" Thật không nghĩ tới Thánh Anh đạo hữu có thể tập hợp đủ ngũ thần lực Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, lại thêm ngàn vạn huyết hồn và ma huyết Xi Vưu đại nhân, nói không chừng thật sự có thể luyện thành Linh Tê Thần Kiếm đó, nếu kiếm này luyện thành thì đạo hữu đã lập đại công rồi!" Một lão giả áo đen cười khặc khặc, nói.
Người này dáng người nhỏ gầy, tóc hoa râm, khuôn mặt xấu xí, nhìn dáng vẻ đã tuổi già sức yếu, duy chỉ có một đôi mắt lại là mười phần sắc bén sáng tỏ.
Trước ngực lão treo một chuỗi hạt màu đen dị thường quỷ dị do xương cốt tạo thành, nhìn tà dị không gì sánh được.
Sau lưng lão giả áo đen có ba người ngồi, một người là nam tử trung niên cao gầy, hai mắt hãm sâu, ánh mắt ửng hồng, giống như ác quỷ chuyên thôn phệ người ta.
Một người khác là đại hán khôi ngô, râu quai nón, toàn thân trên dưới có một cỗ cảm giác áp bách mãnh liệt, giống như một đầu cự thú đang ẩn núp.
Người cuối cùng là một thiếu phụ váy đen, dáng người thướt tha thon dài, mi dài chấm tóc, trên mặt mang sát khí, bên hông cài một lưỡi búa màu vàng.
Đối diện lão giả áo đen có năm người ngồi, cầm đầu là một hài đồng chừng bảy, tám tuổi, mặt như thoa phấn, môi đỏ như son, mặc chiến bào xích hồng cẩm tú, trên cổ và cả cổ tay, cổ chân đều mang kim cô, nhìn thập phần đáng yêu, nhưng trên mặt lại có ba phần lệ khí khiến người ta không dám khinh thường.
Bốn người sau lưng hài đồng áo đỏ đều toàn thân trùm chiến giáp, không nhìn thấy thân hình dung mạo, nhưng bốn bộ khôi giáp này phân biệt ra bốn màu kim, vàng, lục, lam, hiển nhiên chính là tứ tướng dưới trướng Hồng Hài Nhi mà Kim Lễ đã nói qua.
Trên người mọi người tại đây đều sáng lên các loại quang mang, khí tức khác lạ.
Trong mọi người, lão giả áo đen có ma khí dày đặc nhất, mà lại phi thường tinh thuần, cơ hồ không có chút khí tức hỗn tạp nào.
Ba người sau lưng lão giả giống như Hồng Hài Nhi, đều là yêu khí, ma khí hỗn hợp, về phần tứ tướng sau lưng Hồng Hài Nhi lại là thuần túy Yêu tộc, chưa bị ma khí xâm nhiễm.
"Hách Tham ma sứ quá khen, đều là may mắn mà thôi, Linh Tê Thần Kiếm này có thể luyện thành hay không, còn nhờ mấy vị tương trợ." Hồng Hài Nhi cười nói.
"Đó là đương nhiên, bất quá địa hỏa này uy lực tựa hồ không đủ, tên thành viên Hỏa Mị vương tộc chạy trốn kia đã trở về chưa?" Lão giả mặc hắc bào nói ra.
Hồng Hài Nhi nghe, liền lật tay lấy ra một khối hạt châu màu xanh, đang muốn bấm niệm pháp quyết để thôi động, chợt có tiếng đập cửa từ bên ngoài truyền đến.
"Vào đi." Hồng Hài Nhi thu hồi hạt châu, mở miệng nói.
Cửa lớn thạch thất bị đẩy ra, Kim Lễ tay nâng ngọc bàn đi đến.
"Thánh Anh Đại Vương, bốn vị ma sứ đại nhân, tiểu nhân đến đưa Thiên Long Thủy." Hắn đứng ngoài pháp trận, thanh âm cung kính truyền vào.
Trong gian thạch thất này nhiệt độ càng thêm khốc liệt không chịu nổi, Kim Lễ mặc dù trên thân bố trí hai tầng phòng hộ, vẫn toàn thân nhói nhói không chịu nổi.
Nghe lời Kim Lễ nói, tứ tướng sau lưng Hồng Hài Nhi, cùng ba người phía sau lão giả áo đen trên mặt đều hiện nét vui mừng.
Bọn hắn tu vi kém xa Hồng Hài Nhi cùng lão giả áo đen, mặc dù mỗi người riêng phần mình đều mang theo tích hỏa chi vật, vẫn cảm thấy thống khổ không chịu nổi, ngày hôm qua Thiên Long Thủy cũng đã dùng hết, thực sự đang chờ phần hôm nay.
"Nhanh đưa tới." Đại hán khôi ngô sau lưng lão giả áo đen vội vàng nói.
Kim Lễ đáp ứng một tiếng, đưa tay vung lên, trên ngọc bàn mười sáu bình Thiên Long Thủy bắn ra, phân biệt rơi vào trước người bọn tám người Thánh Anh Đại Vương, mỗi người hai bình.
Đại hán khôi ngô nắm lên một bình, đang muốn uống một ngụm.
"Chờ một chút!" Lão giả áo đen đột nhiên lên tiếng, đưa tay đè cánh tay đại hán khôi ngô lại.
"Hách huynh, thế nào?" Hồng Hài Nhi kỳ quái hỏi.
Những người khác cũng nhìn về phía lão giả mặc áo đen, cả bọn đối với lão giả rất tín nhiệm, đều không uống Thiên Long Thủy trong tay.
"Người trước kia đến đưa Thiên Long Thủy không phải là ngươi, hùng yêu kia đâu?" Lão giả áo đen không để ý đến những người khác, hai mắt như mắt chim ưng trợn con ngươi nhìn chằm chằm Kim Lễ, lạnh lùng hỏi.
"Hách ma sứ minh giám, tại hạ Kim Lễ, hôm nay thay thế người hầu hôm trước đưa Thiên Long Thủy xuống cho đại vương cùng mấy vị ma sứ." Kim Lễ gỡ mũ xuống, hướng phía mấy người thi lễ một cái.
"Kim Lễ, sao ngươi xuống đây?" Hồng Hài Nhi nhìn thấy Kim Lễ, hơi nhướng mày nói.
"Khởi bẩm đại vương, thuộc hạ bởi vì có chuyện muốn tìm ngài báo cáo, là chuyện liên quan tới kẻ đào tẩu thuộc Hỏa Mị tộc kia, nên mới thay thế Hùng Yêu đưa xuống." Kim Lễ nói gấp.
"A, tìm thấy Hỏa Tam kia rồi?" Hồng Hài Nhi sắc mặt vui mừng.
"Thuộc hạ đáng chết, ta phái Hắc Vũ cùng Hắc Sơn hai huynh đệ đuổi theo, lúc đầu đã nhanh chóng sắp bắt được, nhưng lại có một người thần bí đột nhiên xuất hiện, đem Hỏa Tam cứu đi." Kim Lễ cúi đầu nói ra.
"Có tra ra được đó là người nào không?" Hồng Hài Nhi trong mắt lóe lên tia giận dữ, nhưng còn có bọn lão giả áo đen ở đây, không tiện phát tác, trầm giọng hỏi.
"Không có, đối phương tu vi quá cao, cứu được Hỏa Tam liền chạy trốn, bất quá bọn Hắc Vũ đã tìm được một chút vết tích đối phương, đang lập tức truy theo." Kim Lễ vội vàng nói.
"Tốt, mau chóng điều tra rõ đối phương là người phương nào, nhất định phải đem Hỏa Tam bắt trở lại, binh lực Huyền Không động tùy các ngươi điều động!" Hồng Hài Nhi sắc mặt lúc này mới hòa hoãn một chút, phân phó nói.
"Vâng, đa tạ đại vương." Kim Lễ trên mặt vui mừng, bái tạ nói.
Hồng Hài Nhi không để ý tới Kim Lễ, quay đầu hướng lão giả mặc hắc bào nói:
"Hách huynh, người này là Huyền Không động thống lĩnh, cũng không phải là người khả nghi."
Lão giả mặc hắc bào thần sắc hơi hòa hoãn một chút, cầm lấy một bình Thiên Long Thủy quan sát tỉ mỉ, trong mắt vẫn tràn ngập cảnh giác.
" Ma sứ đại nhân, ngài có ý gì? Nghi ngờ ta hạ độc trong Thiên Long Thủy sao? Dịch này là ta tự tay phối chế, nếu như ngài cảm thấy có độc ta uống trước một ngụm, tự hạ độc mình chết trước!" Kim Lễ nhìn thấy cử động của lão già áo đen, trên mặt hồng lên sắc giận, nói ra.
"Kim Lễ! Không được vô lễ với Hách đạo hữu!" Hồng Hài Nhi trầm giọng quát.
"Vâng." Kim Lễ đáp ứng một tiếng, nhưng trên mặt vẻ giận dữ không giảm.
"Thánh Anh đạo hữu không cần trách cứ Kim đạo hữu, lão phu quả thật có chút hoài nghi Thiên Long Thủy này, Kim đạo hữu đã nói như vậy, vậy thì mời ngươi hớp trước một cái đi." Lão giả áo đen không tức giận, ném bình ngọc trong tay cho Kim Lễ.
Hồng Hài Nhi mắt thấy cảnh này, trong mắt lóe lên một tia không vui, nhưng cũng không mở miệng nói chuyện.
"Hách đại nhân, Kim đạo hữu là Huyền Không động thống lĩnh, đều là người một nhà, hay là không cần như thế đi?" Đại hán khôi ngô sau lưng lão giả nhìn thấy Hồng Hài Nhi sắc mặt khó coi, đột nhiên thấp giọng nói ra.
"Bây giờ chúng ta làm việc liên quan đến Xi Vưu đại nhân, không thể để xảy ra mảy may sơ suất, Thánh Anh đạo hữu cũng sẽ hiểu, đúng không?" Lão giả áo đen mỉm cười nhìn Hồng Hài Nhi hỏi.
Hồng Hài Nhi cũng nhìn lại, hai người ánh mắt đụng nhau, trong hư không tựa hồ có ánh lửa hiện lên, nhưng lập tức lại rất ăn ý riêng phần mình dời đi.
"Hách đạo hữu nói có lý." Hồng Hài Nhi ngữ khí lạnh lùng nói.
Kim Lễ tiếp nhận cái bình, không có chút gì do dự, mở nắp bình uống một hớp lớn.
Trong động tất cả mọi người nhìn về phía Kim Lễ, thời gian từng giờ trôi qua, trọn vẹn qua một khắc đồng hồ, Kim Lễ không xuất hiện bất cứ dị thường nào, khí tức trên thân cũng không có xuất hiện dị động.
"Kim đạo hữu không việc gì, Thiên Long Thủy này không có vấn đề, có thể uống rồi chứ?". Đại hán khôi ngô hai gò má bị nhiệt độ cao nướng màu đỏ bừng, có chút lo lắng nói ra.
"Được rồi." Lão giả áo đen không có chút nào áy náy vì Kim Lễ bị oan uổng, nhàn nhạt mở miệng nói một câu.
Đại hán khôi ngô lập tức đem trong tay bình ngọc đưa đến bên miệng, uống một hớp lớn, trên gương mặt hồng quang nhanh chóng tán đi, nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài.
Trừ Hồng Hài Nhi cùng lão giả áo đen, những người khác cũng nhao nhao uống xong Thiên Long Thủy.