũng không lấy được thần kiếm.
Ngoài đại trưởng lão, các trưởng lão khác thấy vậy cũng gật đầu, ai cũng hiểu chuyện, không thể nói ra chuyện nội bộ.
Nhìn đám đệ tử nhà mình, đứa nào vào cũng phi thẳng đến chỗ đã được mách nước, sợ chậm chân thì không lấy được đồ tốt, còn Sở Tinh Hà, ai cũng biết hắn chắc chắn đã được đại trưởng lão chỉ dẫn, thậm chí còn chi tiết hơn.
Nhưng Sở Tinh Hà thì sao?
Đối mặt lời cầu cứu của đồng môn, hắn lại giúp đỡ không chút do dự, chỉ điểm này đã khiến phần lớn các trưởng lão tại hiện trường khâm phục.
Vẫn là câu nói đó, nhìn đệ tử, không chỉ xem thiên phú, còn phải xem bản tính.
Mọi thứ trong linh mộ đều được hiển thị rõ ràng qua Hạo Thiên Kính
Mọi người đang làm gì đều rõ ràng.
Có người vừa vào đã dựa theo tin ngầm mà điên cuồng tìm kiếm, đối mặt những đồng môn khác cầu xin giúp đỡ, đừng nói giúp, nhìn cũng không thèm nhìn một cái.
Nhưng Sở Tinh Hà thì ngược lại, đối mặt với đồng môn cầu cứu, hắn không từ chối ai.
So sánh thế này, cao thấp lập tức phân minh.
"Hạo Thiên Tông chúng ta, danh tiếng lẫy lừng thiên hạ, đệ tử trong môn không ai không có thiên phú tuyệt luân. Tuy thiên phú rất quan trọng, nhưng bản tính mới là yếu tố quyết định tương lai. Chư vị có suy nghĩ gì không?"