Linh khí trong không gian của tiểu chủ nhân còn nồng đậm hơn cả bên ngoài, linh dược chất đầy kho, thiên tài địa bảo từng thùng từng thùng, nhị tam phẩm đan dược muốn ăn bao nhiêu thì ăn, thiên tằm nhiều đến mức nó ăn một con vứt một con.
Tiểu chủ nhân là khí vận chi tử, trong không gian của nàng có Lai Bảo tỷ biết tìm bảo vật, có Tiểu Cửu biết luyện đan, còn có Tiểu Bạch biết tạo giấc mơ.
Yêu Hoàng đại nhân tặng nàng một tòa Cửu Chuyển Linh Lung Tháp, là thí luyện tháp chuyên dùng để linh thú thí luyện.
Nếu nó đi theo tiểu chủ nhân, không chỉ được ăn ngon mặc đẹp, mà tốc độ tu luyện còn nhanh hơn nhiều so với khế ước thú bình thường.
Tu vi của tiểu chủ nhân mới chỉ là Luyện Khí tầng bốn, nó không hề chê bai tu vi của nàng thấp, nhưng tiểu chủ nhân lại chê nó đen, hu hu, nó thật đáng thương.
Tu vi của đại ca chủ nhân vậy mà lại là Kim Đan đại viên mãn, đi theo huynh ấy kỳ thật còn tốt hơn cả đi theo tiểu chủ nhân. Nếu thật sự ký kết khế ước với tiểu chủ nhân, biết đâu chớp mắt một cái tu vi của nó lại tụt xuống, biến thành tiểu hắc xà cũng không chừng.
Nó là một con hắc xà thức thời, nó quyết định ký kết khế ước với mỹ nam tử trước mắt này, nhưng tiểu chủ nhân lợi hại như vậy, nó không thể đắc tội, nó phải dỗ dành nàng, sau này mới có nhiều cơ hội được cho ăn.
Tiểu Hắc chậm rãi ngẩng đầu rắn lớn lên, thẳng người, nói tiếng người về phía Tử Phù.
"Tiểu chủ nhân, ta là Tiểu Hắc đây, Lai Bảo nói người chê ta đen sao? Sau này ta nhất định sẽ trắng lên, tương lai hóa Giao thành tiểu bạch long, người đừng bỏ rơi ta! Hu hu hu..."
Đều tại Lai Bảo trước kia không có việc gì lại dẫn đám người này xem phim truyền hình trong không gian.
Bây giờ thì hay rồi, từng người từng người đều diễn kịch với nàng, rõ ràng trong mắt nó toàn là sự dò xét đối với đại ca nàng, muốn ký kết khế ước với đại ca nàng thì cứ nói thẳng, lại giả vờ như luyến tiếc nàng, diễn viên cũng không bằng nó.
Tiểu Tử Phù tức giận nói: "Tiểu Hắc, ngươi vốn đã đen rồi, không tẩy trắng được đâu! Ngươi đi theo đại ca ta đi."
Ơ, tiểu chủ nhân đây là không diễn theo kịch bản sao?
"Tiểu chủ nhân..." Tiểu Hắc đáng thương nhìn tiểu Tử Phù.
Trong mắt Nam Cung Cẩn hiện lên một tia hứng thú, thú vị thật, nhiều năm như vậy, hắn ta cũng từng nghĩ đến việc ký kết khế ước với một con linh thú để bầu bạn, chọn tới chọn lui, hắn ta không vừa ý con nào quá yếu, cũng không tìm được con nào quá mạnh.
Nhìn con rắn đen lớn này chắc cũng đã đến Kim Đan kỳ rồi, vậy mà lại có thể nói tiếng người, không tệ, rất xứng với hắn ta.
Nam Cung Cẩn giao muội muội cho Lai Bảo, đi đến trước mặt Tiểu Hắc, hỏi: "Ngươi có muốn ký kết khế ước với ta không?"
Đại ca của tiểu chủ nhân đang hỏi nó sao?
Bây giờ nó còn lựa chọn nào khác sao?
Tiểu Hắc vì muốn thể hiện sự khác biệt của mình, lập tức hóa thành hình người, một cậu bé năm sáu tuổi đen đúa, cường tráng xuất hiện trước mặt Nam Cung Cẩn.
"Người sẽ đối xử tốt với ta giống như tiểu chủ nhân sao? Nếu được, ta nguyện ý ký kết khế ước với người, nhưng ta không ký kết khế ước chủ tớ, những loại khác tùy người chọn." Tiểu Hắc kiêu ngạo nói.
Khế ước mà linh thú và tu sĩ ký kết thường chia làm bốn loại:
Đồng mệnh khế ước: Ngươi chết ta chết, cùng sinh cùng tử.
Linh hồn khế ước: Lấy linh hồn làm đại giá ký kết khế ước, đời đời kiếp kiếp bên nhau.
Bình đẳng khế ước: Tu sĩ và linh thú thân phận bình đẳng, không được phản bội, công kích lẫn nhau.
Khế ước chủ tớ: Linh thú vĩnh viễn phục tùng chủ nhân, bảo vệ an toàn cho chủ nhân, vĩnh viễn không phản bội, nếu vi phạm sẽ hồn phi phách tán.