Chương 45. Không lười biếng

Hoàng Hôn Phân Giới

Hắc Sơn Lão Quỷ 23-05-2024 01:05:00

Chương 45: Không lười biếng "Dạy ta một chút bản lĩnh thật sự?" Hồ Ma ngược lại là có chút ngoài ý muốn, nhưng lập tức hơi ưỡn thẳng lưng. Bây giờ, tại trong vận mệnh không biết cùng bất an mãnh liệt, không có điều gì hấp dẫn hắn hơn so với với cái này. "Những thiếu niên ở bên trong thôn đi theo Nhị gia ta, chính là tới học bái Thái Tuế... Nói trắng ra chính là cắt thịt." Nhị gia thở dài một tiếng, rồi chậm rãi nói: "Nhưng kỳ thật, bản lãnh này của Nhị gia, cũng là có sư thừa, không chỉ có thể dạy người đốt lò, tránh tà ma quấn thân, mà cũng có pháp môn trừ tà khắc địch." "Mà bên trong pháp môn này, trọng yếu nhất, chính là dạy ngươi làm sao đem lửa ở trong thân thể ngươi dẫn ra ngoài..." "... Trước đó ta để Chu Đại Đồng dạy ngươi kỹ năng, bây giờ ngươi học như thế nào rồi?" "..." "Kỹ năng?" Hồ Ma nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: "Ta học rất chân thành, mỗi động tác đều ghi nhớ." "Ngươi học nghiêm túc hay không, ta còn không biết hay sao?" Nhị gia nhớ tới bình thường Hồ Ma lười nhác gian xảo, nhíu mày, nói: "Ngươi đánh một lần cho ta xem." "Được." Hồ Ma lập tức đứng dậy, ở trước mặt Nhị gia, đem bộ quyền kia đánh một lần. Động tác tròn trịa hợp quy tắc, bước chân hữu lực, một chiêu một thức, xác thực là đã luyện qua nhiều lần. "A?" Nhị gia đều giật mình: "Tiểu tử ngươi thật sự đúng là không có lười biếng?" Lão làm sao biết, Hồ Ma chỉ là vì không muốn lãng phí lô hỏa, cho nên mới trốn tránh những phương pháp rèn luyện thể phách như chạy bộ, đấu quyền, nâng đá, những hành động kia đều là hành vi để phát tiết quá nhiều tinh lực cho nên hắn phải tránh. Nhưng hắn cũng biết tầm quan trọng của việc bảo mệnh, cho nên đối với hành công, đánh quyền đều rất nghiêm túc học, bình thường rất chú ý xem người khác luyện tập như thế nào, cũng ở trong đầu mình diễn tập qua vô số lần, không có việc gì thì mình cũng chậm rãi di chuyển bước chân theo bài quyền. Người khác nhìn thì giống như đang lười biếng, nhưng thả chậm lại, thì lại càng dễ nắm rõ những chi tiết trong bộ quyền này. Dù sao đời trước của mình, hắm đã từng là biên đạo múa ở quảng trường, cho nên thiên phú ở phương diện này vẫn là có. "Đứa trẻ thông minh so sánh cùng đứa trẻ đần độn thật sự là không giống ..." Nhị gia có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đáng tiếc mà nói: "Nếu có thể luyện nhanh một chút thì tốt hơn." "Ngươi nói đó là Chu Đại Đồng, ta thì không giống..." Hồ Ma lặng yên suy nghĩ, nhưng cũng không có cắt ngang lời nói của Nhị gia, chỉ nghe lão tiếp tục giảng. "Ngươi có cảm thấy hay không, bộ quyền này rất kỳ quái, quyền cước không giống quyền cước, đao pháp không giống đao pháp?" Nhị gia hắng giọng một cái, nghiêm túc nói với Hồ Ma: "Kỳ thật, bài quyền này chính là một pháp môn khác của hành công." "Ngươi bình thường hành công, hỏa khí nhập lô, đó là luyện nội công." "Mà kỹ năng này, thật ra là luyện ngoại công, chính là đem hỏa khí bên trong lô hỏa dẫn ra, đánh đuổi tà ma." "Đương nhiên, Nhị gia ta biết cái gì thì sẽ dạy các ngươi cái đó." "Kỳ thật những người tuổi trẻ ở bên trong thôn của chúng ta, cả một đời cũng không thể đi tới bước luyện ngoại công, ngay cả hỏa hầu của bọn hắn, cũng chờ tới khi lấy cưới vợ sinh con thì sẽ bị phế bỏ, cho nên ta chỉ để bọn hắn luyện chơi, cũng không cần dạy thật." "..." Khó trách... Lúc này Hồ Ma mới hiểu rõ ra, vì sao Nhị gia dạy kỹ năng, lại không dạy dùng kỹ năng đối địch như thế nào. Bình thường lão dạy người đánh nhau, đều chỉ là để bọn họ đấu quyền cước, đánh nhiều thì sẽ quen tay. "Giai đoạn đầu là đốt lò, chỉ làm sao cho lô hỏa càng vượng càng tốt, nhưng lại không dẫn được ra bên ngoài..." Lúc này Nhị gia tiếp tục nói: "Cho nên, pháp môn này của Nhị gia ta, thường thường đều là đến hỏa hầu mới có thể dạy, thế nhưng những người trẻ tuổi bình thường, thiên phú không cao, huyết thực không đủ, luyện ba năm năm, hỏa hầu cũng không đạt được." "Một khi người luyện không có đủ tư chất thì coi như cả đời này của các ngươi, cơm nước tốt, mỗi ngày đều có thể ăn được thịt Thái Tuế, cũng không thể nào đạt tới hỏa hầu này trong một hai năm." "Về phần ngươi..." "..." Nhị gia bỗng nhiên lại có chút không nói được. Ngay từ đầu Lão cũng đã có dự định muốn dạy Hồ Ma kỹ năng thật, dù sao mỗi ngày hắn đều ăn Thanh Thái Tuế, nhà ai có điều kiện này chứ? Cho nên lão dự tính, khoảng chừng qua một tháng, thì sẽ xem hỏa hầu của Hồ Ma như thế nào rồi dạy hắn. Nhưng ai có thể nghĩ tới, lúc này chỉ mới qua mười ngày, thằng nhóc này không chỉ có đạt tới hỏa hầu, mà lại... ... Nhị gia lại có chút nghẹn lời. "Nói tóm lại, bây giờ hỏa hầu của ngươi đã đủ, vậy cũng đã đến lúc học tiếp bước thứ hai." Miễn cưỡng lấy lại một chút tôn nghiêm, Nhị gia lên tinh thần, nói: "Cho nên, hiện tại là thời điểm ta dạy ngươi kỹ năng thật..." Lão nói xong thì đứng lên, sau đó vừa đánh ra bài quyền vừa nói: "Ngươi nhìn quyền thứ nhất này của ta, hai tay nắm hờ, đi đường quyền, nhưng thật ra là đang mô phỏng hai tay cầm đao, đương nhiên, ngươi nắm chặt thành nắm đấm cũng được, sao cũng được không quan trọng, quan trọng chính là tư thế của ngươi." "Một quyền này ngươi đi lên phía trước, thở ra thật mạnh, đồng lời vận hành nghịch phù công, lửa trong lô hỏa bốc lên, dẫn hỏa khí từ bên trong lô hỏa ra ngoài, theo một quyền này đánh ra." "Nếu ngươi không vận hành nghịch phù công, thì một quyền này đánh ra cũng chỉ là khí lực bình thường mà thôi."