Thế giới Internet văn chương này vẫn còn trong giai đoạn phát triển hoang dã, hay nói đúng hơn là giai đoạn bị giới văn học truyền thống coi thường.
Mấy trang web về Internet văn chương thì cũng có, nhưng đều mới ở dạng sơ khai.
Internet văn chương tuy không bị tư bản nước ngoài khống chế hay can thiệp, nhưng thực tế cũng không khá hơn là bao, bị văn hóa Mân quốc, Hàn quốc và Âu Mỹ xâm nhập.
Đề tài của Internet văn chương cũng phần nhiều là những nội dung giải trí của Mân quốc, Hàn quốc, hoặc là tiểu thuyết ma pháp, khoa huyễn, fantasy của phương Tây.
Hơn nữa, Internet văn chương ở đây đang mạnh mẽ phát triển, còn trước đó hơn mười năm, người Hoa trên mạng xem truyện đều là ở các bài viết và diễn đàn.
Cho nên, bị ảnh hưởng bởi các diễn đàn tiểu thuyết và văn phong bài viết, văn phong tiểu thuyết trên các trang web Internet văn chương này cũng vẫn theo kiểu bài viết, ít nhiều có hơi hướng mập mờ như tiểu hoàng văn, chất lượng tổng thể thì không thể nói là cao, mà nhất định là rất tệ.
Tuy đều là Internet văn chương, nhưng về đề tài và văn phong thì nơi này và Trái Đất khác nhau rất nhiều.
Hiện trạng này khiến Trần Qua, người thích đọc Internet văn chương, cảm thấy rất khó chịu, Trần Qua cảm giác mình như đang bới rác mà ăn vậy.
Trần Qua mở điện thoại di động lên, tìm đến quyển tiểu thuyết mà trước đó hắn đã khó khăn lắm mới tìm được một quyển coi được, có tên « Hoa Ngu quật khởi » để đọc.
Thế giới này hiện tại, Hoa Ngu quá yếu thế, Trần Qua cũng chỉ có thể đọc tiểu thuyết để xả chút tâm tình bất mãn.
Quyển tiểu thuyết này, tuy cốt truyện viết có phần ngây thơ, nhưng miễn cưỡng cũng có chút bóng dáng của Internet văn chương ở kiếp trước, đọc giết thời gian cũng tạm được.
Kiếp trước, Trần Qua vốn là một tác giả làm công việc văn nghệ, cho nên bản thân hắn rất thích đọc Internet văn chương thể loại giải trí.
Mở quyển sách này lên, mất thêm vài phút, Trần Qua đọc được hai chương.
Câu chuyện mới mở ra, nhân vật chính viết một ca khúc, chuẩn bị lên sân biểu diễn, kết quả Trần Qua vừa lật trang đã thấy một chương đơn.
« Thông báo » Lòng Trần Qua chợt trùng xuống, biết có chuyện chẳng lành.
Chỉ thấy nội dung viết: Rất tiếc phải thông báo với các bạn đọc (chắc cũng chỉ có mấy người thôi), thành tích quyển sách này thật sự quá tệ, cho nên không định viết nữa, thật xin lỗi những độc giả các lão gia vẫn luôn theo dõi truyện, hết cách rồi, bây giờ Hoa Ngu không có ai đọc, tôi sẽ ngoan ngoãn viết Hàn Ngu, còn quyển này, đợi khi nào Hoa Ngu thật sự quật khởi, có người đọc tiểu thuyết Hoa Ngu, tôi sẽ viết tiếp, mọi người xóa truyện đi, hẹn gặp lại giang hồ!
Đọc xong chương đơn ngắn ngủi này, Trần Qua có chút trở tay không kịp, cũng có chút tiếc nuối.
Đây là quyển sách bị drop thứ ba mà Trần Qua đọc trong tháng này, có vẻ như gu thẩm mỹ của Trần Qua không giống với thế giới này.
Hay có lẽ là mắt nhìn của Trần Qua đã vượt tiêu chuẩn quá nhiều.
Tác giả có tên "Minh Nhật Đà Loa" này, tuy không làm Trần Qua cảm thấy kinh diễm với quyển sách, nhưng hành văn và kết cấu tiểu thuyết cũng không tệ, chỉ vì Hoa Ngu không được mọi người yêu thích, nên tác giả không thể tiếp tục viết, xem ra cũng là một chuyện đáng buồn.
Sau khi đọc xong, Trần Qua muốn thưởng cho quyển sách này một trăm tệ, coi như là một sự khích lệ nhỏ cho tác giả, nhưng nhìn lại thì quyển sách này viết được mười vạn chữ, lại vẫn chưa ký hợp đồng, Trần Qua muốn thưởng cũng không được.
Trong lòng có chút chua xót.
Trong khu bình luận sách có vài dòng tin nhắn.
Hỏa Lý Chủng Thủy: "Khó khăn lắm mới tìm được một bộ tiểu thuyết Hoa Ngu không tệ, kết quả cũng drop, haizz..."
Ác trùng trùng cũng gầm thét: "Tác giả có thể đừng drop không, dù phải đợi thì ta cũng nguyện ý, rất thích tiểu thuyết Hoa Ngu."
The-one: "Tiểu thuyết Hoa Ngu quá kén người đọc rồi, tác giả lại còn viết ngôi thứ ba, ta đã nói là không được mà, haizz."
Tiêu Diêu Khỏa Lạp: "Văn bút của tác giả rất tốt, hy vọng viết Hàn Ngu sẽ thành công, chúc phúc!"
Chỉ có bốn bình luận như vậy, nhưng nhìn vào cũng thấy được sự tiếc nuối của họ.
Trần Qua thở dài, gần một tháng hắn xem ba quyển tiểu thuyết Hoa Ngu, đều khó tránh khỏi kết cục này —— drop, và bên dưới những cuốn sách đó, cũng có rất nhiều bình luận tương tự.
Trần Qua đã quá quen với những bình luận tiếc nuối kia, rất đồng cảm.
Thế giới này, Hoa Ngu không được ưa chuộng, những người này cũng hy vọng trong tiểu thuyết có thể thấy Hoa Ngu quật khởi, thỏa mãn một chút trí tưởng tượng của bản thân, kết quả là tiểu thuyết kiểu này lại không có ai đọc, dẫn đến việc tìm được một quyển tiểu thuyết Hoa Ngu có thể viết hoàn chỉnh cũng đã rất khó rồi, đừng nói chi là tiểu thuyết Hoa Ngu xuất sắc.
So với đồng tình tác giả, có khi Trần Qua còn đồng tình với những độc giả thích đọc Hoa Ngu hơn.
Không có tiểu thuyết để đọc, Trần Qua cũng bắt đầu chán, nằm xuống, ngủ một giấc say.
Sáng sớm hôm sau, Trần Qua đột nhiên bị âm thanh của hệ thống đánh thức.
"Chúc mừng ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, tổng danh vọng đột phá một triệu, phần thưởng: Thuộc tính trí nhớ+1, tiểu thuyết « ta thật là đại minh tinh », đạo cụ: Tai ách phù."
Trần Qua vốn còn lim dim buồn ngủ, nhưng thấy phần thưởng liền lập tức tỉnh táo.
Tổng danh vọng đã phá một triệu!
Còn có...
« Ta thật là đại minh tinh »?!
Trần Qua mở giao diện hệ thống ra, nhìn vào thấy trong thương thành ở phía bên phải, có một biểu tượng đang phát sáng.
Và biểu tượng đó chính là bìa của cuốn tiểu thuyết « Ta thật là đại minh tinh ».
Đây là cuốn tiểu thuyết giải trí mà Trần Qua trên Trái Đất đã từng đọc say mê không dứt, tối hôm qua khi Trần Qua thấy « Hoa Ngu quật khởi » bị drop, hắn đã nhớ đến những cuốn tiểu thuyết giải trí mà mình từng đọc trên Trái Đất, và trong đầu hắn chợt lóe lên chính là cuốn tiểu thuyết này.
Nhìn thấy bìa cuốn tiểu thuyết này trong hệ thống, Trần Qua còn cảm thấy có vài phần quen thuộc và hoài niệm.
Lúc này, Trần Qua mới phát hiện thương thành này cũng được phân loại.
Ví dụ, « Ta thật là đại minh tinh » được xếp vào mục tiểu thuyết.
Còn hệ thống có các mục khác như ca khúc, phim truyền hình, điện ảnh, kịch bản, thơ ca, sáng tạo, đạo cụ v.
v, chỉ là trong đó đều là màu xám.
Trần Qua còn phát hiện bên phải những mục này, có một đĩa quay.
Ở dưới đĩa quay kịch bản có một hàng chữ: Mỗi lần quay 1 vạn danh vọng, tỷ lệ trúng thưởng 5%.
Trần Qua chuyển đến giao diện tiểu thuyết, phát hiện có thay đổi rất nhỏ, hắn nhìn lại các mục còn lại, mới hiểu ra.
Mỗi loại quay thưởng đều tốn 1 vạn danh vọng, nhưng tỷ lệ trúng thưởng của phim điện ảnh và phim truyền hình đều là 1%, có nghĩa là phải mất một triệu danh vọng mới có thể trúng một lần.
Còn ca khúc và tiểu thuyết thì tỷ lệ trúng thưởng là 3%...
Sáng tạo và thơ ca thì tỷ lệ trúng thưởng là 5%.
Mục đạo cụ lại hiện thị là: Không cố định.
Có nghĩa là đạo cụ càng hiếm thì tỷ lệ trúng càng thấp.
Nhưng vì bây giờ danh vọng của Trần Qua chưa đủ, nên đĩa quay cũng là màu xám, chỉ có thể đợi khi nào đủ danh vọng mới thử.
Trong mục đạo cụ, có một đạo cụ: Tai ách phù.
Trần Qua xem phần giới thiệu: Đạo cụ này có thể sử dụng lên vật sống, sau khi dùng trong vòng năm phút sẽ gặp phải tai ách, chỉ có tác dụng một lần.
Với đạo cụ, Trần Qua không mấy để ý, bây giờ hắn dường như chưa dùng đến, hắn cảm thấy hứng thú hơn với tiểu thuyết.
Trong đầu Trần Qua lúc này đã có toàn bộ nội dung của bộ tiểu thuyết « Ta thật là đại minh tinh ».
Không biết đây có phải là món quà mà hệ thống tặng mình khi mới gặp hay không, hoặc có thể là do mình luôn nghĩ về một chuyện mình muốn làm, nên phần thưởng nhiệm vụ mới là cái này.
Tóm lại đối với Trần Qua, phần thưởng này rất tốt.
Phần thưởng mà hệ thống đưa ra, cũng coi như là đã giúp Trần Qua xác định một phương hướng, bây giờ tình hình của mình, cần đủ danh vọng để duy trì hệ thống tu bổ cơ thể, thì việc viết Internet văn chương đối với Trần Qua, coi như là một lựa chọn tốt rồi.
Trần Qua xem lại giao diện hệ thống.
Tên họ: Trần Qua Tuổi: 24 Chiều cao: 180 Sức mạnh: 2 Thể chất: 1 Sức bền: 2 Linh hoạt: 2 Ý chí: 16 Trí lực: 12 Thính lực: 5 Thị lực: 4 Khứu giác: 5 Mềm dẻo: 3 Trí nhớ: 9 Cảm giác: 2 (giá trị trung bình của nam giới 24 tuổi bình thường là 10) Kỹ năng: Tạm thời chưa có Danh vọng: 1.
000.
169