Chương 34: Hóa ra anh ấy là người buôn hoa quả

Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con

Mại Điêu Đích Nhân 09-03-2024 21:04:52

Thật đúng là, hôm qua video mới được phát hành, hôm nay Trần Kỳ Nguyên đã lập tức tìm đến cửa! Đây là người anh hợp tác buôn bán đầu tiên, nếu như không có chuyện hôm trước xảy ra, có lẽ Lâm Phong sẽ tiếp tục hợp tác với anh ta. Nhưng... Lần này, anh không muốn bị lợi dụng. "Như vậy đi, chuyện này để sau bàn tiếp, tại giờ anh đào bên tôi chưa chín nhiều ấy, chắc phải hai ngày sau mới thu hoạch được, đến lúc đó tôi liên lạc lại cho anh sau nhé, vậy có được không?" Anh đào? Khương Y Thanh nhớ tới trái anh đào hôm qua ăn ở nhà Lâm Phong, trong nhất thời, hai mắt sáng ngời! Quả thực! Những trái anh đào kia vừa to vừa ngọt, cô đến tuổi này rồi còn chưa thấy ở đâu có được trái anh đào lớn tới như vậy ngoài nhà anh cả! Hóa ra anh ấy là người buôn hoa quả! Nghĩ tới đây, Khương Y Thanh chợt hiểu ra lý do vì sao anh lại mua xe van Ngũ lăng hoành quang. Nhưng... Nếu anh thực sự làm đại lý, thì sao lại chỉ mua một chiếc xe van nhỏ như này? Loại xe nhỏ này dù có chất đầy đi chăng nữa cùng lắm của chỉ được mấy trăm ki-lô-gram! Chắc là loại đại lý bán buôn cấp thấp nhất đi. Sau này, cô thế nào cũng phải mua cho anh một chiếc xe tải lớn màu xanh lam mới được! "Vậy được, nếu như anh đào bên anh chín thì nhớ gọi cho tôi đấy! Nhất định phải bán cho Bạch Quả Viên chúng tôi đấy!" Trần Kỳ Nguyên miễn cưỡng cúp điện thoại. Tiếp sau đó, nhạc chuông điện thoại Lâm Phong bắt đầu điên cuồng vang lên. Không vì bất cứ điều gì khác. Tối qua, anh đã liên hệ ngay với Kính Hãn Thanh, nói là nếu như hãng thương hiệu trái cây nổi tiếng nào muốn có số điện thoại của anh thì anh ta có thể cho họ. Chưa đến thời gian một ngày, có gần chục cửa hàng buôn bán trái cây gọi cho anh sau khi nhận được khảo sát nhu cầu về siêu anh đào trên thị trường! Về cơ bản Lâm Phong đều chưa đồng ý với một bên nào cả, chỉ nói lập lờ nước đôi, không từ chối mà cũng chẳng đồng ý, chỉ đưa ID Wechat của bản thân cho bọn họ. Thời điểm tiếp theo mới là giai đoạn quan trọng nhất. Lâm Phong khởi động xe đi về nhà. Khương Y Thanh lúc này vẫn còn đang sững sờ, tự hỏi chuyện gì đã xảy ra, tại sao vẻ mặt của người đàn ông này... Bỗng nhiên trở nên gian trá? Hai người cấp tốc trở về nhà, Lâm Phong nói với Khương Y Thanh: "Bây giờ tôi có việc bận rồi, cô ở nhà làm gì thì làm đi, đừng quấy rầy tôi!" Lâm Phong nói xong, tự mình ôm điện thoại đi sang một bên. Jiang Yiqing đột nhiên tò mò. Anh thì có chuyện gì bận? Vào lúc này, một nhóm WeChat đã được thành lập trên màn hình di động của Lâm Phong. Không ít người bắt đầu gửi lời mời kết bạn với Lâm Phong. Lâm Phong đồng ý tất cả những lời mời kết bạn ấy, sau đó thêm tất cả bọn họ vào trong một nhóm chat. Tên nhóm rất đơn giản. "Phòng đấu giá hoa quả." Người trong nhóm đều cảm thấy ngỡ ngàng, không phải vì điều gì khác, mà là vì tất cả người trong nhóm đều quen biết lẫn nhau! Họ đều là những đối thủ cũ đã ngấm ngầm chọc phá lẫn nhau, đều là những người khi thấy công ty khác vừa đưa ra sản phẩm mới thì chơi bài giảm giá hoặc tung ra sản phẩm tương tự. Vậy mới nói, cạnh tranh tư nhân là chuyện rất gay gắt kịch liệt. Nhưng tất cả những chiêu trò đó chỉ là những phương thức thủ đoạn lén lút, tuy rằng bọn họ không coi nhau là bạn, nhưng những cái tên Wechat này đã quen thuộc đến mức không thể quen hơn được nữa. Lần này thì hay rồi. Đột nhiên nhìn thấy đối thủ của mình xuất hiện trong cùng một nhóm, tự nhiên có cảm giác trận chiến trong bóng tối lại bị đưa ra trước mặt. Trần Kỳ Nguyên của Bạch Quả viên: "Xin chào các anh em đồng nghiệp, dạo này thế nào rồi?" Bạch Trân Trân từ Tiên Phong viên: "Lầu trên cũng ít có giả trân ha! Đã xảy ra chuyện gì vậy, có lẽ nào mấy người cũng được Lâm Phong thêm vào đây?" Diệp Trường Hồng từ Thiên Thiên viên: "Đúng... Không biết ý anh Lâm tới cùng là gì?" Đình Đình của Tôi yêu vườn cây ăn quả của mình: "Anh Lâm nhanh online đi! Chúng tôi..." Một đám người bắt đầu tán gẫu trong sự tẻ nhạt và lúng túng. Không ai muốn bị thành người mất thể diện đầu tiên. Vì vậy, hiện tại chỉ có thể lúng túng gọi tên Lâm Phong. Lâm Phong tự nhiên không có đáp lại. Bởi vì anh còn đang bận rộn với chuyện thêm những nhà quản lý thu mua khác vào phòng, trong một thời gian ngắn, hơn 50 thương hiệu vườn cây ăn quả đã được thêm vào trong nhóm. Đây đều là những thương hiệu vườn cây ăn quả có lượng tiêu thụ tốt trên thị trường Thượng Hải, toàn bộ đều hỏi thông tin liên hệ của Lâm Phong tại Bilibili của Kính Hãn Thanh, sau đó thêm Wechat. Cuối cùng, hơn 50 người đã tập hợp lại một chỗ và xuất hiện trong nhóm WeChat này. Mọi người đều cảm thấy ngỡ ngàng. Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy? Sau khi thêm những người này, lúc này Lâm Phong mới xuất hiện chào hỏi. Lâm Phong: "Xin chào mọi người, tôi là Lâm Phong, người trồng ra siêu dâu tây và siêu anh đào." Lâm Phong giới thiệu bản thân trước. Nhất thời, trong group chat gửi tới một loạt những câu chào hỏi, Lâm Phong đọc xong nhếch miệng cười, anh hiểu rõ hơn ai hết, toàn bộ đám người ở đây ai cũng muốn mua siêu anh đào trong tay anh! Lâm Phong: "Tôi nghĩ chắc hẳn mọi người đều rất tò mò vì sao tôi lại thêm mọi người vào trong nhóm chat này, nhưng tôi nghĩ tên nhóm đã nói rõ ra được mục đích hôm nay của tôi, đó là đấu giá hoa quả, người nào trả giá cao nhất sẽ lấy được, không cần phải dông dài vô ích, nếu muốn có được siêu anh đào trong tay tôi thì bây giờ mọi người bắt đầu ra giá đi, đơn vị là 500 gram, tức là 0,5 ki-lô-gram, không có đơn vị thấp hơn!!" Đám người này coi như có là kẻ ngốc cũng nghe hiểu được ý của Lâm Phong! Trần Kỳ Nguyên của Bạch Quả viên nhất thời cuống lên! Sao lúc trước đều bán cho anh ta, mà hiện tại lại chuyển sang bán đấu giá chứ? Trần Kỳ Nguyên của Bạch Quả viên: "Anh Lâm, giá cả dễ thương lượng! Anh bán luôn cho Bạch Quả Viên chúng tôi không được sao? Lợi nhuận chúng ta có thể thương lượng được!". Thấy Trần Kỳ Nguyên công khai bàn điều kiện với Lâm Phong, đám người còn lại lập tức cảm thấy buồn cười! Bạch Trân Trân của Tiên Phong viên: "Trần Kỳ Nguyên, anh làm vậy không thấy xấu hổ à? Lần trước một mình anh độc quyền siêu dâu tây rồi còn gì, anh có còn để cho người khác kiếm tiền nữa không?" Trường Hồng của Thiên Thiên viên: "Đúng vậy, ai ra giá cao nhất thì được, tôi thấy rất hợp lý, như vậy đi, Thiên Thiên viên chúng tôi ra giá trước! Một trăm tệ nửa cân." Thấy Thiên Thiên viên trực tiếp ra giá, không ai có thể ngồi yên được. Ngay sau đó tất cả đều lần lượt báo giá. "Một trăm mười tệ!" "Một trăm hai mươi tệ!" "Một trăm năm mươi tệ!" Đám đông trở nên cuồng loạn, cuối cùng Trường Hồng của Thiên Thiên viên đã đấu giá thành công với mức giá 360 nhân dân tệ cho 0,5 ki-lô-gram anh đào. Trong phòng chat tới tấp gửi lời chúc mừng, nhưng càng nhiều hơn là không cam lòng! Là loại quả anh đào siêu lớn với kích thước một quả bóng bàn đấy! Đáng tiếc quá! Bọn họ đều chỉ là một giám đốc thu mua nhỏ của công ty, quyền lực trong tay cũng không lớn nên khi đạt được mức giá cao nhất mà công ty đưa ra, dù có đau đến mấy cũng không thể ra giá! Lâm Phong: "Được, ngày mai tôi sẽ giao nó đến trước cửa của Thiên Thiên viên, mong bên ấy cử người tới kiểm tra, chúng ta sẽ một tay giao tiền, một tay giao hàng." Lâm Phong nói xong lập tức thoát khỏi WeChat. Mặc dù Khương Y Thanh không biết Lâm Phong đang làm gì, thế nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên môi Lâm Phong, cô biết chắc hẳn là chuyện tốt. Lâm Phong liếc mắt nhìn đồng hồ, cư nhiên đã tới buổi trưa, phải đi nấu cơm thôi. Buổi trưa Thiến Thiến không ăn cơm ở nhà, nhưng trong nhà vẫn còn có anh và Khương Y Thanh. Lâm Phong mở tủ lạnh, phát hiện thức ăn bên trong không còn nhiều, cho nên quyết định đi xuống siêu thị bên cạnh tiểu khu mua thức ăn.