Chương 26

Nữ Phụ Toàn Năng Bùng Nổ Chương Trình Giải Trí

Trường Lâm 14-04-2025 06:35:20

Ngay khi đạo diễn Chu đang vắt óc suy nghĩ, Tạ Lăng lái chiếc máy cấy của mình trở về tổ chương trình, cô chống một tay lên máy cấy, sau đó nhảy xuống. Đạo diễn Chu nở một nụ cười gượng gạo: "Tạ Lăng, sao cô lại lái máy cấy đến đây?" Tôn Miện với vẻ mặt khó chịu chất vấn: "Đạo diễn Chu, tại sao cô ta có thể dùng máy cấy?" Dương Vân Khê phụ họa: "Đúng vậy đạo diễn Chu, chuyện này có phải quá bất công với chúng tôi không?" [Tạ Lăng cũng quá đáng rồi đấy, thế mà gian lận, khách mời khác đều đang nghiêm túc làm nhiệm vụ, chỉ có cô ta lắm chuyện!] [Tạ tiểu tam thật ghê tởm, sao lắm chiêu trò thế!] [Nói một cách khách quan, Tạ Lăng dám lái máy cấy đến chắc hẳn đã nói với đạo diễn Chu rồi, trước khi cô ấy rời đi không phải còn tìm đạo diễn Chu sao, có thể đừng bôi đen một cách mù quáng không. ] Những người khác hiển nhiên hiểu lầm máy cấy này là đạo diễn Chu đưa cho Tạ Lăng. Trong lòng đạo diễn Chu cảm thấy khổ sở, nhưng ông không thể nói ra. Tạ Lăng nhìn về phía đạo diễn Chu, thấy ông ấy thản nhiên như không có chuyện gì, dời ánh mắt đi, rõ ràng là không có ý định giúp cô giải thích. Tạ Lăng thấy ông ấy như vậy, liền biết ông ấy muốn nuốt lời. Nhưng cô sẽ không cho đạo diễn Chu cơ hội nuốt lời. Tạ Lăng mỉm cười, nói với những khách mời khác: "Trước đó tôi có hỏi đạo diễn Chu rồi, ông ấy nói có thể tự chuẩn bị dụng cụ. Hôm qua tôi đã sửa xong máy cấy, hôm nay đúng lúc dùng đến." Tạ Lăng không chút do dự bán đứng đạo diễn Chu. Dương Vân Khê và Tôn Miện đồng thời nhìn về phía đạo diễn Chu, đạo diễn Chu lập tức ho nhẹ một tiếng để che giấu sự lúng túng. "Thời gian không còn sớm, mọi người tranh thủ làm nhiệm vụ đi." Đạo diễn Chu chắp tay sau lưng, lần nữa ngồi xuống ghế của mình. Tạ Lăng lái máy cấy vào ruộng lúa, nhóm Bạch Hạc nôn nóng đi tới. Bạch Hạc sờ máy cấy, vẻ mặt hâm mộ. "Tạ Lăng, cô quá đỉnh, máy cấy cũng biết lái!" "Rất đơn giản, nếu mọi người muốn học thì tôi dạy cho." Tạ Lăng nói. Mắt Sở Dịch Hủ lập tức sáng lên: "Được được, tôi cũng muốn học!" Tiêu Văn phát hiện tuy bề ngoài đạo diễn Chu có vẻ như không sao nhưng cứ lén lút chú ý đến động tĩnh của họ, chắc là kinh ngạc vì thao tác thần thánh của Tạ Lăng. Nghĩ đến vẻ mặt vừa rồi của đạo diễn Chu, Tiêu Văn liền không nhịn được cười. Cô ấy nói: "Ban nãy lúc Tạ Lăng lái máy cấy đến, đạo diễn Chu kinh ngạc đến mức mắt tròn xoe." Sở Dịch Hủ cười trên nỗi đau của người khác nói: "Mấy mùa trước toàn là đạo diễn Chu hành hạ khách mời, bây giờ Tạ Lăng khắc đạo diễn Chu đến chết." Người quay phim len lén hướng ống kính về phía đạo diễn Chu, đúng lúc bắt gặp dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, len lén nhìn Tạ Lăng của ông ấy. Khán giả trong phòng livestream lập tức cười ồ lên. [Ha ha ha ha, biểu cảm của đạo diễn Chu buồn cười quá!] [Đạo diễn Chu: Có phải họ đang âm mưu gì đó không?] [Tôi muốn biết, tại sao Tạ Lăng lại biết lái cả máy cấy nữa! Tôi dám chắc chắn trước đó đạo diễn Chu hoàn toàn không biết cô ấy biết lái máy cấy, nếu không thì tuyệt đối sẽ không đồng ý!] [Cười chết mất, bá chủ gameshow bị lật thuyền thảm hại. ] Máy cấy mà Tạ Lăng lái đến là chiếc máy cấy duy nhất ở thôn Vân Sơn. Chiếc máy cấy này vốn đã bị hỏng, tối qua sau khi ăn cơm xong, Tạ Lăng rảnh rỗi không có việc gì làm liền sửa lại, tiện thể cải tiến một chút. Hiện tại tốc độ cấy của chiếc máy này vừa nhanh vừa tốt, hơn hẳn sức người. Tạ Lăng nhanh chóng cấy xong mạ của mình. Tiếp theo, cô lái máy cấy đến khu vực của Tiêu Văn. "Chị Văn, chị cho mạ vào phía sau, em dạy chị lái máy cấy." Tiêu Văn lập tức cho mạ vào, vừa định trèo lên máy cấy, Tạ Lăng đưa tay ra, kéo cô ấy lên. Cánh tay của Tạ Lăng nhìn thì có vẻ trắng nõn mảnh mai, nhưng thực ra rất săn chắc, lực tay rất mạnh. Tiêu Văn cảm thấy mình còn chưa dùng sức đã được cô kéo lên rồi. [Trời ơi, tay của Tạ Lăng quá đẹp, phúc lợi cho những người cuồng tay!] [Chết tiệt! Lúc nãy khi cô ấy kéo Tiêu Văn, đường nét cơ bắp trên cánh tay đẹp quá!] Tạ Lăng nhường chỗ lái cho Tiêu Văn, còn mình thì ngồi bên cạnh dạy cô ấy cách điều khiển, các bước điều khiển máy cấy rất đơn giản, Tiêu Văn nhanh chóng thành thạo. Nơi máy cấy đi qua, từng hàng mạ non được xếp ngay ngắn trên ruộng, nhẹ nhàng đung đưa theo chiều gió, trông tràn đầy sức sống. Cấy xong khu vực của mình rồi mà Tiêu Văn vẫn còn luyến tiếc. Bạch Hạc và Sở Dịch Hủ đã sớm mong chờ họ, vừa thấy máy cấy đến, hai người liền nôn nóng chạy lại. Cấy hay không không quan trọng, chủ yếu là muốn học lái máy cấy. Tiêu Văn luyến tiếc nói: "Hay là để tôi cấy giúp cho mọi người nhé."