Tiểu loli chạy vài bước đến trước mặt Tô Hiểu, tươi cười đầy mặt nhìn hắn.
- Tình cờ thật, ta là Connor, rất đáng yêu đúng không.
Tính cách của tiểu loli vô cùng hoạt bát, còn dạo quanh trước mặt Tô Hiểu một vòng.
Tô Hiểu cẩn thận đánh giá một phen, phát hiện tiểu loli trước mặt không phải là Conner cái gì đều ăn.
- Ngươi không phải là Connor.
- Bị phát hiện rồi sao, quả nhiên phải chú ý phương diện ngữ khí.
Tiểu loli không đáng yêu nữa.
- Thế nào, muốn làm giao dịch với ta hay không, ta giúp ngươi hiểu biết về Luân Hồi Nhạc Viên, ngươi cho ta 50 Nhạc Viên Tệ.
Hiện giờ Tô Hiểu cần hiểu biết về Luân Hồi Nhạc Viên, không thể nghi ngờ Connor giả trước mặt là lựa chọn tốt nhất.
- Có thể, giao dịch Nhạc Viên Tệ cho ngươi thế nào?
Tô Hiểu dứt khoát như vậy làm tiểu loli hơi kinh ngạc.
- Chẳng lẽ ngươi không sợ ta lừa ngươi sao, phải biết rằng có không ít kẻ lừa đảo ở trong Luân Hồi Nhạc Viên.
[Trảm Long Thiểm] xuất hiện trong tay Tô Hiểu, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía tiểu loli.
- Nếu gạt ta, ta giết ngươi.
Tiểu loli cười khẽ một tiếng.
- Quả nhiên là người mới, Luân Hồi Nhạc Viên ngoại trừ đấu trường ra, những nơi khác Khế Ước Giả không được tấn công nhau, nơi này tuyệt đối an toàn.
- Phải không, vậy trong thế giới diễn sinh hẳn là có thể.
Ánh mắt hàn khí bức người của Tô Hiểu làm tiểu loli lùi về phía sau vài bước.
- Này, này, chúng ta không phải là kẻ địch, ta cũng sẽ không lừa ngươi.
Ánh mắt băng hàn của Tô Hiểu làm tiểu loli bồn chồn trong lòng, gia hỏa trước mặt không dễ chọc, là loại người tàn nhẫn giết người không chớp mắt.
Suy nghĩ quay nhanh, tiểu loli quyết định rút trước, không làm buôn bán với Tô Hiểu.
[Tích, ngươi nhận được 50 Nhạc Viên Tệ của Khế Ước Giả số 13013. ]
Vẻ mặt tiểu loli đau khổ, có chút ai oán nhìn Tô Hiểu.
- Ở đây có nhiều tai mắt, vẫn nên đến một cửa hàng giải khát nói đi.
Tiểu loli thở dài bất đắc dĩ, đi về phía trước, Tô Hiểu đi theo sau.
- Haizz, ta vốn dĩ không định làm buôn bán với ngươi, nếu ngươi đã đưa Nhạc Viên Tệ, vậy ta sẽ giới thiệu một chút, ta tên là Hi Lạc Lạc, là Chức Công Giả của Luân Hồi Nhạc Viên.
Chức Công Giả? Tô Hiểu nghi ngờ trong lòng, nhưng không có mở miệng.
Rất nhanh Hi Lạc Lạc mang Tô Hiểu đi vào một cửa hàng bán đồ uống lạnh, tên cửa hàng đồ uống lạnh này có chút kỳ lạ, vậy mà tên [Miêu và Cẩu].
- Hoan nghênh quang... Hóa ra là Tiểu Hi, mời chào được khách hàng mới rồi à?
Một ngự tỷ trang điểm gợi cảm thành thục tiến lên đón, bộ ngực của ngự tỷ thành thục đầy đặn, hai chân thon dài, còn mặc tất chân màu đen, đi giày cao gót, thậm chí còn sắp cao bằng Tô Hiểu.
- Lão bản, ta muốn uống nước dưa hấu, khách hàng tiên sinh ngươi muốn uống gì?
- Nước trắng.
Tô Hiểu chỉ ứng phó qua loa, hắn sẽ không uống nước do người xa lạ cung cấp.
- Yên tâm đi, bọn ta là Chức Công Giả, khác với Khế Ước Giả các ngươi, không có nhiều ý nghĩ xấu xa như vậy.
Ngón trỏ của Tô Hiểu gõ nhẹ trên mặt bàn, hỏi:
- Chức Công Giả là gì.
Hi Lạc Lạc ho nhẹ một tiếng, bắt đầu giải đáp giúp Tô Hiểu, rất nhanh Tô Hiểu liền biết Chức Công Giả là gì.
Trong Luân Hồi Nhạc Viên có nhiều hai loại người nhất, thứ nhất là Khế Ước Giả, một loại khác chính là Chức Công Giả như Lạc Hi Hi.
Khế Ước Giả cần thường xuyên chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng Chức Công Giả lại khác, bọn họ là nhân viên phục vụ, hay bán thương phẩm, hay làm ngành dịch vụ ăn uống trong Luân Hồi Nhạc Viên.
Chức Công Giả vì thất bại nhiệm vụ ở thế giới thứ nhất, do đó không được làm Khế Ước Giả, không có những Chức Công Giả, Khế Ước Giả ăn cơm đều đã thành vấn đề.
Phải biết rằng Luân Hồi Nhạc Viên không cung cấp chức năng đổi, những thứ mong muốn hằng ngày đều cần Chức Công Giả.
Trở thành Chức Công Giả cũng có chỗ tốt, đó chính là chỉ cần hai tháng tiến vào thế giới diễn sinh một lần là được.
Cho nên Hi Lạc Lạc sợ Tô Hiểu là vì nàng phải tiến vào thế giới diễn sinh, nếu xui xẻo gặp trúng Tô Hiểu, với sức chiến đấu "cảm động" của cô, căn bản không có khả năng sống sót.
Hi Lạc Lạc lấy một cái ipad trong suốt ra, đưa cho Tô Hiểu.
- Trong này là thông tin cụ thể về Luân Hồi Nhạc Viên, ngươi xem trước đi, đây là trải qua Luân Hồi Nhạc Viên chứng nhận, không lừa già dối trẻ.
Tô Hiểu nhận lấy ipad, thứ này có mười phần cảm giác khoa học kỹ thuật, vậy mà có thể chiếu hình ảnh 3D lập thể.
Hắn dần dần hiểu đại khái tình hình về Luân Hồi Nhạc Viên.
Luân Hồi Nhạc Viên vô cùng rộng lớn, không ai từng thống kê dân cư trong đó, nhưng chắc chắn có mười vạn người trở lên.
Sở dĩ không ai thống kê vì Khế Ước Giả trong Luân Hồi Nhạc Viên có tỉ lệ tử vong rất cao.
Dựa theo tình báo Hi Lạc Lạc cung cấp, tỉ lệ tử vong của Khế Ước Giả ở thế giới thứ nhất là 80%, thế giới thứ hai là 60%, thế giới thứ ba là 50%, phía sau còn một hàng dài, Tô Hiểu không nhìn tường tận.
Dựa theo tỉ lệ tử vong khủng bố có thể nhìn ra, Khế Ước Giả có bao nhiêu gian khổ trong Luân Hồi Nhạc Viên.
Trong Luân Hồi Nhạc Viên, phần lớn cửa hàng đều do Chức Công Giả mở, những cửa hàng này để duy trì cuộc sống hàng ngày của Khế Ước Giả.
Khu đất trung tâm của Luân Hồi Nhạc Viên có mấy chục tòa kiến trúc do Luân Hồi Nhạc Viên mở, trong đó có đại sảnh cường hóa thuộc tính lúc trước nhắc tới.
Hơn mười tòa kiến trúc này vô cùng quan trọng với Khế Ước Giả, muốn tăng thực lực lên, sẽ cùng một nhịp thở với những kiến trúc này.
Sau khi xem xong tin cuối cùng trên ipad, Tô Hiểu bỏ ipad xuống.
- Trong đó có nói tới, Khế Ước Giả ở bên trong Luân Hồi Nhạc Viên ba ngày, sau đó quay về thế giới hiện thực chờ đợi nhiệm vụ kế tiếp là chuyện gì thế, chẳng lẽ ta còn có thể quay về thế giới hiện thực?
Hi Lạc Lạc cắn ống hút, cất ipad.
- Đúng vậy, sau khi mỗi Khế Ước Giả trải qua một thế giới diễn sinh, có thể ở lại Luân Hồi Nhạc Viên trong vòng ba ngày, sau đó Luân Hồi Nhạc Viên sẽ truyền tống Khế Ước Giả quay về thế giới hiện thực.
- Hình như sau khi quay về thế giới hiện thực, ở lại khoảng chừng gần một tuần sẽ nhận được triệu hoán của Luân Hồi Nhạc Viên, quay về Luân Hồi Nhạc Viên, bắt đầu thế giới diễn sinh tiếp theo.
Nói đến trên mặt Hi Lạc Lạc sầu khổ, nhìn Tô Hiểu với vẻ hâm mộ.
Chức Công Giả khác với Khế Ước Giả, mỗi tháng chỉ có thể về thế giới hiện thực ba ngày.
- Thật sự rất nhớ người nhà của ta.
Hi Lạc Lạc chống cằm, chu miệng nói.
- Đúng rồi, còn có một việc nữa, ngươi có thể thông qua Luân Hồi Nhạc Viên che giấu tướng mạo, để tránh bị Khế Ước Giả khác trả thù hay báo thù ở thế giới hiện thực, còn có khả năng liên lụy đến người nhà ngươi, đây là giáo huấn đẫm máu.
- Bộ dạng hiện giờ của ta chính là thông qua Luân Hồi Nhạc Viên chỉnh sửa, khoảng chừng 500 Nhạc Viên Tệ.
Tô Hiểu chỉ ừm một tiếng, cũng không để ý.
- Ngươi không che giấu dung mạo sao? Hiện giờ có thể rồi.
Hi Lạc Lạc nhìn Tô Hiểu với vẻ kỳ lạ.
- Không cần, ta không có ai để liên lụy.
Tô Hiểu trả lời làm Hi Lạc Lạc không lên tiếng nữa, tiểu loli nhạy bén này không dám rắc muối lên miệng vết thương của Tô Hiểu.
- Ngươi đã xem xong tài liệu rồi, cho nên đạt thành giao dịch, tốt bụng nhắc nhở ngươi một phen, ở trong thế giới diễn sinh, đừng đi trêu chọc pháp gia, những gia hỏa đó đều là quái vật, tồn tại giống như pháo đài.
Rụt rụt cổ, Hi Lạc Lạc lộ ra vẻ sợ hãi.
- Pháp gia? Chẳng lẽ pháp sư rất mạnh trong Luân Hồi Nhạc Viên?
Tô Hiểu nhếch miệng cười như có như không làm Lạc Hi Hi lắc đầu.
- Không phải rất mạnh, mà là siêu mạnh, bất luận đám mạo hiểm nào đều không hạn chế nhận pháp gia, ngươi biết không, hai lần ta trải qua thế giới diễn sinh, đều dùng tiền mời pháp gia bảo vệ.
Tô Hiểu gật đầu, trong lòng mãi mà không thể bình tĩnh, hiện giờ chức nghiệp của hắn là Diệt Pháp Chi Ảnh, thiên địch của pháp sư.
Đột nhiên hắn có chút chờ mong những pháp gia đó còn mạnh như vậy ở trước mặt hắn hay không.
Tô Hiểu mới tiếp nhận truyền thừa của Diệt Pháp Chi Ảnh, hắn cũng không hiểu về chức nghiệp cường đại này.
Hiện giờ đã không phải là vấn đề pháp gia cường hay không cường trước mặt hắn, mà là pháp gia gặp được hắn có còn mạng sống hay không.