Lai Bảo thấy chủ nhân như vậy thật là làm quá, ở trong không gian oán trách: "Tại sao Thiên Đạo đại nhân lại để cô mang theo ký ức chuyển thế chứ? Nếu chủ nhân không có những ký ức đó, thì sẽ không làm quá như vậy. Chủ nhân à, bây giờ cô chỉ là một tiểu bảo bảo thôi, còn nhỏ như vậy, ai lại muốn nhìn thân thể của cô chứ?"
"Lai Bảo, ta thấy ngươi bây giờ có thể đi tìm Tiểu Hắc giao phối khác loài rồi đấy, các ngươi Xà - Thử một ổ, chúc ngươi sớm sinh quý tử, hừ!"
Lai Bảo tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chủ nhân, Tiểu Hắc là Giao Long, cuối cùng nó sẽ hóa rồng.
Nó không phải là rắn, người đừng nói nó là hắc xà nữa. Nếu Tiểu Hắc nghe thấy nhất định sẽ không vui.
Hơn nữa, Tầm Bảo Thử nó là loài rất quý hiếm, số lượng vốn đã không nhiều, sao có thể giao phối sinh sản với linh thú ngoại tộc chứ?"
Tầm Bảo Thử bọn chúng là thánh thú, không phải chuột bình thường, cả Thanh Vân Đại Lục cũng không tìm ra được mấy con Tầm Bảo Thử.
Chính vì bọn chúng bẩm sinh đã nhạy cảm với bảo vật, ai cũng muốn bắt bọn chúng ký kết khế ước, để bọn chúng tìm bảo vật cho mình.
Nam Cung Cẩn nhẹ nhàng đặt tiểu Tử Phù lên giường, chuẩn bị nước tắm và y phục cho nàng, dùng lụa bịt mắt lại rồi bắt đầu tắm cho muội muội.
Lúc này, Nam Cung Ngạn từ Tử Phù viện đi ra với vẻ mặt chán nản, Nam Cung Trạch bước lên hỏi: "Nhị ca, phụ thân có nói cách phá giải kết giới trên Tử Trúc phong không?"
"Haizz, phụ thân bảo chúng ta tự mình nghĩ cách phá trận, người và mẫu thân phải bế quan ba năm, người nói đại ca ba năm sau sẽ tự mình ra ngoài."
"Ba năm? Vậy chẳng phải chúng ta ba năm không được gặp muội muội sao? Đại ca thật quá đáng mà!" Nam Cung Ly lớn tiếng oán trách.
"Còn có thể làm sao? Đều về nghĩ cách đi, chẳng phải chỉ là ba tầng kết giới sao? Bốn huynh đệ chúng ta cố gắng tu luyện, ba tháng phá một tầng kết giới, chưa đến một năm là có thể gặp muội muội rồi."
Nam Cung Vũ nghe nhị ca nói vậy, ủ rũ bỏ đi, đại ca là Kim Đan đại viên mãn, kết giới huynh ấy thiết lập sao có thể dễ dàng phá giải như vậy chứ?
Hắn ta vẫn nên cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Kim Đan cảnh, chuyện này cứ để nhị ca, tam ca, tứ ca bọn họ đi đầu trước đã.
Nam Cung Ngạn thấy Nam Cung Vũ đi trước, bèn dẫn Nam Cung Trạch và Nam Cung Ly phi kiếm trở về Thanh Trúc phong của mình.
Phụ mẫu đã có thể giao muội muội cho đại ca nuôi dưỡng, vậy mấy huynh đệ bọn họ cũng có thể, muội muội là của mọi người, chứ không phải chỉ của một mình đại ca Nam Cung Cẩn, dựa vào cái gì mà để huynh ấy nuôi một mình?
Mấy người bọn họ đều là Kim Đan kỳ, tiểu đệ Nam Cung Vũ còn chưa Kim Đan, đệ ấy cũng không giúp được gì, đệ ấy muốn đi đâu thì cứ để đệ ấy đi.
Người ta thường nói, một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, ba người cùng làm việc dễ bàn bạc hơn. Ba người bọn họ không phải trở về tu luyện, mà là tụ tập lại với nhau để nghĩ cách phá trận.
Nam Cung Cẩn từ khi đón muội muội đến Tử Trúc phong nuôi dưỡng, từ sáng đến tối đều bận tối mắt tối mũi, cứ cách hai canh giờ lại phải cho muội muội ăn linh nhũ quả một lần, sau khi cho ăn xong còn phải thay tã cho muội ấy, nếu tè dầm thì phải tắm rửa thay y phục sạch sẽ cho muội ấy.