Chương 35

Nữ Chủ Trong Truyện Ngược Văn Quá Mức Sa Điêu

Tuyết Linh 03-03-2025 08:40:45

"Lê Khinh Nhan, cô không chuẩn bị đi núi tuyết sao?" Cô ta mở miệng nói,"Nếu không hẹn được xe, vậy nên nhanh chóng xuất phát đi. Đi bộ qua đó mất rất nhiều thời gian." Nghe được những lời này của Hà Dao Chi, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhạy bén nắm bắt được ẩn ý. [Tình huống gì, Lê Khinh Nhan không hẹn được xe, chỉ có thể đi bộ?] [Cái này cũng không đến mức đó đi, mấy trăm đồng tiền xe mà thôi, Lê Khinh Nhan vẫn có thể lấy ra. ] [Kỳ thật còn có một loại khả năng— cấp bậc của danh dự cá nhân trên hệ thống quá thấp, chính xác không có cách nào đón xe ở trên mạng. ] [Còn có thể như vậy? Vậy theo cách nói của Hà Dao Chi, tình huống của Lê Khinh Nhan chẳng phải là không ổn rồi. ] [Cái này khó trách. Chi Chi năm lần bảy lượt nhắc tới muốn chở Lê Khinh Nhan một đoạn, hẳn là cũng cân nhắc đến nhân tố này đi. ] Lê Khinh Nhan không chút hoang mang, nhún vai: "Không phiền cô lo lắng. Nếu thật sự không hẹn được xe, tôi cũng có thể hẹn một chiếc máy kéo chở tôi đi, đúng không?" Hiện tại Hà Dao Chi chỉ cần nghe được hai chữ máy kéo, đều sẽ có phản ứng quá khích. Nghe Lê Khinh Nhan nói vậy, sắc mặt cô ta lúc xanh lúc trắng. Cuối cùng, Hà Dao Chi mấp máy môi, dứt khoát làm rõ: "Tôi chỉ là có lòng tốt nhắc nhở cô, dù sao cấp độ uy tín của cô quá thấp, muốn hẹn xe qua mạng chỉ sợ rất khó khăn nhỉ?" [Khá lắm, Lê Khinh Nhan thật sự không ngồi được xe?] [Dưới tình huống này cô ấy còn có thể không có chút hoang mang, tôi thật sự không hiểu lắm. ] [Lợi hại, nếu như cô ấy có thể đi bộ tới núi tuyết, tôi trực tiếp quỳ khâm phục. ] [Tôi cho rằng Cố tổng và Hà Dao Chi lần này xui xẻo nhất, không nghĩ tới người thảm hơn vẫn là Lê Khinh Nhan ha ha ha. Chương trình tình yêu này là đại hội so ai thảm hơn sao?] Lê Khinh Nhan nhíu mày, đang định nói gì đó, khóe mắt lại liếc tới chiếc xe cách đó không xa. Vì thế, lời nói đến bên miệng cô lại dừng lại. Hà Dao Chi chú ý tới thần sắc của cô, cũng quay đầu nhìn lại, sau đó thần sắc hơi trì trệ. Thợ máy kéo cũng dừng động tác lại, nhân viên công tác vốn bận rộn ngừng nói chuyện với nhau, thời gian giống như bị ấn nút tạm dừng, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về hướng kia. Cách đó không xa, một đoàn xe sang trọng đang chạy như bay về phía này. Mỗi một chiếc xe đều phảng phất là dành riêng cho phú nhị đại, toàn thân viết ba chữ "Tôi có tiền." Dẫn đầu là một chiếc xe thể thao màu đỏ cực kỳ phong cách, thiết kế bên ngoài hoa lệ mang đến hiệu quả thị giác cực kỳ chấn động. Cho dù là người không hiểu nghề, cũng có thể liếc mắt một cái đã hiểu được chiếc xe này tất nhiên là giá trên trời. Ngầu... Xe thể thao di chuyển mạnh mẽ như ngựa phi nước đại, lấy góc độ xảo quyệt lách qua máy kéo bên cạnh, cuối cùng vững vàng dừng ở cửa. Tám chiếc máy kéo rỉ sét kia, toàn bộ biến thành phông nền. [Khá lắm, đây là mẫu xe thể thao mới nhất của Porsche phải không? Giá trị mấy chục triệu đó nha. ] [Người yêu thích ô tô mừng như điên. Ánh mắt đã xác nhận, là xe tôi ngồi không nổi. ] [Đây là tới đón người sao? Chẳng lẽ là đoàn xe Cố tổng gọi tới. ] [Có đạo lý. Cố tổng lúc trước đã nói, lần này tới đón bọn họ là đoàn xe sang trọng trị giá ngàn vạn, vừa vặn trùng khớp với đoàn xe này. ] [Tôi biết ngay sự tình không đơn giản, những chiếc máy kéo lúc trước, hẳn là trợ lý điều nhầm rồi?]