Chờ chút!
Lăng Hàn ngẩn ra:
- Tu La Ma Đế là người Minh Giới?
- Một tia Ma khí sinh ở Minh Giới, trải qua vô số năm hóa thành sinh linh, thông qua Thần Minh giới bích tiến vào Thần giới, lại bị giết đến đại bại. Vốn tưởng rằng đã ngỏm rồi, hóa ra là bị phong trấn ở nơi này.
Dực Song Song nói, nhưng nàng lập tức ồ lên một tiếng nói.
- Tại sao không giết hắn chứ?
- Nói không chắc là Tu La Ma Đế trốn đến nơi này, cường giả Thần giới không vào được?
Lăng Hàn suy đoán.
Dực Song Song đầu tiên là gật đầu, nhưng lại lắc đầu nói:
- Tiểu thế giới đối ngoại bài xích, đi ra khó, nhưng vào càng khó, ngay cả người của Thần giới cũng như vậy, huống chi là Tu La Ma Đế đến từ Minh Giới. Việc này, tất có gì đó quái lạ!
Lăng Hàn kinh ngạc, dưới cái nhìn của hắn, Tu La Ma Đế bị người ở Thần Giới truy sát, cuối cùng không thể không trốn vào tiểu thế giới Hằng Thiên Đại Lục, đây là chuyện thuận lý thành chươ ng, làm sao đột nhiên lại có gì đó quái lạ?
- Thiên Thi Tông thì sao, nghe nói Thần giới cũng có tông môn này.
Lăng Hàn lại hỏi.
- Tiểu tử, tại sao ngươi hỏi nhiều như vậy, có phiền hay không?
Dực Song Song hiển nhiên không có kiên trì.
- Đến, nhanh dâng trà, còn có hoa quả tốt nhất.
Lăng Hàn phất phất tay, lập tức có cung nữ đưa lên các món ăn ngon, đều trồng trong Hắc Tháp, nhưng vì che dấu tai mắt người, Lăng Hàn đặt rất nhiều ở trong kho, bình thường chính là lấy ra từ chỗ đó.
- Ngươi cho rằng bổn cô nương là kẻ tham ăn sao?
Dực Song Song kháng nghị một tiếng, nhưng lại ăn rất đắc ý, đồ vật từ trong Hắc Tháp trồng ra xác thực quá mỹ vị, ngay cả nàng cũng khen không dứt miệng.
- Được rồi, ngày hôm nay bổn cô nương sẽ tiết lộ một ít bí mật cho ngươi biết, có điều, một giới có quy tắc một giới, bổn cô nương cũng không thể nói quá nhiều, bằng không có khả năng bị nhìn chằm chằm!
Nàng chỉ chỉ bầu trời, tự nhiên là nói Thiên Đạo Chi Nhãn.
Lăng Hàn gật đầu:
- Ngươi tùy tiện nói một chút là được.
Dực Song Song cười hì hì nói:
- Hằng Thiên Đại Lục là một tiểu thế giới, quy tắc chưa hoàn thiện, không gian chưa hoàn thiện, thật giống như một bể nước bịt kín, bầu trời các ngươi có khả năng nhìn thấy cũng chỉ lớn như vậy, thế giới cũng chỉ rộng như vậy, là có phần cuối.
Lăng Hàn gật đầu, vì lẽ đó Phá Hư Cảnh mới có thể một đòn đánh rơi ngôi sao trên trời, nếu thế giới chân chính, mỗi một viên tinh thần ít nhất cũng bằng Hằng Thiên Đại Lục, làm sao có khả năng đánh rơi xuống chứ?
- Mà Thần giới, có thể nói là đại hải nối liền trăm sông vạn hồ, ngươi có thể từ sông tiến vào hồ nước, từ hồ nước tiến vào đại hải, mênh mông vô biên.
Dực Song Song nói.
- Đây là một Đại thế giới, chí ít lấy bổn cô nương biết, vẫn chưa có người nào có thể thăm dò đến phần cuối.
Lăng Hàn ngơ ngác, ngay cả Thần linh cũng không biết Thần giới lớn bao nhiêu, đây là thế giới lớn ra sao a?
- Thế nhưng, trong thiên địa, có chính tất có phản, có âm tất có dương, có chính tất có tà.
Dực Song Song lại nói.
- Ở ngoài Thần Giới, còn có một Minh Giới, cùng Thần giới cùng tồn tại, có thể coi là một không gian trùng điệp, nhưng giữa hai bên, ngươi không nhìn thấy ta, ta cũng không nhìn thấy ngươi, không can thiệp chuyện của nhau.
- Nhưng trên thực tế, hai thế giới trùng điệp, làm sao có khả năng không có ảnh hưởng? Minh khí thời khắc đều thẩm thấu về Thần giới, ảnh hưởng sinh linh của Thần giới, mà hai thế giới cũng sản sinh xung đột, ở địa phương trùng kích mãnh liệt nhất, giới bích rất mỏng, tu sĩ Minh Giới có thể tùy ý tiến vào Thần giới!
- Thiên Thi Tông ở Thần Giới được gọi là Minh Phủ, do một ít đại năng Minh Giới tiến vào Thần giới sáng chế, Thiên Thi Tông chỉ là một chi nhánh trong đó, mục đích của bọn họ, là làm loạn Thần giới, biến nó thành Minh Giới thứ hai.
- Nếu hai thế giới có thể dung hợp, cấp độ tất nhiên sẽ tăng lên một đoạn!
Lăng Hàn nghe mà líu lưỡi, hắn nơi này còn đang suy nghĩ khai thiên thăng nhập Thần giới, nhưng Thần giới cũng chưa chắc an toàn, bị Minh Giới nhìn chằm chằm, nói không chắc lúc nào đó sẽ thành thế giới của yêu ma quỷ quái.
- Lẽ nào Thần giới không bằng Minh Giới sao?
Hắn hỏi, nếu hai thế giới bình hành, như vậy Thần giới cũng không kém a.
Dực Song Song lườm một cái nói:
- Minh Giới mơ ước Thần giới, đó là một chuyện, có thể đánh xuống hay không lại là chuyện khác. Chí ít lấy bổn cô nương biết, tuy hai giới ngàn tỉ năm qua phát sinh vô số chinh chiến, nhưng hiện tại Minh Giới vẫn là Minh Giới, Thần giới vẫn là Thần giới, người này cũng không thể làm gì được người kia.
- Lại nói, ngươi cho rằng Thần giới không muốn nhất thống Minh Giới sao?
- Hai con chó mà thôi, ai lại đàm luận cao thượng hơn ai chứ?
Dực Song Song cũng không khách khí, trực tiếp mắng hai giới là chó.
Lăng Hàn cười to, hắn cũng là loại gan to bằng trời, tích người đánh vỡ quy tắc cổ hủ, chỉ cảm thấy Dực Song Song có chút hợp hắn. Hắn không khỏi ngóng trông nói:
- Sau khi đến Thần giới, phải tới nơi đó một chút.
Dực Song Song xì một tiếng nói:
- Nếu như ngươi thật có thể khai thiên thành công, vậy nhất định sẽ bị thế lực lớn của Thần giới bức bách, chạy đến giới bích đối kháng đại quân của Minh Giới xâm lấn.
Lăng Hàn nhíu mày:
- Ta coi như có thể... , nhưng thực lực chỉ vừa bước vào Thần Cảnh, chạy đi giới bích tham gia đại chiến không phải làm con cờ thí sao?
- Nói đúng!
Dực Song Song vỗ tay nói.
- Chính là để ngươi làm con cờ thí, ngươi không chết, người ta làm sao thuận lý thành chươ ng chiếm đoạt quốc gia của ngươi? Phải biết, ở Thần Giới lãnh thổ vô cùng eo hẹp, thế lực nào không muốn lập quốc, lại có quốc gia nào không muốn mở rộng cương vực? ngươi vừa chết, người ta cưới khuê nữ của ngươi, hoặc gả con gái cho con trai của ngươi, Thần quốc của ngươi tự nhiên thành vật trong túi người ta.
Lăng Hàn không khỏi bật cười:
- Người của Thần giới cũng rất vô liêm sỉ nha.
- Ha ha, ngươi cho rằng Thần giới mang chữ Thần, thì đều là người quang minh lỗi lạc sao?
Dực Song Song cười nhạo.
- Chỉ là tu công pháp, vị trí hoàn cảnh không giống mà thôi, Minh giới Thần giới có gì khác nhau chứ?
Lăng Hàn gật đầu, nơi nào cũng có người tốt người xấu, lấy địa vực phân chia là quá võ đoán.
- Vậy ta phải suy nghĩ kế hoạch một chút, sau khi... còn có phiền toái lớn a.
Hắn lẩm bẩm nói.
- Có điều, kia là chuyện sau này, trước tiên ứng phó cửa ải trước mắt đã.
-