Chiến thắng cuộc đấu mở màn, cô phát hiện dường như người đàn ông này cũng không có không ưa mình như trong tưởng tượng, nghĩ tới đây, nụ cười của cô càng tươi hơn, trong lòng phút chốc sinh ra mong đợi với lần chạm mặt tới.
*
Uổng công Hứa Văn Thông đến nhà họ Tô đợi Tô Ngọc Đào rất lâu mà cũng không gặp được người, lúc trên đường trở về chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức, anh ta nhìn thấy Ngọc Đào ở ngay trước mắt, đôi mắt của cô tràn đầy xuân sắc, sự vui sướng kia đã tràn ngập trên khuôn mặt.
Hứa Văn Thông cũng biết chuyện tối ngày hôm qua, Uyển Trinh cũng từ từ giải thích với anh ta rất nhiều chuyện phía sau.
Tô Ngọc Đào muốn từ hôn, Uyển Trinh không khuyên được, cuối cùng đầu óc nóng lên thuận miệng đề cập đến phương thức từ hôn cực đoan kia, nhưng không ngờ Tô Ngọc Đào lại tưởng thật.
Ở trong ấn tượng của Hứa Văn Thông, quan hệ của Tô Ngọc Đào và Uyển Trinh vô cùng tốt, hai cô cũng thường xuyên đến nơi ở của thanh niên trí thức để trao đổi cùng tất cả mọi người, cho nên anh ta khá quen thuộc.
Nhưng bây giờ anh ta không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với Tô Ngọc Đào, thoáng cái cô liền nhẫn tâm đặt Uyển Trinh ở trên mũi đao dư luận mà lăng trì.
Lúc này Uyển Trinh chịu dày vò, bí thư chi bộ còn muốn gạch bỏ tên cô ta khỏi danh sách công dân gương mẫu, nhưng tên đầu sỏ trước mắt này vẫn còn lòng dạ cười đến vui vẻ như vậy?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của người đàn ông mang theo chán ghét mà nhìn về phía Ngọc Đào, phần chán ghét này không đơn thuần là bởi vì chuyện của Uyển Trinh, mà là mới vừa rồi Uyển Trinh còn nói cho anh ta một chuyện ——
Đó chính là Tô Ngọc Đào thích anh ta.
Chính vì vậy, Uyển Trinh muốn anh ta tới đảm nhiệm thân phận người hòa giải, muốn để Tô Ngọc Đào giải thích chút chuyện tối ngày hôm qua chỉ là một hiểu lầm với đại đội.
Không biết tại sao, bây giờ biết Tô Ngọc Đào thích mình, cảm giác chán ghét kia trong lòng anh ta dường như tăng thêm.