Trợ lý Chu: "?!"
Vẻ mặt trợ lý Chu mờ mịt trong chớp mắt, có chút không dám xác định, chỉ vào đoàn xe sang trọng phía sau Lê Khinh Nhan hỏi: "Những chiếc xe này... là đi cùng khách quý của các cô sao?"
Lê Khinh Nhan lắc đầu: "Không phải."
Nghe vậy, trợ lý Chu thoáng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thế giới quan tràn ngập nguy cơ sụp đổ của mình có thể bảo tồn.
Sau đó anh nghe Lê Khinh Nhan tiếp tục nói: "Những chiếc xe này là tới chở tôi, cũng không có chở khách quý khác."
Trợ lý Chu: "..."
Trong nháy mắt, anh hoài nghi thính lực của mình xuất hiện vấn đề.
Đội hình xa hoa như thế, lại là vì vị thiếu phu nhân không quyền không thế này mà đến?
Cô làm sao có thể làm được!
Tổ tiết mục đã an bài nhân viên công tác đóng quân tại nơi này. Nghe được động tĩnh, không ít người đều đi từ trong doanh trướng ra, hướng bên này nhìn xung quanh.
Sau khi thấy rõ tình huống, tất cả mọi người đều bị cục diện này làm cho đứng hình.
"Những chiếc xe sang trọng kia... đều là tới đón Lê Khinh Nhan?"
"Cậu còn chưa xem hot search sao, trên mạng đã sớm bùng nổ rồi."
"Thật thái quá, kiểu sắp xếp như vậy cho dù là Cố tổng cũng không bằng."
"Ha ha, vậy cũng không nhất định. Tôi lại cảm thấy đoàn xe máy kéo của Cố tổng không thua kém gì."
Mọi người hạ giọng, nhỏ giọng nghị luận. Ánh mắt không ít người nhìn Lê Khinh Nhan cũng thay đổi không ít.
Lê Khinh Nhan thật sự giống như trong lời đồn, chỉ là một cô gái ham tiền không có bối cảnh, chẳng phải không đúng tý nào sao?
Đối mặt với tình cảnh này, người này có vẻ không hề có sức thuyết phục.
Cách đó không xa có vài người từ trên xe sang trọng đi xuống. Những người này nhìn rất quen mắt, trong đó còn có phú nhị đại nổi danh trong giới.
Bọn họ giúp Lê Khinh Nhan đem hành lý xuống xe, sau đó đi về phía này.
"Hành lý của cô để ở đây", Phó Nhạc Cảnh nói với Lê Khinh Nhan,"Còn gì cần giúp không?"
"Không cần, cám ơn." Lê Khinh Nhan phất tay, tươi cười với bọn họ,"Phục vụ rất tốt, tôi sẽ đánh giá năm sao."
Các phú nhị đại: "..."
Không, bọn họ thật sự không cần loại chuyện như đánh giá năm sao này.
"Hay là chúng ta add wechat của nhau?"
Bởi vì hơn mười năm qua mọi người đã đổi số điện thoại di động mới, trước khi đi, Lê Khinh Nhan còn trao đổi wechat với đám người Phó Nhạc Cảnh.
Chờ đoàn xe rời khỏi chỗ, Lê Khinh Nhan mới quay đầu, nhìn về phía trợ lý Chu vẫn chưa hoàn hồn.
Cô chân thành cảm ơn: "Trợ lý Chu, lần này cảm ơn. May mà có anh nhắc nhở, tôi mới có thể sớm chuẩn bị."
"Không, không... Không cần khách khí." Trợ lý Chu lắp bắp nói.
Đầu óc anh đã muốn ngưng hoạt động.
Chẳng lẽ, thiếu phu nhân kỳ thật là ẩn sâu không lộ ra ánh sáng, qua nhiều năm như vậy vẫn như cũ bảo trì quan hệ tốt đẹp cùng những người khác trong giới hào môn?
Nhưng nếu anh nhớ không lầm, sản nghiệp của nhà họ Lê đã sớm không còn lại bao nhiêu. Còn sót lại căn nhà và công ty giải trí kia cũng đã là cái vỏ rỗng, người đi nhà trống.
Dưới tình huống như vậy, anh thật sự nghĩ không ra Lê Khinh Nhan còn có phương pháp gì, một lần tìm đến nhiều phú nhị đại như vậy chống đỡ cho cô.
"Trợ lý Chu, cuối tuần anh chạy tới nơi này, có nhiệm vụ gì phải làm sao?" Lê Khinh Nhan hỏi.
Trợ lý Chu miễn cưỡng ổn định tâm thần, gật gật đầu: "Tổng giám đốc dặn dò tôi một số việc."
Thân phận Cố Ngôn Đình bày ở nơi đó, tổ tiết mục nào dám để cho anh ta không có chuẩn bị gì mà leo núi tuyết.