Chương 11: Thông U Thổ Nạp Quan Tưởng pháp(2)

Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Thái Kiếm 14-03-2023 23:17:56

Sau khi chỉnh đốn một phen, Lục Khiêm ra ra vào vào lục soát trên dưới một lần... Một canh giờ sau, mật thất Mạc Lương bế quan hoàn toàn trở nên lộn xộn. Sàn nhà bị lật tung ra, bức tường bị cạo xuống một lớp thật dày. "Lão già này giấu đồ thật sâu." Lục Khiêm nhìn lướt qua đống đồ vật bày trước mặt thầm nghĩ. Giấy vàng hoàng bách có ba chồng, phù mực máu gà có một chiếc, chủy thủ có một thanh, dược liệu có một nắm, bạch ngân có ba trăm lượng, hoàng kim có mười lượng. Còn có phương thuốc và ba phần Ích Khí Bổ Huyết Tán - thứ Lục Khiêm cần nhất. Trên bàn có một xấp bí tịch, có Lục Diễm Độc Hỏa thuật, Uế Âm Độ Thọ công, Thông U Thổ Nạp Quan Tưởng pháp, Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp. Cùng với một bản bút ký thật dày, phía trên ghi chép cảm ngộ tu luyện của Mạc Lương. Đọc bí tịch thô sơ giản lược một chút, hắn lập tức để qua một bên. Trong thời gian ngắn hắn cũng tu luyện không nổi những cái này, mấy thứ trước mắt càng khiến Lục Khiêm cảm thấy hứng thú hơn. Trong hộp chứa mấy món đồ. Một cái ngọc bội thanh ngọc, bên trên viết hai chữ 'Thông U', bên cạnh còn có một lá thư, trên thư là năm đồng tiền lỗ vuông có khắc hoa văn cổ quái. Ngoài ra còn có nửa cái thi thể rắn vảy xanh, đầu rắn hiện lên hình tam giác, con mắt lục sẫm mang theo một cỗ sát khí kinh người, cứ như thể một giây sau sẽ sống lại vậy. Cuối cùng là một nắm bột phấn đỏ thẫm, được gọi là Âm phấn gì đó. Nhìn thấy nội dung Uế Âm Độ Thọ công, rốt cuộc Lục Khiêm cũng biết những tiền bối kia đi đâu rồi. Mặc dù Âm phấn có vẻ tà ác, nhưng Lục Khiêm cũng không định vứt bỏ. Trước tiên hắn thu lại đã, nói không chừng ngày sau còn có chỗ cần dùng đến. Lục Khiêm cũng không để ý tà pháp hay chính pháp. Pháp vô thiện ác, quan trọng là do mình. Huống hồ với tình huống trước mắt thì chỉ cần có thể tăng cường thực lực của bản thân, pháp gì hắn cũng nguyện ý học. Hình như ngọc bội là một loại tín vật nào đó. Tên đầy đủ của xác rắn là Âm Sát Thanh Lân xà, sinh trưởng tại nơi cực âm, đầu có độc hỏa cũng chính là nọc độc của nó, độc tính cực kỳ mạnh, còn có thể đốt cháy vật chất. Cỗ xác rắn này là vật liệu để tu luyện Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp. Pháp thuật này chính là cái chiêu mà Mạc Lương biến dây thắt lưng thành rắn lúc nãy. Muốn tu luyện thuật này trước tiên phải mài xác rắn, hòa với mực nước làm thành phù chú nuốt xuống. Như thế mới có thể biến dây thắt lưng thành rắn vảy xanh, nếu không thì chỉ là rắn bình thường. "Từ đây đến lúc hừng đông vẫn còn bốn canh giờ, đủ để mình khôi phục chân khí, tiện thể tu thành pháp thuật này." Lục Khiêm nghĩ thầm. Sau đó hắn ăn một phần Ích Khí Bổ Huyết Tán vào. Một cỗ lực lượng nóng rực lan ra toàn thân, tốc độ vận chuyển chân khí chu thiên đột nhiên tăng vọt. Toàn thân Lục Khiêm như được ngâm trong suối nước nóng ấm áp, thương thế trên người chậm rãi chữa lành. Thời gian dần trôi... Một tiếng gà trống gáy chào buổi sáng vang lên. Lục Khiêm từ từ mở mắt. Vô Danh tâm pháp (Tiểu Thành: 16/100) - Vô Danh tâm pháp (Tiểu Thành: 20/100) Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp (nhập môn: 0/10) - Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp (nhập môn: 1/20) Vòng tròn đen nhánh phía sau Vô Danh tâm pháp sáng lên hai mươi nấc độ, chiếm lấy một phần năm vòng tròn. Dược hiệu của Ích Khí Bổ Huyết Tán quả nhiên cường đại, một vòng tăng thẳng đến bốn vòng, chỉ một thoáng đã tăng lên bốn nấc độ. Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp cũng thành công nhập môn, ban đầu nấc độ vậy mà lại có tới hai mươi cái, xem ra cánh cửa này tương đối cao. Luyện công xong Lục Khiêm lại không vội bỏ đi, hắn ngồi trong tĩnh thất. Vù! Âm phong thổi qua khiến ánh nến lụi tắt, thân ảnh Lục Khiêm dần dần ẩn vào hắc ám. Đám người trên đạo quán sớm đã rửa mặt xong xuôi. Hôm nay là ngày kiểm tra cuối tháng, Mạc Lương sẽ kiểm tra tình huống tu luyện của bọn hắn. Kẻ thành công cảm ngộ xuất khí sẽ hoàn toàn cắt đứt với phàm trần, tiến đến tiên môn thần bí tu luyện. "Lão Ngô, sao không nhìn thấy Lục đại tiên sinh." Một đạo đồng nói. "Nghe nói hôm qua Linh Nhi tiểu thư đi tìm hắn để gây sự, chắc bị đánh chết rồi." Một đạo đồng khác nhìn có chút hả hê nói. Trong một đám đông nào đó luôn sẽ có người bị bắt nạt. Lục Khiêm trầm mặc ít nói cũng liền trở thành đối tượng để đám người trào phúng giễu cợt. Đặc biệt là sau khi Lục Khiêm đắc tội với Mạc Linh Nhi, rất nhiều người vì để lấy lòng nàng ta mà cũng đi theo trào lưu. "A, hôm nay thật yên tĩnh, cửa cũng chưa mở nữa." Mười tên đạo đồng đứng chờ bên ngoài cánh cửa lớn màu son. Cửa vẫn chậm chạp không mở, thủ vệ thì chẳng thấy ai, trong lòng đám người hơi hơi thấp thỏm. Kẹt kẹt... Cửa lớn từ từ mở ra.