Chương 39

Xuyên Đến Tu Tiên Giới, Dược Thần Tái Sinh

Ngũ Kiến Ngũ Hoa 27-04-2025 11:11:02

Nam Cung Ly thấy vậy liền không vui, nói gì cũng phải để muội muội hôn hắn ta một cái, hai huynh đệ tranh giành nhau, một đoạn đường trúc hai trăm mét, vậy mà lại mất một hồi lâu mới đi ra được. Ba người trở về Tử Trúc viện, Nam Cung Ly hỏi: "Tiểu Tử Phù, đại ca chúng ta đâu?" "Đại ca đang luyện kiếm cho muội." "Muội muội, muội mới một tuổi rưỡi đã biết xuất kiếm phi hành rồi sao?" Nam Cung Tử Phù lắc đầu,"Không biết, đại ca sẽ dạy muội." Lúc nàng đến Minh giới, nàng chưa thức tỉnh thần hồn, đương nhiên không biết xuất kiếm phi hành, cho nên chỉ có thể dùng thảm bay thay thế. Bây giờ, vừa sinh ra thì thần hồn nàng đã thức tỉnh, xuất kiếm phi hành đối với nàng mà nói dễ như uống nước, bây giờ tu vi của nàng là Luyện Khí tầng bốn, không bao lâu nữa sẽ đạt đến Luyện Khí tầng năm. Nhưng để tránh cho các ca ca phát hiện ra điều bất thường, nàng vẫn quyết định học hỏi đại ca cách xuất kiếm phi hành, đương nhiên nàng cũng phải học thuộc khẩu quyết xuất kiếm phi hành. Đại ca bế quan luyện chế bảo kiếm chắc chắn mấy ngày nữa mới ra ngoài, Nam Cung Ly thấy có thể nhân cơ hội này trộm muội muội đi, chỉ là tên ngốc Nam Cung Vũ này cũng ở đây, hắn ta phải làm sao bây giờ? Kế hoạch trộm muội muội của Nam Cung Ly còn chưa kịp thực hiện, hai huynh đệ Nam Cung Ngạn và Nam Cung Trạch đã vội vàng chạy đến. Vừa nhìn thấy Nam Cung Ly cười híp mắt ngồi xổm dưới đất, trêu chọc muội muội ở phía xa, hai người tức giận đến mức bốc khói. "Tên lão tứ này, Mê Tung trận đã bị phá giải, tại sao đệ không báo cho chúng ta biết?" "Đúng vậy, hoàn toàn không coi chúng ta là ca ca, tam ca, cho đệ ấy một bài học đi." Nam Cung Trạch nói xong, hai tay nhanh chóng đánh Thái Cực, trên dưới xoay chuyển, một quả cầu nước lớn bằng chậu rửa mặt,"xoạt" một tiếng ném về phía đầu Nam Cung Ly. Nam Cung Ngạn thấy vậy liền thôi động linh lực, ném ra một dây leo to hơn cánh tay trẻ con, dây leo nhanh chóng quấn lấy Nam Cung Ly. "Các ca ca, dừng tay!" Tử Phù thật sự tức giận, chơi thì chơi, náo thì náo, sao huynh đệ ruột thịt lại thật sự ra tay với nhau chứ? Nam Cung Ly đang định phản kích liền thu hồi linh lực, đột nhiên giả vờ đáng thương,"Muội muội, đừng quan tâm đến ta, tứ ca không đau chút nào, dây leo này siết cũng không chặt, khụ khụ, ta chỉ... chỉ là hơi khó thở thôi." Thấy tứ ca bị dây leo quấn đến mức mặt đỏ bừng, tiểu nha đầu Tử Phù dậm chân,"Hừ, nhị ca, tam ca, đáng ghét!" Nam Cung Vũ học theo tiểu Tử Phù dậm chân,"Hừ, các ca ca đều đáng ghét!" Nam Cung Ngạn và Nam Cung Trạch lúc này mới nhớ ra, tiểu nha đầu đang bĩu môi, tức giận nhìn bọn họ dưới đất kia chính là bảo bối muội muội mà bọn họ ngày đêm mong nhớ! Bọn họ thật sự quá ngốc, vậy mà lại để muội muội nhìn thấy cảnh huynh đệ bọn họ đánh nhau ầm ĩ, bất hòa. Nam Cung Ngạn vội vàng thu hồi dây leo đang quấn trên người Nam Cung Ly, ngượng ngùng sờ mũi,"Muội muội đừng giận, ta và tứ ca của muội chỉ đang chơi đùa thôi." Nam Cung Trạch cũng khôi phục lại dáng vẻ ôn nhu như ngọc ngày thường, thi triển Thanh Khiết thuật lên người Nam Cung Ly đã được cởi trói, cười gượng,"Muội muội, tam ca đang tắm cho tứ ca của muội đấy, mấy ngày nay đệ ấy vẫn luôn canh giữ ở rừng trúc, trên người chắc chắn có mùi."