Chương 2015: Tử Thành đan sư, biết cách làm giàu (Hạ)
Thần Đạo Đan Tôn
Cô Đơn Địa Phi05-07-2023 15:40:02
Đấu võ trường chẳng những là khu vực chiến đấu lớn nhất, đài quan sát cũng lớn không hợp thói thường, đủ để dung nạp trăm vạn người, phía sau còn có một loạt người đứng trên đỉnh núi xem, nhưng từ đó chỉ thấy đấu võ trường vô cùng nhỏ bé.
Khá tốt nhãn lực võ giả quá tốt, không bị ảnh hưởng bởi chút khoảng cách này.
Muốn vào đấu võ trường phải mua vé vào cửa, hơn nữa thời điểm khác nhau, giá vé vào cửa khác nhau, hơn nữa lần này là tranh đoạt chiến, giá vé nhìn đơn thuần cũng có giá một tinh thạch, nhưng cũng có thể mua được phiếu vé xem tới khi trận đấu kết thúc cần trả mười tinh thạch.
Vé xem hết cực kỳ được hoan nghênh, bởi vì người bình thường không có tư cách tới tầng thứ tư, nhưng sau khi tiến vòng chung kết sẽ tiến hành ở tầng thứ tư, mua được phiếu vé có thể đi lên, những phiếu vé xem một lần không có đãi ngộ này.
Nghe nói đấu võ trường lần này còn có bóng dáng của Tử Thành đan sư.
Người ta thật sự không bán đan, lại thông qua phương thức này kiếm tiền, nhưng lại có thể xem náo nhiệt, có thể chơi đùa vô số thiên tài và cường giả.
Mặt khác, không chỉ có vé vào cửa, cửa hàng đánh bạc cũng có định mức của Tử Thành đan sư, mỗi lần nhìn như tặng đan miễn phí, lại chẳng khác gì kéo vô số thiên tài và cường giả tới "Biểu diễn" một hồi, hoàn toàn có thể thu hồi tổn thất của đan dược mang tới.
Ai nói Tử Thành đan sư là người coi tiền như rác?
Bởi vì Lăng Hàn báo danh dự thi, hắn có thể miễn vé vào cửa, Thiên Phượng Thần Nữ lại mua được vé, hơn nữa mua giá cao từ tay kẻ khác, bởi vì vé bán bằng đường chính thức đã bán xong.
- Đen quá, lại bán giá một trăm tinh thạch.
Lăng Hàn nhe răng, tuy hắn không quan tâm số tiền này, nhưng thứ bán mười tinh thạch lại phải mua tới một trăm tinh thạch, hắn có cảm giác mình coi tiền như rác.
- Ta đoán những người bán vé chợ đen này có quan hệ với đám người tổ chức, nếu không cũng không có khả năng có vé chợ đen nhiều như thế.
Lăng Hàn khó chịu nói ra.
- Lợi nhuận gấp mười lần, thật sự là biết cách làm giàu.
Hắn cũng muốn nhìn Tử Thành đan sư một chút, người này dường như siêu phàm thoát tục nhưng kỳ thật trong mắt đều là tiền.
Thiên Phượng Thần Nữ che miệng cười khẽ, vai run rẩy, đẹp không sao tả xiết.
- Chúng ta vào thôi, chờ xem phu quân của ngươi đại phát thần uy.
Lăng Hàn cười nói, ôm Thiên Phượng Thần Nữ đi vào đấu võ trường.
Vì ôm tiền, tuyệt đối là như vậy, đấu vòng loại cần mười ngày mới đánh xong, nhiều ra một ngày có thể bán thêm vé, cũng bởi vì thế mà vé xem toàn bộ mới được hoan nghênh, tuy giá vé xem một lần không cao nhưng xem từ đầu tới cuối mới thật sự là rẻ.
Lăng Hàn lắc đầu, đấu vòng loại có thể đánh một ngày là xong, lại bị kéo thành mười ngày, từ đó những kẻ mua vé "Tiện nghi" sẽ trả thêm tiền, lối buôn bán của Tử Thành đan sư đúng là tuyệt vời.
Nhất định phải gặp được vị này, phải hảo hảo lãnh giáo hắn con đường phát tài, bởi vì hắn muốn Tiên Ma kiếm tấn chức tiên khí sẽ cần không biết bao nhiêu thần thiết, những thứ này phải dùng tiền mua.
Người báo danh quá nhiều, chiến đấu tầng thứ nhất cũng bị phân chia thành mười sáu vòng, mỗi vòng sẽ chọn ra một người, sau đó lại đánh, tiến vào tám, tiến bốn, tiến bốn là được, có thể đi tầng thứ tư đánh trận chung kết.
Cho dù chia thành mười sáu vòng, người tới tham gia vẫn quá nhiều, đành phải phân chia ra, như tổ của Lăng Hàn có tới một trăm người.
- Hắc hắc, danh ngạch tấn cấp lần này đã bị bản thiếu gia bao!
Một tên thanh niên áo xanh càn rỡ nói ra.
- Không muốn bị thương thì ngoan ngoãn cút ra ngoài, nếu không đánh chết cũng đáng đời.
Bên cạnh hắn có mười một người để lộ binh khí bảo hộ hắn vào bên trong, nói rõ muốn bảo vệ hắn.
Tuy vô sỉ nhưng hợp lý lợi dụng quy tắc trận đấu.
Cũng không có ai quy định mười mấy người không thể liên thủ.
Người trẻ tuổi áo xanh dương dương đắc ý, hắn đã hạ quyết tâm lần này dùng ưu thế nhiều người chiến thắng, kế tiếp thì dùng tiền tài mở đường, nện là đối thủ nhận thua, như thế nào cũng phải đạt được danh ngạch vào tầng thứ tư.
Kế tiếp hắn không cần suy nghĩ nhiều, khả năng đứng lên tầng thứ tư, danh đầu của hắn cũng rất lớn.
Có tiền có thể tùy hứng.
Tiểu tổ này có hơn một trăm người, hiện tại mười mấy người là một đám trở thành thế lực lớn nhất.
- Diệt bọn chúng trước.
Một giọng nói vang lên.
Mọi người nghe xong cảm thấy đúng vậy, mặc dù đối phương có mười mấy người, mình thì sao? Chính là hơn trăm người, chẳng lẽ một trăm người không đánh lại mười mấy người?
- Lên!
Những người này liên tục xông lên vây đánh đám người trẻ tuổi áo xanh.
Người trẻ tuổi áo xanh há hốc mồm, hắn tuyệt đối không ngờ lại có kết quả này.
Chừng một trăm người đấy, bọn họ làm sao chống đỡ?
Người xem trận đấu rất vui vẻ.
Rất ít nhìn thấy tràng diện như vậy, rõ ràng chiếm thượng phong nhưng lại lâm vào nghịch cảnh.
Cho nên mới nói làm người nên ít xuất hiện, ngươi xem, đó là kết cục của cao điệu.
Nếu như người trẻ tuổi áo xanh biết sử dụng sách lược này, thậm chí chỉ cần không kiêu ngạo rống to lên như thế, một khi khai chiến liền có thể san bằng tất cả, dùng chiến lực mười mấy người này là có thể dọn bãi.
Nhưng còn bây giờ thì sao, đã bị hành hạ thành chó.
Bành bành bành bành, sau một trận quần ẩu, mười mấy người trẻ tuổi áo xanh bị đánh tàn, bọn họ chỉ ỷ vào nhiều người mà thôi, lại không có nổi tiếng gì, cao thủ có thể ngăn cơn sóng dữ có thể đối kháng quần ẩu sao?
Người trẻ tuổi áo xanh bị đánh ngã trên mặt đất, trên người không biết có bao nhiêu dấu chân, hắn miễn cưỡng ngẩng đầu tìm phương hướng phát ra tiếng kêu sớm nhất, chỉ thấy một người trẻ tuổi mỉm cười với hắn.
Hắn lập tức giận dữ, gia hỏa này tuyệt đối cố ý.
Ngươi chờ, ta nhớ kỹ ngươi!
Lăng Hàn lạithở dài, kỳ thật hắn cũng chỉ muốn im lặng làm mỹ nam tử, ai ngờ lại bị người ta phân tới tiểu tổ này, cho dù hắn không hô to lên, cuối cùng hắn tự tay giải quyết đối thủ.
Còn không bằng hô to lên rồi xem náo nhiệt đi.
Lăng Hàn phất phất tay, cười nói:
- Một đường đi tốt.
Bành, người trẻ tuổi áo xanh bị hành hung bay ra khỏi vòng chiến, dựa theo quy định hắn đã mất đi tư cách.
Người trẻ tuổi áo xanh run rẩy bò dậy, mặt tím tím xanh xanh oán hận nói:
- Hiện tại chúng ta đã kết thù! Không có người nào dám âm Sơn Điền Vũ ta!