Chương 28

Nữ Phụ Toàn Năng Bùng Nổ Chương Trình Giải Trí

Trường Lâm 14-04-2025 06:35:20

Tôn Miện bất mãn nhìn Tạ Lăng: "Cô giúp chúng tôi cấy lúa xong, đợi chương trình kết thúc tôi sẽ cho cô một suất diễn." Là cậu ấm nhà giàu, Tôn Miện có vô số suất diễn trong tay, cho Tạ Lăng một suất với anh ta mà nói chẳng là gì cả. Dương Vân Khê nhìn Tạ Lăng với ánh mắt ghen tị, tại sao lại cho Tạ Lăng suất diễn, rõ ràng là cô ta luôn lấy lòng Tôn Miện, vậy mà anh ta cũng không cho cô ta suất diễn nào! Tạ Lăng gật đầu: "Được." Tôn Miện đắc ý nhìn cô, vừa định nói chuyện, thì câu nói tiếp theo của Tạ Lăng khiến mặt anh ta cứng đờ. "Suất diễn thì không cần, cấy lúa mười tệ một người, phiền anh đưa tiền." Nói xong lại bổ sung thêm một câu: "Không ghi nợ." Bạch Hạc và những người khác nhận tiền công từ đạo diễn Chu, thấy Tạ Lăng chưa đi, ba người đi tới mỗi người đưa cho cô mười tệ. Mặt Dương Vân Khê và Tôn Miện lập tức tái mét. Dương Vân Khê không cam lòng hỏi: "Tại sao bọn họ lại được ghi nợ!" Tạ Lăng: "Tôi thích thế." Cô dừng lại một chút: "Hơn nữa, tôi không quen biết hai người." [Tạ Lăng keo kiệt quá, giúp một chút thì sao?] [Không phải, hình như Dương Vân Khê và Tôn Miện có vấn đề, người khác đều chủ động nhờ Tạ Lăng giúp đỡ, chỉ có bọn họ cứ như ông hoàng bà chúa, chờ Tạ Lăng giúp, đúng là chẳng biết nói gì. ] [Tạ Lăng vốn không thân với bọn họ, Tôn Miện còn bày ra vẻ kiêu căng ngạo mạn, chắc bệnh thiếu gia lại tái phát rồi, còn Dương Vân Khê nói chuyện nghe thảo mai quá, buồn nôn. ] [Dương Vân Khê và Tôn Miện rõ ràng là không có tiền, chẳng lẽ muốn được giúp đỡ miễn phí?] Tạ Lăng không quay đầu lại rời đi, Dương Vân Khê và Tôn Miện nhìn bóng lưng cô với vẻ mặt ấm ức, nhưng trước ống kính livestream, bọn họ không dám làm ầm ĩ với Tạ Lăng. Dương Vân Khê chán nản nhìn khu vực mà đạo diễn Chu phân cho bọn họ, tuy một mẫu ruộng được chia thành sáu phần, nhưng với cô ta - người chưa từng làm ruộng, thì căn bản không thể hoàn thành. Tôn Miện vốn là cậu ấm, bản thân anh ta còn không muốn làm, nói gì đến việc giúp cô ta. Trong mắt Dương Vân Khê lóe lên tia oán hận, Tạ Lăng giúp những khách mời khác hoàn thành nhiệm vụ cấy lúa, tại sao không thể giúp bọn họ, chắc chắn là cô cố ý! Dương Vân Khê nhìn về phía Bạch Hạc và những người khác vẫn chưa rời đi, muốn nhờ họ giúp đỡ làm nhiệm vụ. Tuy nhiên, Bạch Hạc căn bản không nhìn cô ta, thấy Tạ Lăng rời đi, anh ấy lập tức kéo Sở Dịch Hủ và Tiêu Văn cùng đi tìm cô. Trong ruộng lúa, chỉ còn lại Dương Vân Khê và Tôn Miện đứng trơ trọi. Đạo diễn Chu bị hành động của Tạ Lăng chọc tức, đương nhiên sẽ không bỏ qua cho bọn họ, ông ấy đứng bên bờ ruộng, giơ loa về phía bọn họ và hét lớn ... "Tạ Lăng, Bạch Hạc, Tiêu Văn, Sở Dịch Hủ đã hoàn thành nhiệm vụ, thời gian còn lại các bạn có thể tự do hoạt động, tuy nhiên, mục đích của chương trình chúng ta là lao động là vinh quang nhất, hy vọng các khách mời có thể hoàn thành công việc bằng chính đôi tay của mình. Dương Vân Khê, Tôn Miện cố lên! Hai bạn là tuyệt vời nhất!" Đạo diễn Chu nhìn Dương Vân Khê và Tôn Miện vẫn đứng im tại chỗ với ánh mắt sáng rực, đều tại ông ấy sơ suất, không ngờ Tạ Lăng lại có thể làm như vậy, may mà vẫn còn hai kẻ xui xẻo đang làm nhiệm vụ. Dương Vân Khê và Tôn Miện nhìn khu ruộng của mình, chỉ thấy mặt mũi tối sầm. Đạo diễn Chu vẫn còn đứng bên cạnh, giơ loa cổ vũ bọn họ. Khán giả trong phòng livestream được phen cười nghiêng ngả. Ở một nơi khác, Tạ Lăng đã trả máy cấy cho bác Triệu. Bác Triệu thấy cô lái máy cấy trở về, vui vẻ hỏi: "Tạ Lăng, nhiệm vụ của các cháu xong rồi à?" "Vâng ạ bác Triệu, hôm nay đạo diễn giao nhiệm vụ cấy lúa, cháu tiện thể giúp bác thử chiếc máy cấy được sửa tối qua, cháu có cải tiến nó một chút, bây giờ máy có thể cấy liên tục, hơn nữa còn tiết kiệm nhiên liệu hơn trước, cháu còn thêm chế độ cấy tự động, như vậy những người không biết lái máy cấy cũng có thể sử dụng." "Tạ Lăng, cháu thật tốt bụng, trước đây cái máy cấy này hay bị hỏng, cháu cải tiến như vậy, sau này trong thôn cấy lúa sẽ thuận tiện hơn nhiều." Bác Triệu nhìn Tạ Lăng, càng nhìn càng yêu quý. Tạ Lăng không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh, tốt bụng, lại còn kiên nhẫn với người già như ông, đúng là một cô gái ngoan. Nếu con trai ông chưa kết hôn, biết đâu... Thôi, quên đi, thằng nhóc ngốc nghếch đó không xứng! Tạ Lăng lái máy cấy vào chỗ đậu xe, sau đó hỏi bác Triệu: "Bác Triệu, bác có biết chỗ nào có sông không ạ, cháu muốn đi bắt vài con cá về ăn."