Chương 37. Không học

Hoàng Hôn Phân Giới

Hắc Sơn Lão Quỷ 23-05-2024 01:02:25

Chương 37: Không học Huyết Thái Tuế từng làm cho mình nhìn thấy rất ghê tởm, thì ra đây không phải Thái Tuế, mà là mạng của mình! Hồ Ma vừa ăn thịt mà Tiểu Hồng Đường đưa tới, vừa dần dần hiểu rõ rất nhiều chuyện, khó trách, nhìn qua thì bản sự của Nhị gia so với Lão Hỏa Đường Tử còn thích hợp giải quyết vấn đề của bản thân mình hơn, nhưng bà bà cuối cùng lại không có cách nào, mới không thể không đưa mình tới. Bởi vì bản sự của Nhị gia, hoặc là không học, một khi học, thì sẽ lộ ra ngoài vấn đề ở trên người của mình... Nguyên thân của mình đã chết rồi. Mình là bị bà bà chiêu hồn tới, cưỡng ép nhập vào bên trong thân thể này. Trước kia ở bên trong thôn, mình vẫn luôn phải dùng Huyết Thái Tuế để giữ mệnh, bây giờ kỳ thật mình cũng là như thế. Chỉ là trước kia mình không cảm giác được, bây giờ đốt lò, cho nên liếc qua là thấy ngay. Đốt lò không giải quyết được vấn đề của mình, chỉ khiến cho vấn đề này ở trước mặt mình trở nên sáng tỏ hơn mà thôi. Hoặc là nói, đốt lò có thể giải quyết vấn đề mà mình luôn luôn gặp phải tà ma, nhưng lại bộc lộ ra một vấn đề khác. Thịt Thái Tuế, chỉ có ăn nhiều thịt Thái Tuế, mới có thể làm cho lô hỏa của mình mạnh lên. Cho nên, một miếng thịt Thái Tuế hắn cũng không để dư lại, hoàn toàn lờ đi ánh mắt u oán của Tiểu Hồng Đường. Hiểu rõ vấn đề, hiện tại trong lòng hắn cũng thản nhiên hơn. Ăn hết bát Huyết Thái Tuế, rồi cầm hai cái màn thầu đi trở về. Trong lúc vô tình, lại không có chú ý tới ánh mắt của các thiếu niên ở chung quanh, các thiếu niên nhìn thấy hai cái bánh bao lớn ở trong tay của hắn, thì ánh mắt mỗi người đều có chút đăm đăm, hai mắt tỏa sáng, yết hầu nhấp nhô, nuốt xuống một ngụm nước bọt. Hồ Ma cũng ngơ ngác mới phản ứng lại, bánh bao chay ở cái thế giới này lại là đồ tốt. Cho dù loại màn thầu này có chút ố vàng, vừa lạnh vừa cứng, nhưng tết cũng chưa chắc có mà ăn. Bình thường đi theo Nhị gia, đều là khoai lang thêm bánh ngô cháo cho no bụng, bà bà cố ý để Tiểu Hồng Đường mang tới Huyết Thái Tuế cho mình, là vì chữa bệnh. Nhưng ngoài Huyết Thái Tuế, thì vẫn còn hai cái bánh bao trắng, chính là lo lắng ở chỗ Nhị gia, Hồ Ma ăn không tốt. Nhị gia lắc đầu, vốn cho rằng bà bà phái Tiểu Hồng Đường tới là có đại sự gì, không nghĩ tới thật sự chỉ là đến đưa cơm. Cảm khái một tiếng, nói với Hồ Ma: "Đến đây đi, tiếp tục học kỹ năng." "Đám tiểu tử này đều đã luyện hơn hai năm, ngươi muốn cùng đấu với bọn chúng, thì còn phải bỏ nhiều công sức mới được." "..." "Nhị gia..." Hồ Ma vô thức liền muốn đáp ứng, đi về phía trước mấy bước, nhìn thấy các thiếu niên trong tràng. Mình vừa mới ra ngoài gặp Tiểu Hồng Đường, bọn hắn cũng không có ngừng lại, ở giữa sân có khoảng ba bốn thiếu niên, lúc này đang đánh nhau, cả người đều là bùn đất, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, có người mặt mũi còn bị bầm dập. Xem ra đây chính là phương pháp mà Nhị gia dạy những thiếu niên này luyện quyền, đơn giản mà trực tiếp. Muốn học đánh nhau, vậy cứ đánh vài trận, đánh nhiều thì sẽ hiểu được. Nhưng trong lòng của hắn, lại nhớ tới lời của bà bà, âm thầm thở dài một tiếng, nói với Nhị gia: "Hiện tại, ta không học." "Hả?" Nhị gia lập tức trừng mắt lên: "Người khác đều học, vì sao ngươi không học?" Bởi vì người khác tinh lực tràn đầy, hỏa khí quá đủ, cho nên cần phải phát tiết, mà mình thì toàn bộ đều nhờ vào thịt Thái Tuế để giữ mệnh, dùng chút nào thì mất chút đó, loại luyện tập này chỉ làm mình thật vất vả dựa vào thịt Thái Tuế mới bổ sung được lửa trong lô hỏa, vô cớ bị tiêu hao hết... Lúc trước khi vừa đưa mình tới đây, bà bà cũng đã nói, mình không cần thiết học tập quyền cước, chỉ đốt lò là được, lúc đó hắn còn không quá để ý. Thẳng cho đến lần này bà bà lại để cho Tiểu Hồng Đường truyền lời tới, để cho mình ít dùng sức lại, cuối cùng hắn cũng hiểu, bà bà đã sớm biết vấn đề của mình, nhắc nhở mình... Hồ Ma yên lặng nghĩ, nhưng vấn đề này vẫn là không nói cho Nhị gia thì tốt hơn. Từ phản ứng trước đó của Nhị gia mà xem, liền biết, trạng thái bây giờ của mình không được nói ra bên ngoài. Thế là hắn chỉ nói: "Vừa rồi Tiểu Hồng Đường tiện thể truyền lời của bà bà, nói ta mới bị thương vừa khỏe lại, không thể mệt mỏi." "Ngươi. . ." Nghe xong lời này, Nhị gia cũng á khẩu không trả lời được, không thể làm gì khác hơn nói: "Vậy thì thôi, ta tìm người dạy dỗ ngươi kỹ năng là được." Nói xong quét nhìn về phía đám thiếu niên, đám thiếu niên rõ ràng đều không cảm thấy hứng thú. Vừa rồi Nhị gia nói luyện kỹ năng, là từng cặp thiếu niên đánh lẫn nhau, coi như bị đánh cho mặt mũi bầm dập, nhưng cũng có chút thú vị, vừa vặn phát tiết tinh lực mà mình không có chỗ phát tiết. Nhưng dạy kỹ năng, đó chính là một kèm một, buồn tẻ không thú vị, nhàm chán nhất, lại thêm dáng vẻ yếu ớt của Hồ Ma, cũng làm cho những thiếu niên này không quá ưa thích, đều không muốn ra làm người dạy kỹ năng cho hắn. Cuối cùng cũng có một thiếu niên mập mạp nhấc tay: "Ta tới, ta đi dạy cho hắn!" "Được thôi!" Nhị gia nhìn qua tên kia, bất đắc dĩ khoát khoát tay: "Chu Đại Đồng đi qua dạy cho hắn, dạy cho tốt, học không tốt thì hai ngươi cùng bị phạt!"