Cửa hàng Bách Biến Nhân Sinh kịch bản sát tràn ngập tiếng cười của người chơi.
"Chúc mừng kí chủ, hoàn thành Ẩn Tàng Nhiệm Vụ, tích lũy đạt được 1 vạn điểm tình yêu danh vọng, khen thưởng: Danh vọng hai trăm ngàn, thể chất + 1, thẻ may mắn * 1."
Giữa tiếng ồn ào của người chơi, hệ thống của Trần Qua đột nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở.
Trần Qua thật sự không quá coi trọng cái danh vọng tình yêu màu hồng này, nhưng không ngờ rằng, cũng đã tích lũy được mười ngàn điểm, còn được thưởng hai trăm ngàn danh vọng, lần này danh vọng của mình đã gần 700 ngàn rồi.
Còn có một thẻ may mắn, đạo cụ này có công dụng là tăng vận khí cho người sử dụng trong vòng 5 phút.
Thời gian có hơi ngắn, nhưng nhìn chung thì cũng là một món đồ không tồi.
Trần Qua thở ra, xem thông tin hệ thống một chút.
Tên: Trần Qua Tuổi: 24 Chiều cao: 180 Sức mạnh: 2 Thể chất: 2 Sức chịu đựng: 2 Nhanh nhẹn: 3 Ý chí: 16 Trí lực: 12 Thính giác: 5 Thị giác: 4 Khứu giác: 5 Mềm dẻo: 3 Trí nhớ: 9 Cảm giác: 2 (Giá trị trung bình của một người đàn ông 24 tuổi là 10.
) Kỹ năng: Tạm thời chưa có Danh vọng: 689,230.
Sau khi xem xong các thuộc tính hệ thống, Trần Qua thấy người chơi đã huyên náo gần xong, mới mở miệng: "Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến tham gia trò chơi của chúng ta, ta ở đây cũng muốn nghe các vị chia sẻ ý kiến về trò chơi lần này."
"Ta cảm thấy rất thú vị."
"Hai giờ này rất ý nghĩa, giống như xem một bộ phim điện ảnh, nhưng lại là đích thân tham gia vào trong đó."
"So với nhà ma thì trò này chơi vui hơn nhiều, ta sẵn sàng bỏ tiền ra."
"Từ trước đến giờ chưa từng chơi trò chơi nào như vậy, trước đây tôi chưa bao giờ nghe nói đến."
"Đúng vậy, ta cũng coi là một người thích chơi game, đi nhiều nơi cả trong và ngoài nước rồi, mà chưa từng nghe nói đến loại trò chơi này."
"Người chủ trì, có thể nói một chút trò chơi này là do đâu mà có không?"
Khi những người này chơi game cũng đã cung cấp cho Trần Qua đủ loại danh vọng, rất nhiều lúc Trần Qua không nói gì, nhưng bọn họ sẽ tự động cung cấp các loại danh vọng.
Điều này chứng tỏ, khi họ tham gia trò chơi hoặc xem kịch bản, nếu sinh ra loại cảm xúc gì thì cũng sẽ trực tiếp tăng danh vọng tương ứng cho mình.
Điểm này là Trần Qua trước đó không ngờ, vốn Trần Qua còn nghĩ rằng phải tự mình giải thích với họ là trò chơi này do mình nghĩ ra thì họ mới cho mình danh vọng kinh ngạc, nhưng khi những người này hỏi ra vấn đề này thì danh vọng cũng đã tăng cho Trần Qua rồi.
Nghĩa là việc Trần Qua có nói hay không, cũng không quan trọng, chỉ cần đó là tác phẩm của mình, thì cho dù họ không có đối tượng trực tiếp, nhưng hệ thống vẫn có thể thống kê được.
"Trò chơi này do ta tự thiết kế ra, không phải do nơi khác giới thiệu." Trần Qua nói.
Tám người chơi nghe vậy, trò chơi lại là do người trước mặt này tự thiết kế, nhất thời lại càng thêm kính nể Trần Qua.
"Vậy kịch bản ai viết vậy?"
"Đúng đó, kịch bản này cũng hay thật."
"Lúc lục soát chứng, ta thấy em trai ta viết thư tình cho vợ người khác, ta bị cắm sừng luôn, suýt nữa là bỏ cuộc luôn rồi."
"Ha ha, kịch bản này rất thú vị, tất cả nhân vật đều là người xấu, khó trách lại gọi là 'cả đời chỉ chơi một lần kịch bản'."
Mọi người sau khi bàn về kịch bản, đều nhìn về phía Trần Qua, muốn nghe câu trả lời.
Trần Qua nói: "Bất tài, cũng là ta."
Người chơi: "...". .
Ván kịch bản sát chính thức đầu tiên của cửa hàng đã hạ màn.
Trần Qua đưa cho mỗi người hai tờ phiếu, một tờ để người chơi bỏ phiếu, chọn ra người chơi trinh thám giỏi nhất và người chơi diễn xuất tốt nhất.
Tờ còn lại là để người chơi nhận xét về trò chơi kịch bản sát lần này và đưa ra đề xuất.
Mấy người chơi đều rất phối hợp.
Đối với người chơi tự chọn ra người chơi trinh thám giỏi nhất và người chơi diễn xuất tốt nhất, Trần Qua quyết định sẽ miễn phí vé chơi cho hai người này.
Sau khi mấy người chơi rời đi, mọi người nhìn tờ nhận xét của họ, phát hiện là họ đều đánh giá cao cho cửa hàng Bách Biến Nhân Sinh kịch bản sát cũng như kịch bản « Tử Xuyên Bạch ».
"Không tồi, xem ra mọi người đều rất công nhận kịch bản sát, bất kể là cách chơi, kịch bản hay là đạo cụ và thiết kế manh mối, tất cả đều rất hài lòng."
Nguyễn Tiểu Mỹ vẫy vẫy tờ phiếu đánh giá trên tay, rất là vui vẻ, giọng nói đầy vẻ tự tin.
Mặc dù lúc đầu khi Trần Qua mới quen Nguyễn Tiểu Mỹ, nàng cũng rất tự tin, nhưng so với bây giờ, sự tự tin trước kia của Nguyễn Tiểu Mỹ giống như là gượng ép, giống như một lớp vỏ phòng vệ của chính mình.
"Nhưng cũng đừng vội mừng quá, một ván xong, cửa hàng của ta mới thu 300, lại tốn gần 2 tiếng rưỡi, lợi nhuận quá thấp." Trần Qua nói.
Trần Qua nói tương đối thực tế, Nguyễn Tiểu Mỹ thì ngược lại, rất lạc quan.
"Ừm, nhưng cũng không cần lo lắng, dù sao chúng ta vẫn đang là thử nghiệm buôn bán, tiếng tăm tốt là được, sau này có nhiều người chơi, chúng ta sẽ điều chỉnh lại giá bình thường, trong cửa hàng chia ra thời gian lục soát chứng, có nhiều phòng như vậy, ít nhất có thể mở bảy tám ván, nhiều hơn mười ván, buổi tối mở lại bảy tám ván, một ngày 20 ván thì cũng kiếm được hơn chục ngàn đó."
Nguyễn Tiểu Mỹ đang hình dung những tình huống tốt nhất, Trần Qua thì cảm thấy không lạc quan như vậy, nhưng so với nhà ma, vẫn có những mặt đáng để lạc quan.
Sau mấy ngày nữa đến lễ Giáng Sinh, khu nghỉ dưỡng Địch Thị ở thị trấn Thanh Đường cách đây hơn mười dặm sắp khai trương, nhà ma hiện giờ đã gần như không có khách.
"Tối nay ta bao mọi người đi ăn! Ăn mừng màn thử nghiệm kịch bản sát thành công mỹ mãn!"
Nguyễn Tiểu Mỹ cao hứng tuyên bố.
Nhân viên cửa hàng cũng rối rít hoan hô.
Trần Qua cũng đã nhận ra, cô nàng Nguyễn Tiểu Mỹ này thích tìm mọi lý do để mời mọi người ăn cơm. . .
Các người chơi của Bách Biến Nhân Sinh kịch bản sát.
Tể Thủy Nam: "Hôm nay đi thử chơi cái gọi là kịch bản sát, cảm giác cực kỳ tốt, khuyến khích mọi người có cơ hội đi chơi thử."
Hữu Thùy Cộng Minh: "Quả thật rất thú vị, giờ chơi còn đang rẻ, hôm nay ta còn phá được một vụ nữa, ha ha ha, cảm ơn lão bản."
Thanh Phong Vũ: "Mấy cô em đứng quầy lễ tân xinh quá, mấy anh LSP mau mau hành động đi."
Ngã Khiếu Kiệt Thiếu: "Người chủ trì thần bí quá, không lộ mặt, tiếc ghê, nhưng mà hôm nay chơi rất vui."
Cẩn Ngôn: "Kịch bản sát chơi vui thật, hơn nữa lại còn là cách chơi độc đáo do người chủ trì sáng tạo ra, bất ngờ cả năm a."
Vân Trung Tử Đô: "Kịch bản hay lại còn do người chủ trì viết nữa chứ, quá giỏi, trong nhóm còn có nhiều người chưa chơi, nhanh chân đến trải nghiệm đi..."
Thiên Khung Chi Cảnh: "Oa, có tài vậy sao?"
Phong Vân Tiểu Kỳ Vương: "Đâu chỉ có tài, theo ta thấy, còn là một anh đẹp trai nữa."
Trà Nghiên Xã: "Mấy người các ngươi hôm nay đi trải nghiệm, chẳng lẽ đã bị mua chuộc rồi à? Toàn lời khen ngợi?"
Phi Anh: "Không lấy tiền đâu, ta còn nộp 50 đồng đấy, chơi vui thật mà."
Phi Anh: ...
Tốc Hồi Xuân Phong: "Há, bị mấy người nói như vậy, ta thấy có hứng thú thật rồi."
Dũng Giả Tiểu Hồng Tiêu: "Xem ảnh thấy cũng hay đấy."
Bỉ Ngạn Hoa Khai: "@Hoa nở Bỉ Ngạn, hôm nào rảnh đi cùng nhau nhé."
Những người hôm nay đã chơi kịch bản sát, ăn cơm tối xong, bắt đầu tán gẫu và giới thiệu trò chơi trong nhóm.
Những người này khi chơi kịch bản sát, cũng đã chung sống hòa thuận với Trần Qua, nên tự nhiên sẽ không spoil điều gì trong nhóm, ngược lại đều ra sức khen ngợi.
Những người vào nhóm của Bách Biến Nhân Sinh kịch bản sát phần lớn là những người trước kia từng đến nhà ma, nghe được tờ rơi kịch bản sát rồi nảy sinh chút hứng thú, thấy mấy người này khen vậy thì không ít người đã bắt đầu nhấp nhổm.
Những người giỏi thu xếp thì đã bắt đầu hẹn nhau cùng đi chơi, sau đó ghi danh vào nhóm.
Ngày thứ hai, các suất đặt trước của Bách Biến Nhân Sinh kịch bản sát buổi chiều và tối đều đã có người.
Ngày thứ hai, hai nhóm người chơi «Tử Xuyên Bạch» sau khi chơi xong thì trở về lại tiếp tục nhiệt tình giới thiệu trong nhóm, dẫn đến việc những ngày sau đó đặt chỗ đều rất nhiều.
Trần Qua gần như mỗi ngày đều phải chủ trì hai đến ba ván, mặc dù đã nhớ kỹ kịch bản trong đầu, nhưng cơ thể lại quá yếu, mấy ngày liên tiếp như vậy Trần Qua vẫn có chút không chịu nổi.
Cũng may là mỗi lần bắt đầu thì Trần Qua đều thu được không ít danh vọng, điều này làm cho Trần Qua dễ chịu hơn nhiều.