Phiên Thiên Thủ trấn áp xuống hình thành chấn động ngàn dặm được truyền lại rõ ràng trên màn sáng của các chiến thuyền.
- Đáng giận!
Khuê Vũ Lâm cả giận nói:
- Lượng lực cường như vậy, tiểu tử kia khẳng định chịu không được, tiện nghi cho tên Hành Đồ kia rồi!
Hắn cho rằng lực lượng ba động vừa rồi hiện trên màn sáng do Hành Đồ xuất chiêu.
Người khác cũng cho rằng như vậy.
Theo tin tức, Vân Phi Dương chỉ có thực lực Hư Không cảnh đại viên mãn, như thế nào chịu nổi một Chí Tôn công kích, mình xem như đi một chuyến tay không.
Nhưng.
Bọn họ sẽ không nghĩ tới.
Khu vực lực lượng ba động, Hành Đồ một mực không để Vân Phi Dương vào mắt giờ phút này máu thịt be bét, thân chịu trọng thương.
- Vậy mà không chết?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
Hành Đồ không chết nhưng chỉ có thể miễn cưỡng bảo trụ cái mạng, không còn lực phản kháng.
- Ngươi ngươi...
Tư duy hắn còn thanh tỉnh, trong ánh mắt hiện ra khó tin.
Gà mờ mới vừa rồi bị mình truy sát đột nhiên bộc phát ra vũ kỹ cường thế, nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới.
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Hành Đồ, trong ánh mắt lộ ra vẻ xem thường, nói.
- Lên đường đi.
"Xoát!"
Thất Thải Hồng Quang kiếm xẹt qua lạnh lùng kiếm khí. đầu lâu Hành Đồ bay ra ngoài, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt!
Nếu như không phải Vân Phi Dương hố hắn, giả bộ bộ dáng rất yếu, lấy cảnh giới cùng thực lực hắn sẽ không dễ dàng vẫn lạc như vậy.
- Lão đại!
Hơn vạn thủ hạ trên Phiên Đằng Hào mắt thấy Hành Đồ vẫn lạc, nhất thời phẫn nộ lao ra.
"Xoát!"
"Xoát!"
Bên trên Phấn Khởi Hào, vạn võ giả Linh tộc lấy bọn người La Mục cầm đầu cũng lao ra.
Kinh qua hai mươi lần gia tốc cùng tu luyện, thực lực bọn họ càng mạnh mẽ hơn so với mấy tháng trước!
Không nói bọn người La Mục lần lượt đột phá Khai Khiếu kỳ, chỉ nói vạn tên Linh tộc cũng đã có một nửa vượt nhập Hư Không cảnh!
"Hưu!"
Vân Phi Dương cầm kiếm đầu tiên giết qua, quát:
- Tốc chiến tốc thắng, không được chậm trễ thời gian!
- Tuân lệnh!
Mọi người cùng kêu hô to.
"Giết! Giết!"
Khí tức võ đạo mạnh mẽ tràn ngập trong vũ trụ, bọn người La Mục cùng vạn Linh tộc lần nữa mở ra chém giết!
Đối mặt Linh tộc khí thế như hồng, tuy thủ hạ Hành Đồ thực lực mạnh hơn nhiều nhưng vẫn ở vào thế hạ phong tuyệt đối!
"Oanh!"
"Oanh!"
Bạo liệt vũ kỹ truyền đến âm thanh đinh tai nhức óc, võ giả Linh Vũ Giới lần lượt vẫn lạc.
- Bọn họ quá mạnh!
- Mau chạy đi!
Thủ hạ Hành Đồ rốt cục ý thức được không ổn, nhưng muốn rút lui đã trễ, bởi vì bọn họ đã bị vây quanh.
- Giết!
- Một tên cũng không để lại!
Vân Phi Dương phát ra âm thanh lạnh lùng.
Chỉ cần là võ giả Linh Vũ Giới dám đến truy sát mình, chỉ có một cái kết cục, chết!
Mấy canh giờ sau.
Vạn tên thủ hạ của Hành Đồ hoặc chết dưới kiếm Vân Phi Dương, hoặc chết tay người đám người La Mục.
Vô số cỗ thi thể, phiêu phù trong vũ trụ, từng khỏa không gian giới chỉ lóe ra ánh sáng ảm đạm.
"Keng!"
Vân Phi Dương thu kiếm, nguyên niệm điên cuồng tràn ngập, thu không gian giới chỉ và Phiên Đằng Hào vào Phi Dương đại lục.
- Hồi thuyền!
"Xoát! Xoát!"
Bọn người La Mục cùng vạn tên Linh tộc nhao nhao trở về Phấn Khởi Hào, Liễu Nhu thao túng chiến thuyền, lấy tốc độ cực nhanh rời khỏi nơi đây.
Rất nhanh.
Phấn Khởi Hào đã chạy đến từ trận pháp lúc trước bố trí, Lâm Dật Phong lần nữa hình thành không gian kết giới che giấu.
- Phiên Đằng Hào biến mất!
- Minh Lệ chiến thuyền cũng biến mất!
- Chuyện gì xảy ra?
Bọn người Khuê Vũ Lâm đang chạy đến thấy hai chiến thuyền hư không tiêu thất trên màn sáng, từng người mờ mịt không thôi.
Mà.
Bọn họ sẽ không cho rằng.
Không chỉ Hành Đồ đạt tới Chí Tôn cảnh vẫn lạc, vạn tên thủ hạ cũng chôn theo cùng hắn.
- Đại ca, Vân Phi Dương và Hành Đồ biến mất, chúng ta nên làm gì đây?
Một tên thủ hạ lên tiếng.
Khuê Vũ Lâm nói:
- Chẳng lẽ Hành Đồ đã bắt được Vân Phi Dương, sợ ta xuất thủ tranh đoạt nên dùng thủ đoạn nào đó che đậy khí tức của chiến thuyền?
- Nếu như thế, chúng ta muốn tìm được Hành Đồ, sợ rằng sẽ rất khó.
Thủ hạ nói.
Khuê Vũ Lâm nói:
- Nếu như che đậy khí tức, chiến thuyền không có khả năng di động, đi khu vực bọn họ biến mất.
- Vâng.Thủ hạ tuân lệnh.
"Hưu!"
Chiến thuyền cực tốc chạy đến gần nửa ngày đuổi tới nơi khởi nguồn, mắt thấy vô số cỗ thi thể tung baytrong vũ trụ.
- Lão đại, là thuyền viên của Hành Đồ!
Thủ hạ cả kinh hô.
Sắc mặt Khuê Vũ Lâm lộ vẻ ngưng trọng, không hiểu, tại sao trong khoảng thời gian ngắn, vạn thuyền viên của Hành Đồ đã chết hết?
- Hả?
Đột nhiên, nguyên niệm hắn bao phủ xuống bắt được một đầu lâu đang lơ lửng trong vũ trụ, hiển nhiên, nó là của Hành Đồ!
Sắc mặt Khuê Vũ Lâm đại biến.
- Hắn bị người nào chém giết?
- Lão đại, không phải Vân Phi Dương đó chứ?
Thủ hạ cả kinh nói ra suy nghĩ trong lòng.
- Không có khả năng.
Khuê Vũ Lâm nói:
- Tên kia chỉ có thực lực Hư Không cảnh đại viên mãn, sao có thể trong thời gian ngắn giết Hành Đồ và vạn tên thủ hạ của hắn.
- Chẳng lẽ...
Hắn ngưng trọng suy đoán.
- Tên này còn có cao thủ trợ trận?
Hành Đồ vẫn lạc làm cho Khuê Vũ Lâm cảnh giác không ít, nhưng thủy chung không tin do Vân Phi Dương giết.
Lược Đoạt Giả đang chạy tới thấy vô số cỗ thi thể cũng cho rằng như vậy.
Dù sao, một Hư Không cảnh đại viên mãn trảm giết Chí Tôn thực như nói mơ giữa ban ngày!
Vài ngày sau.
Khuê Vũ Lâm có chút gấp gáp.
Thủy chung tìm không thấy Vân Phi Dương, phía trên màn sáng lại không thấy chiến thuyền, cứ như vậy cũng không phải biện pháp.
- Lão đại!
Đột nhiên, một thủ hạ trong kho khu động báo cáo.
- Chiến thuyền của Minh Lệ xuất hiện!
"Xoát!"
Khuê Vũ Lâm lúc này xuất hiện nhìn màn sáng, ánh sáng đại biểu Phấn Khởi Hào lần nữa xuất hiện, hắn nói:
- Truy!
"Hưu!"
Nhật Diệu Hào cực tốc đuổi theo.
"Xoát!"
"Xoát!"
Một tên Chí Tôn khác và chiến thuyền hắn cũng đuổi nhanh.
Bọn người Khuê Vũ Lâm thủy chung bất động để Vân Phi Dương không cách nào tìm được cơ hội tiêu diệt từng bộ phận, cho nên chỉ có thể bay ra ngoài.
- Đi đến khu vực hắc ám gần đây.
Vân Phi Dương nói.
- Ta muốn bố trí mai phục ở nơi đó.
- Ừm.
Liễu Nhu thao túng chiến thuyền, tốc độ trong nháy mắt đề cao hướng về khu vực hắc ám gần đó.
Đằng sau.
Khuê Vũ Lâm cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng tiến vào khu vực hắc ám thì có thể chạy thoát?
Làm một tam đẳng Lược Đoạt Giả, hắn không phải lần một lần hai xông vào khu vực hắc ám, nên có kinh nghiệm rất phong phú.
"Hưu!"
Tốc độ Nhật Diệu Hào đề cao đuổi theo Phấn Khởi Hào cách đó mấy chục quang thậm chí, tốc độ còn nhanh hơn!
Mấy canh giờ sau.
Phấn Khởi Hào thủy chung hiện ra trên màn sáng biến mất tại biên giới khu vực hắc ám.
- Đại ca, tiểu tử kia đi vào rồi!
Thủ hạ báo cáo.
- Đuổi theo!
Khuê Vũ Lâm ra lệnh.
Như thế, Nhật Diệu Hào đi vào khu vực khói đen che phủ, không có dừng lại, trực tiếp chạy vào.
Trên Truy Nhật Hào theo sát phía sau, Đan Nhạc Diệu Chí Tôn hơi hơi trầm ngâm, sau đó ra lệnh.
- Đuổi theo!
- Vâng!
Thủ hạ vừa mới đáp ứng lại thần sắc ngốc trệ, bởi vì phía trên màn sáng ở mép hắc ám, ánh sáng đại biểu Phấn Khởi Hào lại xuất hiện!