- Chúng tiểu nhân, đi theo ta.
- Giết, băm Byakuya ra vạn đoạn!
Đám hải tặc vội vã đi trên đường phố vương đô, sau khi bình dân trong vương đô nhìn thấy một màn này, đều thét chói tai chạy đi.
Khi hải tặc đi về phía vương cung, cả đám vô cùng tàn nhẫn, bắt đầu phóng hỏa trên đường.
Ngoài thành lửa cháy tận trời, trong thành cũng nhanh chóng là khói đặc cuồn cuộn.
Tô Hiểu đi trong màn đêm, rất nhanh liền vượt qua đám hải tặc này, đi tới trước vương cung.
Ở thế giới hải tặc vương quốc Goa chỉ có thể tính là tiểu quốc, cho nên vương cung chỉ là một tòa lâu đài chiếm diện tích không lớn.
Ẩn mình gần vương quốc, Tô Hiểu bắt đầu đợi đám hải tặc Krieg.
Vương đô chia làm ba khu vực, tầng phía ngoài là khu bình dân, sau đó là phố trung tâm, trung tâm nhất mới là vương cung.
Ngoài khu vương cung có một tường thành, nhưng tường thành không tính là cao lắm, băng hải tặc Krieg có thể phá tường rất nhanh, tiến vào khu vương cung.
Đội thị vệ trong khu vương cung sớm đã huy động toàn bộ, không lâu sau, tiếng kêu truyền đến.
Tô Hiểu vẫn đang đợi như trước, dựa vào hiểu biết của hắn, đội thị vệ trong khu vương cung hoàn toàn là miệng cọp gan thỏ, những hộ vệ này chưa từng nhìn thấy máu tươi, căn bản không phải là đối thủ của hải tặc.
Sự thật đúng là như vậy, chỉ hơn nửa tiếng, hộ vệ khu vương cung đã bị đánh lui, lùi về phía trước vương cung.
Những thị vệ này vô cùng chật vật, vẻ mặt lo lắng, còn chết rất thảm, có một số người vô dụng thì chạy trốn.
- Chúng tiểu nhân, vương cung ở ngay trước mắt, chúng ta đoạt nó.
Krieg đã giết đỏ mắt rồi, đầu tiên là bị Tô Hiểu lừa gạt, lúc sau là một đường đánh tới, làm tên hải tặc này hoàn toàn điên cuồng.
- Giết, không giữ lại một ai.
Krieg ra lệnh, mấy trăm tên hải tặc ở sau hắn ta hô to gọi nhỏ xông về phía vương cung, giao thủ với những thị vệ kia.
Cuộc đấu tranh sinh tử bắt đầu, hàng loạt tiếng súng truyền trong không khí, máu tươi bắn tung tóe, tàn chi liên tục rơi xuống đất.
Trong vương cung, quốc vương vốn đã nghỉ ngơi bị tiếng động bên ngoài làm giật mình tỉnh lại.
Quốc vương vương quốc Goa là một người đàn ông sắp tiến vào hàng 60, tóc đen đầy đầu, râu ria đầy mặt.
Bởi vì ẩm thực xa hoa, trong vương cung còn có bác sĩ cao siêu, làm vị quốc vương này không già lắm.
- Bên ngoài có chuyện gì thế, đột nhiên ầm ĩ như vậy.
Quốc vương Flip. Herbert có chút không kiên nhẫn đứng dậy, vương phi ở bên cạnh cũng mờ mịt ngồi dậy theo
- Điện hạ, hình như bên ngoài có tiếng súng, xảy ra chuyện gì rồi.
Vương phi rất trẻ tuổi, sợ hãi rúc vào trong lòng quốc vương.
- Người đâu.
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, một tráng hán cường tráng tiến vào, trên mặt tráng hán có một vết sẹo rất sâu, vết sẹo kéo dài toàn bộ gương mặt, làm tráng hán nhìn vô cùng dữ tợn.
- Hausen, bên ngoài có chuyện gì vậy.
Tráng hán này tên là Hausen, hộ vệ bên cạnh quốc vương.
Nhưng trên cổ Hausen có một vòng cổ kim loại, vòng cổ bằng sắt màu đen, chỗ nối nhau có một cơ quan tinh vi.
Nếu Tô Hiểu ở đây, nhất định có thể nhận ra vòng cổ này, đây là vòng cổ nô lệ ở thế giới hải tặc.
Vậy mà tráng hán Hausen này là một nô lệ, sinh tử do quốc vương nắm giữ trong tay, khó trách quốc vương sẽ để hắn ta thành hộ vệ bên cạnh.
Hausen không nói, chỉ làm mấy động tác bằng tay.
Hausen đã không còn năng lực nói chuyện, lưỡi của hắn ta bị thương nhân buôn bán nô lệ cắt đi, nếu không phải thân thể cường tráng dị thường, có khả năng đã bị thương nhân kia giết chết.
- Hải tặc? Sao trong vương cung lại có hải tặc, Hữu đại thần, ngươi đi phái người giải quyết đám hải tặc này đi.
Tuy quốc vương cảm thấy chuyện này không đúng lắm, nhưng cũng không để ý quá, xem ra vô cùng tự tin với lực lượng cảnh vệ trong vương cung.
Hausen đứng ở trong phòng, trên cổ hắn ta có vòng cổ nô lệ, trói buộc tự do của hắn ta, trên vòng cổ này có kíp nổ, đến lúc đó hắn ta sẽ chết.
Bên ngoài vương cung, Tô Hiểu đang đợi thời cơ.
Hiện giờ chưa phải lúc, tuy trong vương cung giao chiến rất kịch liệt, nhưng còn chưa đạt tới đỉnh điểm.
Hỗn chiến giằng co gần một tiếng, cuối cùng quốc vương trong vương cung không thể bình tĩnh, quốc vương cảm nhận được rõ tiếng kêu càng ngày càng gần.
Trong một khắc này, quốc vương mới cảm nhận được tính nghiêm trọng của mọi chuyện.
Cạch một tiếng, cửa phòng mở ra, Hữu đại tướng máu tươi đầy người đi đến giữa phòng ngủ.
- Điện hạ, việc lớn không hay rồi, đám hải tặc kia đã đánh tới đây, hiện giờ đã lên tới tầng ba.
Sắc mặt quốc vương thay đổi.
- Không có khả năng, hộ vệ của bổn vương đâu, những hộ vệ đó đều được trải qua chọn lựa kỹ càng, sẽ bị đánh bại như vậy sao?
Hữu đại thần quỳ trên mặt đất, cuộn tròn người lại, không dám nói tiếp.
Trong vương cung căn bản không có thị vệ tinh anh, chỉ có một ít người trẻ tuổi được mua với giá cao mà thôi.
- Hausen, ngươi đi đi, đợi đã...
Vẻ mặt quốc vương rối rắm, Hausen đúng là cường đại, nhưng nếu phái Hausen đi, an toàn của lão ta không thể đảm bảo.
Nhưng nếu không phái Hausen đi, đám hải tặc kia sẽ nhanh chóng giết đến trước mặt lão ta, đến lúc đó đạn không có mắt.
- Dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết đám hải tặc kia, sau đó lập tức quay lại, cho dù ngươi bị thương cũng không sao, hiểu chưa. Nếu bổn vương đã chết, ngươi cũng phải chôn cùng.
Trong mắt Hausen không có gợn sóng, chỉ ngây ngốc gật đầu, sau đó rời khỏi phòng.
Tô Hiểu đang đợi ở ngoài vương cung nhanh chóng nghe được tiếng vang lớn trong vương cung truyền đến, ở vị trí tầng ba, tảng lớn khí độc màu tím tràn ra.
- Cuối cùng cũng đến lúc này.
Tô Hiểu thả người nhảy lên, cả người giống như con thằn lằn, leo lên trên tường ngoài lâu đài.
Linh hoạt leo lên trước, Tô Hiểu nhanh chóng qua vị trí tầng ba.
Vị trí giao chiến là ở tầng ba, cho nên quốc vương không có khả năng ở dưới tầng ba.
Sau khi đến tầng ba, Tô Hiểu nhìn thấy hai người đang giao chiến qua cửa sổ, là Krieg và một tráng hán.
Nhưng Tô Hiểu không ngờ được chính là Krieg lại bị đánh thực thảm, một tay mềm nhũn rũ xuống, xem ra không chống đỡ được bao lâu.
Tráng hán kia như xe tăng hình người, mỗi lần tấn công đều đụng nát vách tường, nếu Tô Hiểu giao thủ với loại quái vật này, chưa được 2 phút đã bại.
Hắn kohong trực tiếp ám sát quốc vương, không thể nghi ngờ là một quyết định chính xác, giao thủ với kẻ địch như vậy, hoàn toàn là tìm chết.
Hắn dự đoán thuộc tính sức mạnh của tráng hán này phải hơn 20 điểm.
Krieg đã sắp không kiên trì nổi, cho nên không có nhiều thời gian lắm, Tô Hiểu phải nhanh chóng hành động.
Phòng trong vương cung rất nhiều, Tô Hiểu nhanh chóng kiểm tra qua cửa sổ.
Không phát hiện ra tung tích của quốc vương ở tầng bốn, sau đó tầng năm, tầng sáu...
Sau khi nhanh chóng tìm kiếm, cuối cùng Tô Hiểu cũng tìm được vị quốc vương kia qua cửa sổ.
Đối phương không ở trong phòng nào đó, mà chạy trốn trên hành lang, xem ra muốn trốn ở chỗ cao, giảm bớt tỷ lệ bị hải tặc phát hiện.
Phía dưới lâu đài chấn động liên tiếp truyền đến, làm vị quốc vương này rối loạn.
Ánh trăng thuần khiết chui từ cửa sổ vào, quốc vương nhanh chóng chạy trong hành lang.
- Điện hạ, phù, thiếp, thiếp không chạy nổi nữa rồi, nghỉ ngơi một chút đi.
Vương phi chạy trốn theo quốc vương thở hổn hển ngồi dưới đất.
Sắc mặt quốc vương thay đổi liên tục, lão ta còn chút cảm giác mới mẻ với người phụ nữ này, cho nên không nỡ vứt bỏ, nhưng so với sinh mệnh, phụ nữ không là cái thá gì trong lòng lão ta.
- Vậy ái phi ở lại nghỉ ngơi đi.
Quốc vương nói xong chuẩn bị xoay người rời đi, để lại vương phi ngồi ngây ngốc dưới đất.
Nhưng đúng lúc này, cửa kính bên cạnh hành lang rầm một tiếng vỡ ra, một thân ảnh cầm dao sắc trong tay phá cửa sổ mà vào.