Chương 39: Bảo vệ cậu nha

Nữ Chính Đến Từ Địa Phủ

Nhụ Nhân 21-03-2025 12:49:41

Đối diện với sắc mặt đen sì của Dương Bội Văn, Thẩm Tiểu Đường còn thêm thích thú. Điều này khiến Thẩm Văn Thắng có ảo giác, vì vậy ông ta cười vui vẻ nói chuyện xong với Thẩm Tiểu Đường, lại quay sang nhắc đến việc muốn đón Thẩm Tiểu Đường về nuôi dưỡng với Thẩm Hành Diễn. "Ông nằm mơ!" Thẩm Hành Diễn đâu chỉ là tức, đưa tay kéo Thẩm Tiểu Đường ra phía sau mình, mà còn hận không thể đuổi Thẩm Văn Thắng và Dương Bội Văn đi ngay lập tức. Chu Á cũng cảnh giác trở nên lo lắng. Đừng thấy những ngày qua Thẩm Hành Diễn luôn mở miệng đóng miệng "Thẩm Tiểu Đường, đứa nhóc nghịch ngợm", nhưng Chu Á biết trong lòng anh ấy thật sự rất vui vẻ và quan tâm đứa nhỏ này. Cả người cũng nhiều sức sống hơn trước kia, tinh thần hăng hái, nghe thử chất giọng lảnh lót mỗi lần gào thét là biết rõ! Thẩm Văn Thắng lần nữa bị thái độ của Thẩm Hành Diễn chọc tức, quyết định không nói chuyện với anh ấy nữa, mà quay sang hết sức dịu dàng dỗ dành Thẩm Tiểu Đường: "Tiểu Đường, ông ngoại đón con về nhà ở có được không?" Kết quả chỉ thấy Thẩm Tiểu Đường vỗ nhẹ hai cái lên tấm lưng căng cứng của Thẩm Hành Diễn như an ủi, sau đó cũng không đi ra, mà chỉ ló đầu ra từ sau lưng Thẩm Hành Diễn, dứt khoát từ chối: "Cháu không muốn về với ông! Cháu không thích những người khác ở chỗ ông, bọn họ cũng không thích cháu, nếu không tại sao mãi ông chưa từng đến thăm cháu? Đến nhìn cũng không muốn nhìn, trong lòng có thật sự để ý quan tâm sao? Với cả cháu đi rồi, cậu cháu phải làm sao? Ông vì những người khác đã đuổi cậu cháu ra ngoài, ông còn muốn cướp cháu từ cậu ấy nữa sao? Ông là bố ruột của cậu ấy đó, ông nhẫn tâm vậy ư?" Một tràng dài vang lên khiến cho những người có mặt đều ngây người. Sắc mặt của Thẩm Văn Thắng thay đổi có thể thấy bằng mắt thường, mặc dù vẫn là khó coi nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Thẩm Hành Diễn lại vì vậy mà thêm sự xấu hổ khó che giấu, nhìn sang Dương Bội Văn lại càng khiển trách và oán giận. Cho dù có chỉ trích tính nóng nảy bộp chộp của Thẩm Hành Diễn như nào thì trên thực tế Thẩm Hành Diễn cũng không thể sống tiếp được ở trong cái nhà kia. Tất nhiên là Dương Bội Văn cũng chú ý đến điều này, nhất thời khó mà tin nổi nhìn sang... Bà ta xưa giờ chưa từng gặp đứa trẻ nào mồm mép lanh lợi như này! Đợi đến khi sắc mặt của Thẩm Văn Thắng hơi kém đi muốn rời đi, Thẩm Tiểu Đường đã tự mình ra tiễn ông ta, miệng nhỏ còn ríu rít nói với ông ta: "Ông ngoại, gần đây cậu đã mời rất nhiều gia sư đến dạy bù cho cháu, thật sự rất bận luôn! Nhưng đợi sau này cháu có thời gian rảnh, cháu nhất định sẽ đến thăm ông!" Thẩm Tiểu Đường đương nhiên không tính đi thật, thế nhưng nếu như Dương Bội Văn dám làm mấy trò vặt vãnh kiểu này, cô cũng không ngại để mũi tên đâm ngược lại Dương Bội Văn khiến cho bà ta đau hơn nữa. "Cậu à, nổi giận là thứ vô dụng, phải nắm chặt điểm yếu của bà ta! Bà càng để tâm cái gì, chúng ta cứ dồn sức vào cạy khoét cái đó! Khiến bà ta đau vài lần, đau quá tất nhiên sẽ biết điều không dám vươn tay gây rối nữa! Thẩm Tiểu Đường còn nghiêm túc giáo dục Thẩm Hành Diễn. Được đứa bé như vậy bảo vệ, Thẩm Hành Diễn thật sự cảm thấy ấm áp trong lòng. Kết quả còn chưa đợi anh ấy lên tiếng xúc động vì điều này, thì Chu Á bên cạnh đã cố gắng nhịn cười nhưng vẫn không thể mà phụt cười một tiếng rõ ràng. Tiếng phụt đó còn vô cùng vang dội. Bầu không khí dịu dàng thắm thiết lập tức bị phá hỏng, hai người một lớn một nhỏ với khuôn mặt giống nhau, vừa thắc mắc vừa trách móc cùng quay sang nhìn. Chu Á khởi xướng vội vã xin lỗi: "Xin lỗi, tôi không cố ý đâu!" Song chuyện này cũng không thể trách cô ấy, dáng vẻ bà cụ non tận tình khuyên bảo người của Thẩm Tiểu Đường, cùng với chiều cao 1 mét 85 của Thẩm Hành Diễn đang bị "dạy bảo" thật sự rất kỳ quặc và buổi cười. ... Sau bữa tối trong ngày. "Sao thế?" Nhìn thấy Thẩm Hành Diễn cầm giấy thi xem, Chu Á tò mò hỏi. Thẩm Hành Diễn tỏ ra vừa tự hào vừa đắc ý: "Môn toán đạt điểm tối đa, ngữ văn thi cũng không tệ." Do sách giáo khoa của hai tỉnh có chỗ khác nhau, gia sư bổ túc các môn muốn nắm rõ tiến độ học tập của Thẩm Tiểu Đường, nên vào ngày đầu tiên đều chuẩn bị một bộ đề thi dành cho học sinh lớp 6 của thành phố A. Chu Á vô cùng bất ngờ: "Thành tích của Tiểu Đường tốt vậy à?" "Chị nhìn này." Thẩm Hành Diễn khoe khoang đưa giấy thi tới. Thật đúng như lời Thẩm Hành Diễn vừa nói, Thẩm Tiểu Đường đạt điểm tối đa môn toán, còn ngữ văn cũng gần như tối đa. Đặc biệt là viết văn, giáo viên bổ túc ngữ văn còn khen ngợi với Thẩm Hành Diễn: "Mặc sức dạo chơi, mây bay nước chảy, trọn vẹn một khối!" Nói tóm lại là có khí thế, kết cấu chặt chẽ, liền mạch lưu loát! Tuy Thẩm Tiểu Đường thường xuyên nghỉ học nhưng để đạt được trình độ nhất định thì cũng không phải chuyện khó khăn gì. Với kiến môn toán và ngữ văn này của tiểu học làm sao có thể làm khó được cô.