Trần Kiệt Xương nghe thấy liền quay đầu lại, sau khi nhìn thầy Lý Lập Ba liền cười nhạo một tiếng:
"Tại sao lại không thể là ta? Đến ngươi cũng có thể tới, sao ta lại không thể tới?"
"Ha, ngươi muốn kiếm chuyện đúng không?". Lý Lập Ba xắn tay áo lên, làm bộ muốn giáo huấn cho Trần Kiệt Xương một trận.
Hướng Trường Tùng đứng chắn giữa hai người, cười nói:
"Cảm tình giữa hai vị đây thật tốt"
"Ai có cảm tình tốt với hắn chứ" x2
Lương Cừ ở bên cạnh gãi đầu, Trần Kiệt Xương, hắn cũng hơi có chút ấn tượng với người này.
Thị trấn Nghĩa Hưng không ít người, có hơn 1000 nhân khẩu, trong đó gia đình ngư dân chiếm phân nửa, người cùng trang lứa với Lương Cừ cũng chỉ có mười mấy người, Lý Lập Ba là một người, Trần Kiệt Xương cũng là một trong số đó, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, mọi người đều quen nhau cả.
Lương Cừ 15-16 tuổi, Lý Lập Ba 17-18 tuổi, còn Trần Kiệt Xương thì lớn tuổi hơn một chút, đại khái khoảng 19-20 tuổi.
So với Lý Lập Ba có hai người đại ca, tạo cho hắn tính tình chơi bời lêu lổng thì Trần Kiệt Xương chỉ có một tỷ tỷ, bản thân lại còn có tiếng là một tay bắt cá giỏi, thu nhập mỗi ngày hơn trăm văn, gần như tương đương với Lương Cừ hiện giờ.
Trần Kiệt Xương lại không có bàn tay vàng, hắn thật sự dựa vào bản lĩnh của mình mà bắt được.
Hướng Trường Tùng nói:
"Trước đây cũng không phải không có người từ thị trấn Nghĩa Hưng tới, nhưng cùng lúc có ba vị thế này vẫn tương đối hiếm gặp, nếu các ngươi đều quen nhau, vậy những việc tiếp sau đây ta liền giao lại cho Lương sư đệ và Lý sư đệ"
Lương Cừ gật đầu:
"Được"
"Kiệt ca"
"A Thủy"
Trần Kiệt Xương gật đầu với hắn, thái độ rõ ràng tốt hơn một chút so với Lý Lập Ba, nhắc tới việc hắn đi học võ, một phần cũng có vai trò của Lương Cừ ở trong đó.
Ngày đó, hai người đều cùng bắt được Bảo Ngư, nhưng Trần Kiệt Xương bị Lương Cừ chiếm hết nổi bật, cả hai đều là người trẻ tuổi, cho nên trong lòng hắn đương nhiên không phục, cảm thấy mình vô duyên vô cớ bị đoạt mất sự chú ý.
Nhưng hôm nộp thuế thu kia, Trần Kiệt Xương tận mắt chứng kiến hành động của Lương Cừ, sự không phục trong lòng liền biến thành kính nể.
Bình tĩnh xem xét lại, nếu đổi lại là hắn, tuyệt đối sẽ không nỡ lấy ra một thạch gạo kia, sau đó hắn lại nghe nói Lương Cừ đi học võ...
Trần Kiệt Xương bán Bảo Ngư vốn đã kiếm được không ít tiền, cộng thêm cả số tiền tích luỹ khi trước, nộp thuế xong vẫn còn thừa ra không ít, vậy nên liền nổi lên ý định muốn tìm một lối đi mới.
Một lúc sau, Lỗ Thiếu Hội trở về, sau khi biết mình có thêm một học sinh, hơn nữa đều đến từ thị trấn Nghĩa Hưng, hắn lại một lần nữa cau mày lại, nhưng rất nhanh sau đó đã khôi phục lại bình tĩnh.
Trần Kiệt Xương nhận thấy có điều gì đó không ổn, những gì xảy ra tiếp theo đây cũng chứng minh điểm này, nếu không phải nhờ có Lương Cừ và Lý Lập Ba giúp hắn chỉ ra chỗ sai, hắn hoàn toàn không biết tư thế đứng tấn hắn làm ra có đúng không nữa.
Trước khi đến đây, hắn cũng từng nghĩ qua với thân phận ngư dân thấp kém của mình, có khả năng sẽ bị người khác kì thị, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến thế.
Nếu không phải khi trước, dưới sự chỉ đạo của Hồ Kỳ, Lương Cừ và Lý Lập Ba đều tạo được nền tảng vững chắc, có thể thay thế người khác hướng dẫn cho hắn, không chừng cả một ngày hắn cũng không học được bao nhiêu thức đứng tấn.
Nếu không phải nghe Lương Cừ nói còn có một vị Hồ Kỳ Võ Sư có thể trông cậy được, Trần Kiệt Xương không chừng đã sớm mất kiên nhẫn rồi.
Lương Cừ an ủi hắn:
"Nhẫn nhịn thêm chút nữa, chờ ta học xong Hạc quyền thì tốt rồi, đến lúc đó ta sẽ hướng dẫn cho ngươi"
Phần đứng tấn trong ba môn quyền pháp đều tương tự nhau, chỉ có khoảng 1/3 là có khác biệt lớn, trước đó nắm vững nền tảng thì sau này sẽ học rất nhanh.
Tính cả ngày hôm qua và sáng hôm nay, Lương Cừ đã học xong Hổ quyền, đoán rằng đến ngày mai là có thể học xong Hạc quyền.
Trần Kiệt Xương hít sâu một hơi, đè xuống sự bực bội trong lòng:
"Làm phiền ngươi rồi, A Thủy"
"Chuyện nhỏ mà thôi, cả Võ quán cũng chỉ có ba người chúng ta là đồng hương, đương nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau rồi"
Lý Lập Ba bĩu môi nói:
"Tại sao ngươi không nói đã làm phiền ta rồi? Vừa rồi ta cũng hướng dẫn cho ngươi đấy?"
"Ngươi á? Hừ"
"?"...
"Ngươi nói tiểu tử kia đi học võ sao?"
Bên trong đình viện, Trịnh Hướng mặc cẩm y màu trắng đang xoay quanh cây đào, lá rụng khắp nơi khiến cho cõi lòng hắn cũng trở nên rối bời.
Gã sai vặt mặc áo vải lanh đứng bên cạnh khom người nói:
"Đúng vậy, tiểu nhân đã theo dõi hắn nhiều ngày, tiểu tử họ Lương kia không biết vì sao lại đột nhiên trở nên như thể đã giác ngộ vậy, kỹ năng bắt cá cũng càng ngày càng lợi hại"