Oanh!
Lời mười hai điểm Hương vừa ra phảng phất như một đạo Kinh Lôi làm Long Hải Thánh Tăng cùng Đạo Tế ngây ra như phỗng, cơ hồ không thể tin được vào lỗ tai của chính mình.
Mười hai điểm Hương? Cảnh tượng như vậy chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy qua nha.
Rốt cuộc vẫn là đệ nhất tăng nhân Đại Đường, Long Hải Thánh Tăng phản ứng rất nhanh, tuy nói tin tức này để cho hắn ngây ra, thế nhưng rất nhanh, Long Hải Thánh Tăng liền lấy lại tinh thần, không nói một lời, phóng ra hướng ngoài đại điện.
Thời điểm khi hắn đi tới ngoài điện, bước chân dừng lại.
Trên bầu trời, từ phương cực xa truyền đến từng tiếng chuông du dương, giữa thiên địa, còn có thể nghe được Phạn âm, phảng phất như đang than nhẹ bên tai.
Kim sắc Phật quang từ trên trời hạ xuống hóa thành một đạo quang trụ to lớn, chung quanh cột sáng có thiên hoa loạn trụy, mặt đất thì đang nở sen vàng.
Dị tượng thiên địa như thế, xưa nay chưa từng có.
- Dị tượng như thế, hẳn là, Bồ Tát lâm phàm!
Đi theo phía sau Long Hải Thánh Tăng, Đạo Tế cũng đi tới cửa đại điện, nhìn thiên địa dị tượng đang diễn ra trước mặt, ánh mắt dần trở nên đờ đẫn.
Thời điểm Lễ thụ hương xuất hiện dị tượng này? Trước nay chưa từng có, từ cổ chí kim.
Tiếng chuông hỗn hợp với thiền âm phảng phất như Quang Minh, lại phản phất như một loại đạo nào đó để người ta cảm thấy tâm thần không minh, cả người đều thoải mái.
Giữa thiên địa, từng đoá hoa sen sinh sôi, tiêu tan, hóa thành từng điểm sáng màu vàng óng, tứ tán tung bay, chạm vào da thịt, để người ta cảm thấy ấm áp, tựa hồ thân thể trở nên dễ dàng, hoặc nhiều hoặc ít ám tật trong cơ thể đều đang chậm rãi biến mất.
Cũng không lo được cái gọi là dáng vẻ của Thánh Tăng, Long Hải vội vàng vội vàng chạy tới quảng trường đang diễn ra lễ thụ hương.
Có thể có được một đệ tử điểm chín hương, trăm năm hiếm thấy, nguyên bản hắn đã cảm thấy đã có thu hoạch lớn, chẳng thế nào biết bên này lại còn xuất hiện một đệ tử mười hai điểm hương xưa nay chưa từng có, từ cổ chí kim có một không hai.
Không tận mắt chứng kiến mười hai điểm Hương sinh ra, trong lòng hối hận ngàn vạn.
Trường An Thành, vô số người đều thấy được cảnh tượng này, phật quang phổ chiếu, Kim Liên tiêu tan để người ta liên tưởng đến Bồ Tát hàng lâm, ngoài oanh động ra, vô số người vội vàng quỳ xuống, quỳ bái hướng về phía Đại Phật Tự.
Lễ thụ hương mỗi năm diễn ra một lần trong Đại Phật Tự, người Thành Trường An tự nhiên biết được, mặc dù đây là một đại thịnh sự, nhưng dù sao chỉ quan hệ đến Phật Môn mà thôi, vì thế, đại bộ phận bách tính đều không thèm để ý đến.
Nhưng hôm nay, thiên địa dị tượng này là thần tích, khác hoàn toàn với thường ngày.
Trong hoàng cung Trường An Thành, một lão giả mặc đạo bào Bát Quái, râu tóc bạc trắng, dù già vẫn tráng kiện, nhìn dị tượng trên bầu trời Đại Phật Tự, thật lâu không nói gì.
Sau một hồi lâu, thiên địa dị tượng cuối cùng cũng dần dần biến mất, bùi ngùi thở dài một hơi.
- Ai, cảnh tượng long trọng như thế, Phật Môn ngày càng lớn mạnh, Đạo Môn ta tất thế nhỏ hơn thêm một đầu a. . ..
Phương viên trăm dặm thành Trường An, vô số yêu vật tu luyện có thành tựu cũng đồng dạng trông về phía dị tượng bên này, trong con mắt tràn đầy linh tính lộ ra vẻ cực kỳ ngưng trọng.. ..
Không nói đến thiên địa dị tượng như thế để bách tính chung quanh phản ứng ra sao, giờ phút này, trên quảng trường lễ thụ hương, hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người chấn kinh nhìn Giang Lưu trên đài.
Trên đầu trụi lủi xuất hiện trọn vẹn mười hai điểm Hương vô cùng rõ ràng.
Trước đó Đạo Tế điểm chín Hương đã để toàn trường vô cùng oanh động, giờ phút này, nhìn mười hai điểm Hương trên đầu Giang Lưu, tất cả mọi người đều cảm thấy có chút ngơ ngác.
Lạch cạch một tiếng, trước mặt Giang Lưu, đại hương trong tay cao tăng trực tiếp rơi trên mặt đất, thân thể hơi hơi chấn động.
Tự tay điểm ra mười hai điểm Hương, chuyện này với hắn mà nói, xung kích cực lớn a.
Bên cạnh, Lý Thế Dân - Hoàng Đế Đại Đường cũng trừng lớn hai mắt, nghiêm túc nhìn chằm chằm Giang Lưu, thần sắc vô cùng phức tạp.
Bên cạnh Lý Thế Dân, Cao Dương đang dùng hai tay che kín môi mình, khó có thể tin nhìn một màn trước mắt.
Không giống với người khác đang lộ vẻ rung động, trong lòng Cao Dương là tuyệt vọng. ..
Nguyên bản, Cao Dương cùng Giang Lưu hai người có thể nói đã ước định chung thân, ước định sau lễ thụ hương, hai người sẽ cao chạy xa bay, làm một đôi giang hồ hiệp lữ.
Thế nhưng, nhìn mười hai điểm Hương trước mắt, trong lòng Cao Dương dâng lên nổi tuyệt vọng.
Lúc này Giang Lưu cũng ngây ra như phỗng, đồng dạng cũng cảm thấy não hải mình đang trống rỗng, dị tượng, thiền âm cùng tiếng chuông tề minh, thiên hoa loạn trụy, mặt đất nở sen vàng, hắn chẳng thèm quan tâm tất cả chyuện gì, Giang Lưu chỉ ngây ngẩn cả người.
Cái lễ thụ hương này có phải sai lầm gì hay không?
Nếu không mà nói, chính mình làm sao có thể đốt lên điểm Hương được? Thậm chí còn đốt lên mười hai cái! ?
Số lượng điểm Hương đại biểu cho duyên phận của bản chính mình và Phật Môn ở thế giới này, mình cũng không phải người thế giới này nghe, rõ ràng xuyên việt từ thế giới khác đến mà, há có thể có duyên phận cùng Phật Môn thế giới này? Cho nên, Giang Lưu vẫn cho rằng chính mình không thể đốt lên điểm Hương nào, vừa lúc chính hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc làm hòa thượng.
Thế nhưng hôm nay phát sinh một màn này, tất cả những cảnh tượng trước mắt này đều làm Giang Lưu khó có thể tin, cảm thấy cuộc đời thật mẹ nó xxx.
Trọn vẹn mười hai điểm Hương càng để cho đầu óc Giang Lưu trống rỗng, tựa hồ như đang không đủ dùng.
Não hải trống rỗng, Giang Lưu cơ hồ ngẩng đầu lên nhìn về phía Cao Dương theo phản xạ.
Mắt chạm nhau, Cao Dương đang lấy hai tay che môi, hai hàng thanh lệ trượt xuống má, ánh mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.
Nhìn Cao Dương, đã từng cùng nàng kề vai chiến đấu, cùng sinh cùng tử trạm trán với Lang Yêu, hai người cùng nhau xuống núi báo thù nhà Trương viên ngoại, còn có đối mặt với quạ đen ba mắt kia tập kích, Cao Dương liều mình cứu giúp. ..
Hai người ở chung từng giờ từng phút, cùng lời mình đã hứa, tất cả đều hiện lên trong lòng Giang Lưu.
Chính mình từng hứa hẹn, sau lễ thụ hương cho dù đốt lên điểm Hương, mình cũng sẽ hoàn tục, cùng Cao Dương làm một đôi giang hồ hiệp lữ.
Lại thêm hứa hẹn, cho dù nàng là công chúa, mình cũng phải đánh quái thăng cấp trở nên cường đại, cường đại đến mức Đường Hoàng Lý Thế Dân cũng phải nhìn thẳng vào chính mình, nguyện ý gả Cao Dương công chúa cho mình.
- Chúc. . . Chúc mừng ngươi. . . Kim Sơn Tự Giang Lưu, ngươi, ngươi đốt lên mười hai điểm Hương, tương lai, tương lai tất nhiên có thể. . .
Trước mặt Giang Lưu, cao tăng đang thụ hương cho hắn bởi vì tâm tình bị khuấy động mà lời nói đều trở nên không lưu loát, thế nhưng, tiếng chúc mừng lại phát ra từ phế phủ.
Mười hai điểm Hương, chưa bao giờ thấy qua người có phật duyên như thế, người này...? Chẳng lẽ là Bồ Tát của Tây Thiên Linh Sơn, thậm chí Phật Đà chuyển thế? Nếu không, người nào có thể có phật duyên dày nặng bực này?
- Chờ một chút!
Chỉ là, nghe được cao tăng nói thế, Giang Lưu không đợi hắn nói hết lời lại quả quyết hét lớn, ngắt lời hắn, đồng thời nhanh chóng đứng dậy.
Trên quảng trường, vô luận cao tăng hay là người giàu có, hoặc là Hoàng Đế, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Giang Lưu, không rõ hắn đang làm cái gì.
Dưới vạn chúng chú mục, Giang Lưu đứng dậy, triệt hạ tăng bào cũ nát màu xám trên người mình ra ngoài, ánh mắt quét mắt một vòng tất cả mọi người, ánh mắt hơi dừng trên người Cao Dương.
Nói lời kinh người, dường như tiếng sấm vang vọng khắp không gian.
- Ta mốn hoàn tục! .