Chương 30: Hung thủ chiến thắng

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Nhất Ngôn Nan Tẫn Trung 02-01-2025 15:00:01

Mọi người thảo luận một hồi, mở ra đủ loại ý tưởng mới lạ, ngược lại cũng rất thú vị, sau đó, Trần Qua mang đồ của bọn họ tiếp tục đợt thứ hai tìm kiếm chứng cứ. "Tử Xuyên Bạch" bộ kịch bản này, chứng cứ đầu mối thực ra có rất nhiều, chỉ là các đầu mối tương đối quan trọng, Trần Qua lúc ấy đặt vào thời điểm, dĩ nhiên là đặt ở những nơi tương đối khó tìm, trong nhà ma đạo cụ rất nhiều, giấu một tờ giấy trắng hay là chuyện đơn giản. Vòng thứ nhất chỉ cho phép mỗi người tìm một cái, đợt thứ hai là chỉ giới hạn thời gian, 10 phút, nhưng không hạn định số lượng đầu mối mỗi người tìm được. Giai đoạn tìm kiếm chứng cứ cũng có một loại cảm giác thích thú như đi đào kho báu, tìm được một vật, tất cả mọi người sẽ rất hưng phấn. Thời gian đã trôi qua hơn một tiếng, mức độ tập trung của mọi người cũng rất cao, đối với kịch bản và nhân vật cũng đã quen thuộc, cảm giác trải nghiệm tự nhiên cũng tốt hơn. Trần Qua thiết lập phòng tìm kiếm chứng cứ là phòng số 1, số 2, tất cả mọi người đi về hướng phòng số 1, số 2. Trần Qua ở sau lưng Nguyễn Tiểu Mỹ, nhỏ giọng nhắc nhở: "Ta cảm thấy ngươi nên xem thêm thi thể một chút." Nguyễn Tiểu Mỹ hơi ngớ người, cảm thấy nơi đó có đầu mối gì đó, cho nên quay lại phòng hóa trang bắt đầu tìm kiếm trên tượng người. Tìm một hồi, chỉ thấy trong lòng bàn tay tượng người có một tờ giấy nhỏ. Chỉ thấy trên đó viết: "Trên tay Đại lang không có dấu vết nhẫn rõ ràng, bởi vì bác sĩ phẫu thuật lúc cũng không được đeo bất cứ thứ gì." Nguyễn Tiểu Mỹ sững sờ, nhất thời như sét đánh ngang tai, nàng cầm kịch bản lên xem một chút. Trong kịch bản viết, Đại lang rất yêu nàng, ngoại trừ lúc làm phẫu thuật sẽ không đeo nhẫn, những lúc khác đều sẽ đeo! Mà ngón áp út tay phải thi thể lại không có dấu vết nhẫn... Điều này nói rõ... Nguyễn Tiểu Mỹ nhìn về phía Tân Tình trong phòng hóa trang, Tân Tình gật đầu với nàng. Nguyễn Tiểu Mỹ choáng váng. Mình đã giết nhầm người! Người Nguyễn Tiểu Mỹ muốn giết là trượng phu Đại lang, nhưng người chết lại là người nàng yêu Tây Môn! Vậy có nghĩa là, Tây Môn đang tham gia trò chơi bây giờ, thật ra chính là trượng phu Đại lang. Hoán đổi rồi! Không ngờ lại là như vậy! Loại thủ pháp "Tá Thi Hoàn Hồn" này, đối với những người thông minh hoặc thích xem trinh thám mà nói, là một thiết kế rất đơn giản, nhưng đối với những người căn bản không tiếp xúc loại trò chơi này, thì thật sự là không thể nghĩ tới! Chủ yếu là Đại lang nếu không chết, tại sao lại phải giả mạo Tây Môn? Giết nhầm người yêu, tuy bi tình, nhưng dù sao cũng là trò chơi. Nguyễn Tiểu Mỹ đột nhiên cảm thấy trò chơi này rất thú vị. Loại nội dung cốt truyện khiến người ta không ngờ tới này, thật sự quá kích thích rồi! Một lát sau, mọi người bị Trần Qua gọi trở lại. Sau đó mọi người cùng nhau công khai đầu mối, bắt đầu phân tích nội dung cốt truyện của mỗi người. Trải qua đợt thứ hai tìm kiếm chứng cứ, mạch truyện của mỗi người cũng ít nhiều hiện ra. Ví dụ như, Kim Liên và Tây Môn cấu kết, Thần Phụ là người nổi tiếng ở địa phương, nhưng lại vì trêu hoa ghẹo nguyệt mà bị Dương Vĩ, Y Tá Trưởng vì cứu chữa cha mẹ mà vay nợ rất lớn, đầu mối cho thấy, cô ta làm một số thủ đoạn phi pháp trong bệnh viện. Còn trong ngăn kéo của thực tập sinh Lâm Tư, tìm thấy một huy hiệu cảnh sát, tên cướp kia là đến bệnh viện trộm thành quả nghiên cứu của Đại lang. Lúc này Nguyễn Tiểu Mỹ lấy đầu mối tìm được trong thi thể Đại lang ra. Mọi người thấy xong cũng đều có chút há hốc mồm. Tất cả mọi người nhìn về phía Chu Hải Nguyên đóng vai Tây Môn. "Rốt cuộc ngươi là Tây Môn hay là Đại lang?" Chu Hải Nguyên nói: "Ta là Tây Môn mà, anh ta không phải chết rồi sao?" "Anh trai ngươi không có dấu nhẫn, ngươi có không?" Chu Hải Nguyên giơ tay ra, nói: "Ta không có." "Không phải hỏi ngươi có không, là hỏi nhân vật của ngươi có không." "Không có." "Ta cảm thấy hung thủ chính là ngươi, ngươi biết rõ em trai của ngươi và vợ cấu kết, cho nên giết em trai, vừa vặn bây giờ ngươi kiện tụng đầy người, cho nên giết em trai, để cho em trai thay thế thân phận của ngươi, ngươi để trốn tránh kiện tụng, sau đó còn có thể ở cùng vợ." "Ừ ừ, suy đoán này rất có đạo lý!" Trong chốc lát, tất cả mọi người chĩa mũi dùi nghi ngờ vào Chu Hải Nguyên. Chu Hải Nguyên thấy tình hình không ổn, nói: "Ta không phải hung thủ, ta quả thật đổi thân phận với em trai, người chết là em trai ta, em trai ta vừa vặn mặc đồ của ta, hung thủ nhận nhầm, ta cũng quả thật muốn đổi thân phận để trốn tránh kiện tụng, nhưng ta sẽ không giết em trai ta." "Vụ kiện nói ta vô cớ lấy trộm thận người khác, ta cảm thấy rất có thể là Y Tá Trưởng lấy, mọi người xem Y Tá Trưởng không phải đang nợ tiền sao, khẳng định cần tiền, cho nên mới buôn bán phi pháp, ta để chứng minh mình trong sạch, nhất định phải điều tra cô ta, cô ta sợ ta biết rõ chân tướng, liền giết ta diệt khẩu, không ngờ âm sai dương thác lại giết em trai ta." "Hơn nữa cô ta là người đầu tiên phát hiện hiện trường, hiềm nghi lớn nhất." Mọi người nghe xong, lại thấy Chu Hải Nguyên phân tích rất có đạo lý, vì vậy toàn bộ quay sang nghi ngờ Tôn Vân đóng vai Y Tá Trưởng. Tôn Vân vội vàng chối, thậm chí không tiếc thừa nhận chuyện mình buôn bán nội tạng. Nguyễn Tiểu Mỹ ở một bên nhìn, trong lòng thầm đắc ý. Chiêu này "gậy ông đập lưng ông" xem ra đã thành công. "Được rồi, mọi người trao đổi cũng không khác mấy, bắt đầu bỏ phiếu đợt hai đi." Không nằm ngoài dự đoán, đến đợt hai, Tôn Vân Y Tá Trưởng bị loại ra. "Được rồi, mọi người đã đưa ra quyết định, rất tiếc nuối nói cho mọi người, hung thủ cũng không bị loại ra, hung thủ chiến thắng!" Tôn Vân ở một bên nói: "Ta đã nói không phải ta mà, đám người các ngươi!" Những người khác nghe thấy kết quả này cũng đều có chút bất ngờ, nhìn nhau, chỉ thấy Nguyễn Tiểu Mỹ giấu nụ cười. "A, bà chủ giết chồng!" Vương Duệ hô lên. Nguyễn Tiểu Mỹ nghe Vương Duệ nói vậy, cười ha hả: "Không phải chồng, mà là tình nhân! Người chết là Tây Môn, không phải Đại lang." Mọi người nhìn về phía Trần Qua: "Còn có tìm kiếm chứng cứ không?" Trần Qua nói: "Hai đợt tìm kiếm chứng cứ đã kết thúc... hung thủ mọi người cũng biết, chính là Kim Liên, thực ra vụ án còn có một đầu mối quan trọng, là viện trưởng thấy Kim Liên ném cái túi, trong túi có súng lục, nhưng viện trưởng Tân Tình đã sớm bị các ngươi loại ra, cho nên đầu mối này đã bị cắt đứt." "Trần Qua, ngươi cố ý dẫn dắt chúng ta loại viện trưởng ra ngoài!" Lâm Nhất Thông nói. Trần Qua cười nói: "Đừng coi các ngươi ngu ngốc như vậy chứ." Mọi người phá lên cười ha hả. Trần Qua vì vậy bắt đầu tóm tắt nội dung cốt truyện cho tất cả mọi người. Kim Liên vì số tiền bảo hiểm kếch xù và có thể ở cùng Tây Môn, nên đã giết trượng phu Đại lang, nhưng ngày hôm đó, Tây Môn mặc đồ của Đại lang, ở trong phòng thí nghiệm của Đại lang, cho nên Kim Liên giết nhầm người, nhưng ngay từ đầu cô ta không biết điều đó. Đại lang quay lại phòng thí nghiệm của mình, phát hiện em trai chết bên cạnh, sau khi thương tâm một chút, hắn nghĩ tới cuộc đời tồi tệ của mình, vốn là một bác sĩ vô cùng nổi tiếng, nhưng trong một lần phẫu thuật, một bệnh nhân bị mất một quả thận, mà đối phương đã kiện Đại lang ra tòa, lập tức phải mở phiên tòa rồi, trong vụ kiện này, chắc chắn mình thua, sự nghiệp chắc chắn sẽ sụp đổ, cho nên hắn muốn đổi thân phận với em trai, tiếp tục làm bác sĩ. Chuyện này thật ra là do Y Tá Trưởng làm, cô ta vì tiền tài mà buôn bán nội tạng, hơn nữa nếm được ngon ngọt, luôn luôn làm chuyện này. Thần Phụ là một tên cặn bã đồi bại, mua chuộc diễn viên diễn trò Thượng Đế chỉ ý, trêu hoa ghẹo nguyệt cho đến khi bị Dương Vĩ, những điều này Đại lang chữa trị cho hắn đều biết những bí mật này. Viện trưởng thì mơ ước thành quả nghiên cứu của Đại lang, chính là hắn đã thuê tên cướp tới phòng thí nghiệm của Đại lang trộm tài liệu. Còn thực tập sinh Lâm Tư, chính là cảnh sát nằm vùng, đến điều tra vụ buôn bán nội tạng, cho nên hắn không hề có kiến thức y học.