Quỷ ăn tuổi quả nhiên đã tiến hóa.
Trí thông minh của nó, hiển nhiên cao hơn lúc mới rời khỏi bệnh viện rất nhiều.
Giữa Giang Dược và cảnh sát Hàn, nó lại biết ai thoạt nhìn giống như quả hồng mềm có thể dễ bóp nát hơn.
Cho nên, không có dấu hiệu nào, thân hình của nó dựng đứng lên, nhào phốc về phía Giang Dược giống như thú dữ săn mồi.
"Chú Hàn, khoan nổ súng."
Chẳng biết tại sao, nội tâm Giang Dược chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn dâng lên một luồng đấu chí.
Không phải đánh nhau thôi sao? Nếu không chơi trò ám toán, chỉ vật lộn thôi thì ai sợ ai chứ?
Ngươi là tà ma, có thủ đoạn ăn tuổi thần bí.
Ta cũng là người có quầng sáng Bách Tà Bất Xâm trong mình!
Không thể không nói, gặp phải Giang Dược, là bi ai của Quỷ ăn tuổi.
Trạng thái thân thể bây giờ của nó đương nhiên mạnh hơn lúc còn là ông lão Kha Vân Sơn gần đất xa trời quá nhiều. Đánh cắp nhiều tuổi thọ đến vậy, toàn bộ tác dụng trên bộ thân thể này, năng lượng phải nói hơn xa thân thể trung niên thông thường. Hơn nữa, bản thân Quỷ ăn tuổi còn có thủ đoạn đặc thù.
Nhưng còn vị thiếu niên trước mắt này, tuy nhìn bề ngoài có vẻ nhã nhặn điển trai, thực chất bên trong lại là kẻ hung ác. Đơn thuần so tố chất thân thể, dù cho nó đánh cắp nhiều năng lượng sinh mệnh của con người đến vậy, lại không thể chiếm được thượng phong hoàn toàn.
Dù sao, thân thể ban đầu của nó vẫn là hơn tám mươi tuổi, đi so sự linh hoạt, nhanh nhẹn, bền bỉ, bộc phát với thân thể mười tám tuổi, rõ ràng rất khó tạo nên ưu thế.
Có điều Quỷ ăn tuổi cũng không gấp, chỗ dựa của nó chính là kỹ năng ăn tuổi, trong phạm vi từ ba đến năm mét, tuyệt đối không có khả năng thất thủ.
Đôi bên vật lộn sát người, khoảng cách tiếp xúc bằng không. Mấy lần nó vận dụng thủ đoạn ăn tuổi, lại như đá chìm đáy biển, chẳng có lấy một chút phản ứng nào.
Loại cảm giác này, thật giống như nắm đấm nện trên bông, hoàn toàn không có chút sức lực. Điều này khiến nó khó chịu vô cùng, biệt khuất vô cùng, thậm chí lâm vào khủng hoảng.
Giang Dược nhìn vẻ mặt táo bón của đối phương, cũng đoán được đại khái đối phương đã vận dụng kỹ năng ăn tuổi thần bí.
Quầng sáng Bách tà bất xâm, thật là thơm!
Giang Dược lập tức vững vàng chiếm thượng phong về mặt khí thế, tình hình chiến đấu bắt đầu nghiêng về phía hắn.
Một bên không hề cố kỵ, một bên thì thất kinh.
Trận này không cách nào đánh tiếp được nữa.
Giang Dược hung hăng vật ngã đối phương xuống đất, thân thể hắn bổ nhào lên, gắt gao đè đối phương.
"Chú Hàn, còng tay!"
Cảnh sát Hàn đứng thật xa, gặp Giang Dược hạ gục đối thủ, bèn ném còng tay qua.
Quỷ ăn tuổi còn định giãy giụa, nhưng nó cuối cùng vẫn chưa hoàn thành tiến hóa, chỉ đành trơ mắt nhìn cổ tay bị còng vào máy tập thể hình bên cạnh.
"Ta không cam lòng."
"Im mồm!" Giang Dược không có tí hứng thú nghe kẻ bại trận lải nhải liên miên.
"Cho ta thêm mười hai giờ, tất cả các ngươi đều phải chết!" Mặc dù Quỷ ăn tuổi đã thành con mồi, nhưng sự hung hăng của nó vẫn còn chưa biến mất.
Đã qua không giờ nửa đêm, quái vật này từ mười một giờ trưa bắt đầu ăn tuổi thọ của cô y tá nọ, đến bây giờ đã vượt quá mười hai giờ.
Lại cho nó thêm mười hai giờ?
Cộng lại là hai mươi bốn giờ?
"Cho ngươi thêm mười hai giờ, ngươi còn có thể lật trời hay sao?" Giang Dược dùng phép khích tướng thấp kém.
"Miễn là ta hoàn thành tiến hóa hai mươi bốn giờ, thì lũ mèo ba chân các ngươi còn dám đuổi theo ta?" Cũng không biết là do trí thông minh Quỷ ăn tuổi không đủ, hay do không cam lòng, mà nó bắt đầu tự bộc bạch bản thân.
"Chỉ cần chờ đủ hai mươi bốn giờ, ta có thể hoàn thành giai đoạn tiến hóa thứ nhất. Nhà cửa của loài người các ngươi, ta có thể tùy tiện ra vào. Camera giám sát của các ngươi căn bản sẽ không thể bắt được hình ảnh của ta. Đến lúc đó, tất cả mọi người, bao quát các ngươi, đều sẽ thành con mồi của ta! A... a... a, ta không cam tâm!"
Quỷ ăn tuổi không nên hiểu rõ loài người đến vậy. Coi bộ con quái vật này quả nhiên đã dung hợp ký ức của Kha Vân Sơn.
Rốt cuộc là Kha Vân Sơn biến thành Quỷ ăn tuổi, hay là Quỷ ăn tuổi nhập xác Kha Vân Sơn, tất cả đều không quan trọng, mà quan trọng chính là tiếp theo nên xử lý loại sinh vật nguy hiểm này như thế nào?
Giang Dược căn bản không có ý định tham dự vấn đề này. Chính phủ khẳng định có điểm mấu chốt, bất kể xử lý thế nào, tuyệt không có khả năng lại thả nó ra gây nguy hại cho người dân.
"Chú Hàn, chuyện chốn quan trường, tôi không muốn tham dự. Người của chú tới rồi, tôi xin phép đi trước một bước. Lúc chú viết báo cáo, tốt nhất đừng nhắc đến tôi."
"Nhớ kỹ, súng gây mê hầu hạ, tuyệt đối đừng mềm lòng. Trừ phi các chú tính trợ giúp nó hoàn thành tiến hóa hai mươi bốn giờ, nếu không tuyệt đối không được tiếp cận nó, cách càng xa càng tốt."
Giang Dược vừa nói chuyện, vừa bước nhanh rời đi sang hướng khác. ...
Trải qua một đêm ly kỳ, tâm tình Giang Dược khó mà lập tức bình phục, cho nên hắn cũng không trở về bến cảng Tân Nguyệt, mà đi tới biệt thự số chín.
Vị tiền nhiệm phù điêu hình mèo tựa hồ cũng không ngờ Giang Dược sẽ trở về giữa đêm khuya, cảm thấy ngoài ý muốn.
"Tiền nhiệm, tôi có một tin xấu phải nói cho ông, hình như tôi đã hoàn thành xong nhiệm vụ tân thủ."
"Ây dà, hai ta khẳng định có gì hiểu lầm ở đây. Cậu hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, cũng là tin tức tốt đối với ta."
"Ông không phải vẫn thích nhìn tôi không may sao?"
"Đúng là thế, nhưng đó chẳng qua là một loại tâm lý đùa ác theo quán tính. Chờ cậu đến ngày phải sống buồn chán tẻ nhạt giống như ta, thì sẽ hiểu được suy nghĩ của ta. Trên thực tế, cậu hoàn thành nhiệm vụ, ta rất vui vẻ."
"Ông không cảm thấy lời này rất mâu thuẫn?"
"Không mâu thuẫn chút nào." Tiền nhiệm rõ ràng có chút kiêng kị với cây búa của Giang Dược, kiên nhẫn giải thích: "Lúc trước Trí linh biến ta thành bộ dáng quỷ quái này đã từng nói, ta phải dẫn đạo mỗi một người kế nhiệm cho thật tốt. Tương lai ta có thể thu hoạch tự do lần nữa hay không, hoàn toàn quyết định bởi một người kế nhiệm nào đó."
"Sao lại nói thế?" Giang Dược ngược lại tò mò.
"Trí linh từng nói, nếu như ngày nào đó có một người kế nhiệm xuất sắc thành công khống chế Trí linh, từ đó đảo khách thành chủ, thực sự trở thành chủ nhân của Trí linh, đến lúc đó, ta tự nhiên cũng sẽ thoát khỏi giam cầm."
"Đây chính là nguyên nhân cuộc đời của ông rõ ràng nhàm chán đến thế, mà ông vẫn cứ tham sống sợ chết sao?" Giang Dược nắm giữ đầy đủ quyền chủ động, đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội trào phúng đối phương.
Ai bảo đối phương ác miệng trước đó đã làm tổn thương hắn thật sâu cơ chứ.
"Ha ha, chết tử tế còn không bằng sống lay lắt. Chờ cậu sống mấy ngàn tuổi, tự nhiên sẽ hiểu đạo lý này." Không ngờ cái tên này lại không thèm để ý Giang Dược trào phúng mình chút nào.
Sức chịu đựng tâm lý của những kẻ miệng tiện thông thường cũng rất xuất chúng. Dù sao người ác miệng gặp nhau sẽ tổn thương lẫn nhau là chuyện thường hay xảy ra.
Tâm lý không có một chút khả năng thừa nhận, tuyệt đối không thể trở thành một kẻ ác miệng hợp lệ được.
"Ta nói anh bạn trẻ nhà cậu cũng quá bình thản đi chứ? Còn không mau xem hoàn thành nhiệm vụ tân thủ có phần thưởng gì đi?"
Lời này cũng nhắc nhở Giang Dược.
Hắn vừa chuyển động ý nghĩ, giao diện chính của Trí linh lập tức nhảy ra trong đầu.
« Nhiệm vụ tân thủ hoàn thành. »
« Nhận phần thưởng. »
Bên dưới có hai lựa chọn.
« Tiếp nhận, từ bỏ. »
Giang Dược nhịn không được đậu đen rau muống, ngu hay sao mà từ bỏ. Mình đây tân tân khổ khổ, liều hết nửa cái mạng, lấy thể xác người phàm vật lộn trực tiếp với một con quái vật, quả thực là nỗi sỉ nhục của những người sở hữu hệ thống, phải nói là hoang đường buồn cười đến mức nào. Đã gánh chịu ngần ấy nguy hiểm, giờ lại kêu mình từ bỏ?
Hắn không chút do dự ấn vào nút tiếp nhận.
« Phần thưởng một: Thu hoạch được kỹ năng Quỷ ăn tuổi. »
« Tiếp nhận, từ bỏ. »
Tâm tình Giang Dược nổ tung tại chỗ, thiếu điều miệng phun hương thơm. Còn có loại thao tác quái dị này sao? Có thể đứng đắn một chút hay không a?
Ta đây là dũng sĩ diệt rồng, vừa diệt rồng xong ngươi lại bắt ta biến thân thành ác long?
Dù cho không thu hoạch được gì, cũng không thể vô đạo đức đến thế, hắn quả quyết lựa chọn từ bỏ phần thưởng mất hết tính người này.
Trí linh cũng không dài dòng lê thê với hắn, lập tức bắn ra phần thưởng thứ hai.
« Phần thưởng hai: lựa chọn một trong ba »
« A: Cơ năng thân thể được cường hóa gấp mười lần, thời gian hiệu lực, một tháng. »
« B: Năng lực Mượn mắt (có thể mượn dùng thị giác của tất cả vật sống trong phạm vi ba mươi mét xung quanh, tối đa chỉ có thể mượn từ một cá thể, không thể mượn coi nhiều góc độ, thời gian hiệu lực, ba tháng. »
« C: Quầng sáng Bách Tà Bất Xâm, thời gian hiệu lực, ba tháng. »
Chỉ có trẻ con mới lựa chọn, người trưởng thành sẽ không, Giang Dược muốn chọn tất cả.
Nhưng mà Trí linh không cho phép.
Hắn đành phải bắt buộc lựa chọn một trong ba, hơn nữa thời gian để hắn cân nhắc chỉ có ba mươi giây, quá thời hạn thì tương đương tự động từ bỏ.
Một lần nữa Giang Dược lại sinh ra đồng cảm với tiền nhiệm phù điêu hình mèo, Trí linh quả nhiên là thứ khó ưa.
Tặng có mỗi gói quà tân thủ mà còn thiết lập nhiều hố như vậy, tỏ ra cực kỳ không phóng khoáng. Bộ nó không thể oanh oanh liệt liệt, thoải mái tặng hắn ngón tay vàng gì hay sao?
Tốt nhất là bí kíp hay thần binh lợi khí mắt trần có thể thấy được a. Bằng không thì ít ra cũng cho một kỹ năng có thể nắm giữ lâu dài, đồng thời có thể thăng cấp được chứ?
Đã không thể chọn toàn bộ, vậy hắn nhất định phải suy nghĩ lý trí.
Lựa chọn A rất mạnh mẽ, nhưng chỉ có một tháng. Một tháng có thể làm nên cơm cháo gì?
Chẳng may làm siêu nhân quen rồi, bị nghiện mất, đến khi qua một tháng bỗng nhiên từ trên mây rớt xuống, chỉ mới ngẫm thôi đã cảm thấy nhức nhối. Tuyệt không thể chọn phương án này.
Lựa chọn B, trong nháy mắt Giang Dược dường như cho rằng chính là nó. Nhưng hắn cân nhắc kỹ thì cảm thấy mình tựa hồ không phải đặc biệt cần dùng đến kỹ năng này cho lắm.
Đổi lại Tam Cẩu, khẳng định không chút do dự chọn phương án này, sau đó lắc lư khắp mọi nơi nhìn các chị em gái thay quần áo hay tắm rửa gì đó.
Mình là người đứng đắn, lựa chọn này vẫn là để từ từ rồi tính sau.
Vậy cũng chỉ có thể là C.
Cân nhắc đến thế giới này giống như cực độ không bình thường, phương án này rất tốt, chí ít có thể bảo đảm cho hắn ba tháng an toàn.
Quỷ ăn tuổi chỉ là một con tà ma có bản chất không quá trí mạng, liền đã huyên náo đến mức làm cho các ban ngành hít đầy bụi đất như thế. Đây vẫn chỉ là NPC ở thôn tân thủ thôi a.
Sau khi cái thế giới này bại lộ một góc thần bí của nó, có trời mới biết tiếp theo đây hắn sẽ phải đối mặt với thứ kinh khủng gì.
Chọn C.
C có thể bảo đảm bình an, lý do này đã đủ.
Hắn vui vẻ quyết định như vậy.
« Ban thưởng ba: điểm tích lũy Trí linh +100. »
« Ấm áp nhắc nhở nhẹ: Từ bỏ ban thưởng một, có thể coi như phế phẩm để thanh lý, hoán đổi thành điểm tích lũy. »
« Từ bỏ ban thưởng một, hoán đổi thành 50 điểm tích lũy. »
Lại tới hai lựa chọn: Hoán đổi, từ bỏ.
Mặc dù không biết điểm tích lũy có tác dụng gì, nhưng căn cứ theo nguyên tắc trong các trò chơi, điểm số luôn là càng nhiều càng tốt, Giang Dược đương nhiên lựa chọn hoán đổi.
« Hoán đổi thành công, điểm tích lũy Trí linh +50. »
« Tổng điểm tích lũy Trí linh: 150. »
« Có thể đến Trung tâm cá nhân xem xét tin tức về điểm tích lũy, cùng với tường trình về việc sử dụng điểm tích lũy. »
Giang Dược hoán đổi xong liền chuyển sang giao diện Trung tâm cá nhân nhìn xuống, ngoại trừ biểu hiện tổng số điểm tích lũy ra, còn lại những hàng hàng cột cột khác đều đang trong trạng thái tối mờ, căn bản không làm gì được.
"Xem ra cái điểm tích lũy này cũng là hàng lởm, chả được tích sự gì."
Giang Dược cũng không thèm để ý, rời khỏi giao diện Trí linh.