Thanh Khiết thuật của hắn ta chỉ có thể dùng cho bản thân, muội muội đỏng đảnh thích tắm rửa mỗi ngày, thay y phục đẹp.
Nam Cung Cẩn bây giờ vừa bế vừa dỗ tiểu Tử Phù, Nam Cung Ngạn thì dẫn theo hai đệ đệ Nam Cung Trạch và Nam Cung Ly, ba tháng lại đến phá kết giới của Tử Trúc phong một lần.
Ngày qua ngày, đến khi Nam Cung Tử Phù tròn một tuổi, Nam Cung Ngạn dẫn theo hai đệ đệ cuối cùng cũng phá giải được ba tầng kết giới bao phủ Tử Trúc phong.
Kỳ thật khi bọn họ phá giải tầng thứ nhất, Nam Cung Cẩn đã biết, bởi vì hắn ta bận phải chăm sóc muội muội, nên không củng cố và tu bổ kết giới.
Nam Cung Vũ vừa nhận được tin ba vị ca ca hợp lực phá giải toàn bộ kết giới của Tử Trúc phong, lập tức mang theo một đống linh nhũ quả đến Tử Trúc phong.
"Nhị ca, sao mấy huynh lại đứng đây không nhúc nhích vậy, mau vào trong đi chứ?"
Nam Cung Ngạn nhếch miệng cười, nhìn Nam Cung Vũ,"Tiểu Vũ, lúc phá giải kết giới chỉ có một mình đệ không ra sức, bây giờ đến lượt đệ phá giải Mê Tung trận trong rừng trúc tím rồi."
"Cái gì? Đại ca bố trí Mê Tung trận trong rừng trúc tím sao? Không được, đệ không thể vào trong đó, nếu đệ vào trong đó sẽ không ra được." Nam Cung Vũ xua tay, trực tiếp từ chối.
Nam Cung Ly và Nam Cung Ngạn liếc nhìn, cười với nhau, Nam Cung Ly nhanh tay nhanh mắt, chuẩn xác tàn nhẫn, đá một cái vào mông Nam Cung Vũ, Nam Cung Vũ như tên bắn,"vèo" một tiếng bay ra ngoài.
"Lão ngũ đi đi, đợi đệ phá giải được Mê Tung trận, chúng ta là có thể gặp muội muội rồi.
Nam Cung Vũ, đệ đừng quên đệ là thổ linh căn, có thể độn thổ đấy, đệ cố gắng phá trận sớm một chút, muội muội đang đợi chúng ta kìa."
Sau khi Nam Cung Vũ bị Nam Cung Ly đá vào rừng trúc tím, Mê Tung trận chính thức khởi động, từng cây trúc tím cao mười mấy mét như mọc chân, đuổi theo hắn ta đánh tới tấp.
"Á––! Cứu mạng, các huynh thật nhẫn tâm!"
Nam Cung Ngạn che miệng cười trộm, hắn ta nói với Nam Cung Trạch và Nam Cung Ly: "Hai đệ ở lại đây canh chừng, đợi ngũ đệ phá giải được trận pháp rồi báo cho ta biết, bây giờ ta đi chuẩn bị quà cho muội muội."
"Nhị ca, quà của huynh đã chuẩn bị xong từ lâu rồi chứ, đệ thấy huynh muốn về nghỉ ngơi thì có."
Dù Nam Cung Ngạn có nói gì, Nam Cung Ly cũng sẽ không tin, mấy vị hảo ca ca của hắn, không có ai là người thành thật cả.
Nam Cung Ngạn chớp mắt một cái,"Mê Tung trận không dễ phá giải như vậy đâu, ta muốn về thay bộ y phục sạch sẽ để gặp muội muội, dù sao cũng không thể vào được ngay, vậy thì bây giờ cứ về trước đã."
Nam Cung Trạch và Nam Cung Ly do dự, bọn họ mất gần chín tháng mới nghĩ ra cách phá giải kết giới của đại ca.
Bây giờ đã lên Tử Trúc phong rồi, lúc này bảo bọn họ quay về, sao bọn họ cam tâm cho được.
Nam Cung Ly tính tình nóng nảy, nhịn không được oán trách: "Đại ca cũng thật là, nếu huynh ấy chọc giận ta, ta sẽ thiêu rụi cả rừng trúc tím của huynh ấy."
Nam Cung Trạch cười khẩy: "Lão ngũ đã vào trong rồi, đệ cứ việc đốt đi, tốt nhất là đốt luôn cả lão ngũ, xem đệ ấy có đến tìm đệ đoạt xá hay không, hai người các đệ tốt nhất là dung hợp thành nhất thể song hồn..."