Tắt điện thoại với Viên Dã, Trần Qua nhìn vào danh vọng của mình, hiện tại tổng cộng là 73 vạn hơn 5000. trừ đi danh vọng từ Nhiệm Vụ Ẩn, vì cung cấp danh vọng, có 23 vạn hơn 5000.
Hệ thống xuất hiện đến bây giờ đã ba tiếng rồi, hai tiếng đầu bởi vì fan group giải tán, chỉ thu được hơn 500 danh vọng, có thể nói là ít ỏi.
Nhưng một tiếng sau, việc fan group của mình giải tán lên hot search đã tăng vọt 23 vạn hơn danh vọng.
Đây là danh vọng có được từ vị trí cuối bảng hot search Weibo trong một tiếng, nếu như lọt vào top 10 hot search, Trần Qua cảm thấy một tiếng có thể đạt tới cả triệu danh vọng.
Đáng tiếc sau khi nói chuyện điện thoại xong, Trần Qua xem lại, hot search top 50 đã không thấy hot search của Trần Qua.
Dù sao, cái tên Trần Tinh Vũ này, đối với rất nhiều người mà nói đã quá xa lạ, không có độ hot, đương nhiên sẽ bị những chuyện khác đẩy xuống.
Đương nhiên, Trần Qua cũng biết, sau một tiếng lên hot search thì độ chú ý mới cao nhất, dù mình tiếp tục trụ ở vị trí hot search này một đêm, khả năng danh vọng tiếp tục tăng lên còn chưa chắc đã bằng một tiếng đầu.
Hệ thống trên người mới 3 tiếng mà đã được 1 triệu danh vọng, Trần Qua đã hoàn thành ba phần tư rồi, xem ra mọi chuyện cũng không tệ như mình nghĩ.
Bất quá, không có hot search, tài khoản Weibo trước kia của Trần Tinh Vũ cũng đã bị công ty thu về, hiện tại Trần Qua hầu như không còn cách nào để tăng danh vọng.
Trần Qua nghĩ một lát, không nghĩ ra được biện pháp gì hay, dứt khoát cũng không buồn nữa.
Giống như trước kia, Trần Qua nằm trên giường, lướt điện thoại.
Thế giới này, tuy điện thoại thông minh đã phổ biến, nhưng ngành giải trí ở đây lại chậm hơn so với trái đất đến mười lăm năm, nơi này chưa có kênh video ngắn, cũng không có cái gọi là khái niệm truyền thông tự thân, phim điện ảnh truyền hình vẫn là Vương Đạo.
Nhưng ngành điện ảnh thế giới này có chút quái dị.
Hoa Điều đất rộng người đông, nhưng ngành văn hóa lại thu mình co cụm một chỗ mà không phát triển, thị trường văn hóa Hoa Điều gần như bị làn sóng Hàn, Nhật xâm chiếm.
Bao nhiêu năm như vậy, Hoa Điều không có ai nổi lên hàng đại minh tinh, đừng nói đến sao quốc tế, mà cả châu Á cũng không có ai tạo được tiếng tăm, đáng buồn hơn nữa là, ở Hoa Điều trong nước, những người cầm tiền cát xê cao nhất, tiền đi sự kiện cao nhất, mãi mãi vẫn là các đại minh tinh Hàn Quốc, Mân quốc, thậm chí là phương Tây.
Những minh tinh của Hoa Điều, trước mặt minh tinh nước ngoài, tự nhiên đã kém một bậc.
Trong số các Đại Minh Tinh ở Hoa Điều, không có người Hoa, các minh tinh hạng A cũng phần lớn là những người đã "du học" ở Hàn Quốc hoặc Mân Quốc rồi trở về, tựa như chỉ khi phát triển một thời gian ở những quốc gia đó mới được xem là diễn viên hoặc thần tượng đạt chuẩn.
Tình huống này có chút giống tình hình ở trái đất những năm 2000. khi đó những bộ phim truyền hình nổi đình đám phần nhiều là phim Hàn Quốc, như "Trái Tim Mùa Thu","Nàng Dae Jang Geum"...
v, các phim điện ảnh cũng thích mời diễn viên Hàn Quốc, ví dụ như các đỉnh lưu như Jang Na Ra, Chae Rim, rất nhiều phim truyền hình đều có diễn viên Hàn Quốc, những người nổi tiếng từ Hàn Quốc trở về đều là thần tượng được yêu thích, như Han Kyung lúc đầu, sau này là Lộc Hàm, Ngô Diệc Phàm.
Nhưng ở trái đất coi như là ổn, ít nhất các minh tinh bản xứ cũng rất có thực lực.
Nhưng ở đây lại khoa trương hơn rất nhiều, nghiêm trọng hơn gấp mười lần, gần như một chiều hướng về làn sóng Hàn, minh tinh bản xứ không thể so được với họ.
Đương nhiên, không phải là do người Hoa không đẹp bằng họ, cũng không phải do diễn viên Hoa Điều diễn không tốt bằng họ, nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tình huống này là do sau lưng ba công ty giải trí lớn của Hoa Điều đều có tư bản nước ngoài chống lưng.
Ba công ty giải trí lớn của Hoa Điều: Thịnh Danh Entertainment, Thôi Xán giải trí và Đỉnh Nghệ giải trí.
Hai công ty đầu là do tư bản Hàn Quốc xây dựng nên, công ty cuối cùng là do tư bản Mân Quốc xây dựng.
Các công ty này đã tranh thủ thời cơ khi Hoa Điều vừa mới mở cửa, ngành giải trí còn non trẻ để nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí cao, bao năm qua vẫn luôn nắm giữ phần lớn tài nguyên điện ảnh truyền hình của Hoa Điều.
Một mặt, phim điện ảnh truyền hình Hàn Quốc, Mân Quốc ồ ạt đổ bộ vào Hoa Điều, tạo dựng danh tiếng, mặt khác, tài nguyên bản xứ của Hoa Điều cũng bị họ sắp xếp cho các minh tinh Hàn Quốc, Mân Quốc, cho nên mới dẫn đến cục diện quái dị như bây giờ.
Điều đáng sợ hơn là, dưới ảnh hưởng của bao nhiêu năm phim truyền hình, ca khúc đó, tình trạng người dân Hoa Điều "cuồng Hàn","cuồng Nhật" vô cùng nghiêm trọng, fan não tàn rất nhiều.
Hầu như toàn bộ phim truyền hình của Hoa Điều, rất nhiều người không có hứng thú, đây là một vòng tuần hoàn ác tính.
Bởi vì thị trường bị đè ép, tình cảnh của những người sáng tác bản xứ Hoa Điều vô cùng khó khăn, rất nhiều người buộc phải chuyển nghề.
Mà hiếm khi có được vài bộ phim điện ảnh truyền hình ưu tú, phần nhiều cũng không được tuyên truyền bình thường, vì phần lớn phim trên thị trường đều có liên quan đến ba công ty giải trí lớn kia, bất kể là phim truyền hình hay điện ảnh, các phim của Hoa Điều trong cùng thời điểm đều phải chịu sự chèn ép của ba công ty giải trí, gần như không thấy quảng cáo, khiến bị lãng quên.
Thỉnh thoảng có vài tác phẩm được đưa lên để làm điển hình thì vẫn là mấy chuyện xưa cũ oán hận, chỉ cho người ta thấy sự khổ cực trong xã hội đen, mà số phim điện ảnh truyền hình thật sự hay thì không có bao nhiêu.
Ngược lại, những phim truyền hình của Hàn Quốc, Mân Quốc, nhất là các phim đô thị tình cảm thì lại làm mưa làm gió ở Hoa Hạ, tẩy não vô số thanh niên Hoa Điều.
Nếu nói phim truyền hình Hoa Điều bị Hàn Quốc xâm nhập nghiêm trọng, thì giới ca nhạc Hoa Điều nhất định do Mân Quốc dẫn dắt, hầu như những bài hát thịnh hành của Hoa Điều đều chỉ là các bài hát nổi tiếng của Mân Quốc được viết lại lời bằng tiếng Trung mà thôi.
Đặc biệt là vài ca sĩ nổi tiếng của Mân Quốc, có ảnh hưởng vô cùng lớn đến làng ca nhạc Hoa Điều, có một câu nói rất thịnh hành, nói là ba ca sĩ Mân Quốc nuôi cả nửa làng nhạc Hoa Điều.
Tuy có hơi khoa trương, nhưng cũng thấy được sức ảnh hưởng của các ca khúc Mân Quốc đến Hoa Điều lớn cỡ nào.
Điều này lại hơi giống với Hồng Kông những năm 90 đầu ở trái đất, nhưng so với tình huống ở trái đất thì nghiêm trọng hơn nhiều.
Hiện tại, tuy làng ca nhạc Hoa Điều cũng có một vài ca sĩ không tệ, nhưng ấn tượng "trăng nước ngoài sáng hơn" đã ăn sâu vào lòng người, Hoa Điều vẫn chưa có một Giang Kỳ, Ca Vương, Ca Hậu nào xuất hiện.
Đây là những điều Trần Qua đã từ từ hiểu ra trong nửa năm qua, hắn cảm thấy vô cùng bi ai, nhưng chính bản thân hắn đã bị hủy dung, công ty cũng không ký hợp đồng nữa, Trần Qua đã bị đuổi ra khỏi cửa, nên những chuyện này dường như không đến lượt hắn phải bận tâm.
Màn hình toàn là phim truyền hình nước ngoài, khiến Trần Qua không có hứng thú lắm, còn phim trong nước thì toàn thích dùng mấy minh tinh Hàn, Nhật đóng vai chính, như thể không có họ thì không ai xem vậy.
Trong nửa năm nay, Trần Qua đã dần dần không xem phim truyền hình nữa, lúc buồn chán thì chỉ dùng điện thoại xem mấy tiểu thuyết mạng.
So với giới điện ảnh truyền hình bị phim nước ngoài xâm nhập không còn hình dạng thì mảng văn hóa có vẻ thuần khiết hơn.
Cũng có thể do mảng tiểu thuyết không có lợi nhuận, nên các tư bản nước ngoài không để ý đến.
Điều này lại tạo điều kiện cho văn đàn Internet của Hoa Điều nảy mầm và dần dần phát triển.