Bà cụ Diệp khó hiểu, sao con trai bà cũng không vui vẻ chút nào, đang chuẩn bị hỏi nữa, trong phòng truyền đến một tiếng khóc nỉ non trong veo non nớt, ngay sau đó cửa mở, bà cụ Diệp lập tức không quan tâm tới đứa con, thoáng chốc sắc mặt vui mừng qua đón.
"Ai nha, mẹ Ngọc Lượng, vất vả cho bà rồi, đứa cháu trai của tôi đây cũng rất dày vò người ta đấy."
Sắc mặt bà đỡ lập tức ngượng ngùng, ánh mắt di chuyển lung tung, không dám nhìn bà cụ Diệp, lúc trước chính là bà ta thề son sắt nói trong vụng vợ chú ba Diệp chính là một bé trai, làm sao mà nghĩ tới được chú ba Diệp không hổ là kẻ không đáng tin trong thôn, ngay cả con gái cũng không giống người bình thường, rõ ràng là con gái, cố để mẹ cô bé hiện ra cái bụng nhọn, không ai biết rõ bà cụ Diệp mong đợi đứa cháu trai này hơn bà ta, đồ ngon đều để nuôi con dâu, tốn năm trứng gà tìm bà ta đỡ đẻ, bỏ nhiều sức lực như vậy, kết quả là con gái, bà ta thật sự cũng không có mặt mũi mở miệng.
Nhưng không nói không được, bà ta chuyên làm việc này, thu trứng gà của người ta, dù sao cũng không thể ngay cả lời nói chúc mừng cũng không nói? Bà ta da mặt dày nói: "Là con gái, nhưng bộ dạng cũng rất đẹp, làn da hồng hào khống giống những đứa trẻ mới sinh khác chút nào, vô cùng trắng nõn, còn có một đầu tóc rất đẹp, trưởng thành bảo đảm vô cùng xinh đẹp."
Quả nhiên bà ta vừa mới nói xong, khuôn mặt của bà cụ Diệp lập tức liền xụ xuống, ngay cả một ánh mắt cũng không chia cho hai mẹ con trong phòng, bưng trứng gà đường đỏ thơm ngào ngạt bước vào phòng chính, ông cụ Diệp cũng tức giận ra ngoài đi dạo giải sầu, hai đứa con dâu khác nhìn nhau, trong mắt đều có chút vui sướng khi người gặp họa.
Vợ chú ba cách năm năm mới có cái thai này, lại là con gái, xem ra cô không sống được những ngày tốt đẹp quá lâu!
Đáng đời, xem sau này cô còn diễu võ dương oai ở trước mặt các cô không.
Anh cả Diệp và anh hai Diệp bèn nhìn về phía chú ba Diệp, trong lòng tiếc nuối, lại có một chút vui sướng ―― bà cụ Diệp luôn luôn thiên vị đứa em trai nhỏ, bọn họ không dám nói gì, cũng không có nghĩa trong lòng thoải mái, nhưng rốt cuộc cũng là anh em trong nhà, tình cảm còn đó.
Ở nơi như nông thôn cho rằng không có con trai có nghĩ là chặt đứt gốc rễ, sau này chết đi không ai ném chậu không ai đốt vàng mã, thế nhưng chút lợi ích ấy nghiêm trọng hơn khi còn sống nhiều, người làm anh cả bèn an ủi chú ba Diệp: "Chú ba, không có con trai cũng không sao, còn có cháu chú mà."
Bọn họ nhìn thấy chú ba Diệp ngồi xổm trên mặt đất, bả vai run lên, dáng vẻ khóc lóc cực kỳ đáng thương, trong lòng cũng vô cùng bất đắc dĩ, loại chuyện này hai người bọn họ làm anh trai cũng không tiện khuyên nhủ, sợ em trai nhỏ lại nghĩ bọn họ đang khoe khoang, vừa khéo vợ bọn họ ở cửa phòng kêu lên, cũng chỉ đành vào phòng, trong sân chỉ còn lại bà đỡ mang vẻ mặt xấu hổ và chú ba Diệp, chú ba Diệp theo tiếng động kẽo kẹt xem xét trong sân, soạt một cái lập tức nhảy lên, trên mặt làm gì còn dấu vết thương tâm nào, mừng rõ vô cùng.
"Ai, thím à, thật sự là con gái hả?"
Bà đỡ lại càng xấu hổ: "Thật sự là con gái."
"Tốt tốt tốt!" Làm sao cũng không tưởng tượng được chú bà Diệp nói một hơi mười mấy chữ tốt, kêu lên vui sướng,"Ai nha mẹ của con ơi, con đã biết Quan Âm Bồ Tát tuyệt đối sẽ không nhìn con mệt chết! Không được, cháu phải đi xem vợ cháu!"
Bà đỡ cảm giác như bên cạnh vèo một cái lập tức nổi lên cơn gió, chú ba Diệp từ bên cạnh bà đỡ chui vào trong phòng, mới vừa vào cửa đã ồn ào lên,"Vợ ơi, em thật sự là ngôi sao may mắn của anh, lại sinh một đứa con gái cho anh, tên của con gái đã chuẩn bị xong rồi, tên Diệp Ngư, sau này có cá vĩnh viễn ăn không hết!"
Vợ chú ba Diệp liền cười, cặp mắt hồ ly đó lại càng đẹp rất động lòng người, đều nói khi mang thai người phụ nữ sẽ biến dạng, vợ của chú bà Diệp lại bởi vì mang thai con gái, hóc môn nữ phân bố, bao nhiêu loại dinh dưỡng của các món ngon cũng theo kịp, chẳng những không có trở nên xấu đi, ngược lại còn rất hấp dẫn.
"Em cũng biết anh sẽ nói như vậy, khi em mang thai đã luôn ngóng trông là con gái, mỗi ngày đề cập với Quan Âm Bồ Tát, phù hộ em ngàn vạn lần là con gái, quả nhiên chính là con gái!"