Chương 17

Bởi Vì Nghèo Chỉ Có Thể Khai Báo Hỏng Cơ Giáp

Dư Mạn Mạn 09-04-2025 23:53:42

Bộ Khởi Động cũ của chiếc cơ giáp "cà tàng" sắp báo hỏng đến nơi. Đây là Bộ Khởi Động mà Hứa Ý rất khó khăn mới tìm được. Không phải hàng nguyên gốc, nhưng xuất xứ từ cùng một nơi sản xuất, chỉ khác một chút xíu. Vì vậy, khi lắp lên chiếc cơ giáp nhỏ, chỉ cần sửa chữa qua loa là chạy rất êm. Tất cả các bộ phận của cơ giáp đều khớp với nhau một cách hoàn hảo. Cô từng cảm thấy con mắt mình không tệ, sau nhiều lần so sánh, tìm hiểu kỹ càng mới mua được một Bộ Khởi Động vừa có hiệu năng cao vừa có giá tốt như vậy. Mặc dù không phải là đời mới nhất, nhưng chất lượng của nó thì khỏi bàn cãi. Con chip chính của nó mạnh hơn động cơ bình thường 1. 5 lần, cực kỳ bền bỉ. Đây cũng là lý do tại sao Bộ Khởi Động này, thường xuyên được dùng để bay với tần suất cao mà động cơ vẫn duy trì hiệu suất hoạt động tốt. Ngoài ra, để kéo dài tuổi thọ cho nó, Hứa Ý còn bọc thêm một lớp kim loại bảo vệ cho mỗi điểm thao tác cảm ứng. Loại kim loại này chịu nhiệt cực tốt, chống ẩm, cách ly tĩnh điện và bức xạ khí quyển, chỉ một chút xíu như móng tay thôi cũng đã tốn năm tinh tệ. Vì vậy, sau khi bọc xong các điểm cảm ứng này, Hứa Ý đã tiêu hết mấy chục tinh tệ. Đó là một khoản đầu tư rất lớn. Đầu tư cao thì mới có lợi nhuận cao. Nhờ vậy mà Bộ Khởi Động của chiếc cơ giáp "cà tàng" vẫn luôn hoạt động tốt cho đến tận bây giờ, vẫn chưa gặp phải vấn đề lớn nào. Chẳng qua là tản nhiệt hơi chậm, nên có chút làm giảm hiệu năng. (Trên đây là ưu điểm của động cơ cũ. ) Nhưng khi so sánh với Bộ Khởi Động mới mà Hứa Ý vừa mua được, thì nó lại có vẻ không được "bảnh" cho lắm. Hứa Ý ước lượng thử Bộ Khởi Động mới tìm được. Chỉ riêng thể tích thôi đã lớn hơn cái cũ rồi, chip thì dày hơn hẳn một lớp. Đừng nói là bền, chắc là đập cũng không thủng. Băng chuyền của nó không còn mới, nhưng hoa văn trên đó rõ ràng, không bị méo mó hay gãy khúc. Khoảng cách giữa mỗi điểm cảm ứng, ước chừng đã được tính toán rất kỹ lưỡng, Hứa Ý dùng thước đo lường để đo, vậy mà mỗi khoảng cách đều không phải là số nguyên. Những phép toán quá cao siêu cô không hiểu, nhưng có ba điểm cảm ứng đo ra vừa vặn khớp với định lý Pitago. Cũng không biết có phải là dùng để so sánh hay không. Ông chú đã điều chỉnh nó về trạng thái ban đầu, giảm bớt một chút hao mòn, nó ước chừng vẫn còn đảm bảo 88% hiệu năng. Đây đã là hàng secondhand rất tốt rồi. Hứa Ý vừa cảm thán, vừa bỏ Bộ Khởi Động vào cơ giáp. Sau đó, cô gặp phải vấn đề. Khoang chuyên dụng của Bộ Khởi Động 257 nhỏ hơn 258 một chút, muốn nhét cái động cơ này vào thì đặc biệt khó khăn. "A, chết mất." Trơ mắt nhìn Bộ Khởi Động chỉ có thể nhét vào một bên, bên kia thì chết sống ấn không vào, thật bực bội. Hứa Ý trên người mồ hôi nhễ nhại, thậm chí tháo cả máy tản nhiệt của nó ra, vẫn là không nhét vào được. Cô mở tin nhắn gửi cho ông chú: "Ông chú, Bộ Khởi Động quá lớn, không nhét vừa 257, xin hỏi có cách nào không ạ?" Ông chú trả lời rất nhanh: "Không có cách nào. Hoặc là đổi cơ giáp, hoặc là đổi Bộ Khởi Động." Hứa Ý: "... Vậy cháu mua nó làm gì, để cất kho à?" Ông chú: "Nếu cháu dám thì phá bỏ kho chứa liên kết quang não cũng được." Hứa Ý: "Đúng rồi. Vậy cháu thử xem, cảm ơn ông." Ông chú: "Cháu thật sự phá bỏ á?" Hứa Ý: "Cháu vừa mới phá bỏ máy tản nhiệt rồi, nhưng vẫn không lắp vừa được." Ông chú: "Ôi trời!" Thật là một người tàn nhẫn, tháo cả bộ tản nhiệt đã đành, lúc này còn muốn phá bỏ cả kho chứa liên kết quang não. Ông muốn nói với thằng nhóc này về hậu quả của việc không có kho chứa, nhưng tin nhắn vừa gửi thì đã ngắt kết nối. Thằng nhóc này vội vàng đi phá kho chứa rồi!... Chuyện này thật không trách ông được. Người trẻ tuổi, quá nóng nảy. Hứa Ý lật ngược Bộ Khởi Động lại, tìm thấy kho chứa, một cái hộp vuông vức. Thật là lãng phí không gian. Dù sao thì bình thường cô cũng không hay mở quang não, cũng không có dữ liệu gì cần lưu giữ, vậy thì cái kho chứa này chẳng khác gì "ruột thừa", trừ khi bị viêm ruột thừa, chứ bình thường thì chẳng có tác dụng gì. Hứa Ý dùng cờ lê, bắt đầu "hành sự". Sau một hồi thao tác, cái hộp vuông vức kia đã bị "hủy diệt". Toàn bộ động cơ trông thuận mắt hơn nhiều. Cô cẩn thận một lần nữa nhét nó vào khoang chuyên dụng, kích cỡ vừa vặn. Lúc này thì ngay cả máy tản nhiệt cũng có thể bỏ vào được, không bao giờ phải lo cơ giáp bị "sốt" nữa. Hứa Ý cười: "Thật là tuyệt." Cô lần lượt mở các hệ thống của 257. Sau khi khởi động quang não, nó tự động cập nhật cấu hình. Quang não: [50%... 60%... 95%... 100% cập nhật, xin xác nhận. ] Hứa Ý xác nhận xong, lại dựa theo thói quen sử dụng của cô để thiết lập từng lệnh thao tác. Quang não: [Đã theo yêu cầu của bạn, hoàn thành việc cập nhật toàn hệ thống. Dung lượng lưu trữ quá thấp, có tiếp tục không?] Đương nhiên là tiếp tục rồi. Cái kho chứa bị tháo bỏ kia, cô tính sẽ gắn nó bên ngoài bàn điều khiển. Nhưng phải sau khi chạy thử đã. Hứa Ý khởi động lại cơ giáp, chấp nhận chế độ bay, từ từ tiến vào Tinh Quỹ. Không có vấn đề gì, rất êm. Tăng lên tốc độ trung bình - tốc độ cao, vẫn cứ là rất êm. Cô lại thuần thục tăng lên siêu tốc độ, cơ giáp đột nhiên tích tụ năng lượng, giống như một con mãnh hổ lao ra ngoài. "Woa". Hứa Ý bắt đầu hiểu rõ, lời ông chú nói về cảm giác trên đầu có khí xoáy tụ lại là có thật. Không hề có một chút giảm xóc hay rung lắc, thật sự chính là trạng thái sẵn sàng chiến đấu mọi lúc mọi nơi. Không hiểu vì sao, cô lần đầu tiên cảm nhận được cái cảm giác nhiệt huyết dâng trào. Tốc độ thấp - trung bình - cao đều không khác gì so với động cơ cũ, nhưng vừa đến siêu tốc độ, sự mạnh mẽ của động cơ này liền thể hiện rõ ràng. Hứa Ý thả lỏng toàn thân, bởi vì cô sắp tăng tốc. Nếu như tốc độ tối đa cũng không có vấn đề gì, vậy thì Bộ Khởi Động này xem như là hoàn toàn phù hợp với chiếc cơ giáp "cà tàng" của cô. Khi tốc độ đột ngột tăng lên đến tối đa, cơ giáp bỗng nhiên lung lay một chút, ngay sau đó thì chao đảo. Hứa Ý hoảng sợ, nhưng tay cô còn nhanh hơn cả não, trực tiếp nghiêng 45 độ, cơ giáp mới lấy lại được cân bằng. Đây là tình huống gì? Nghiêng người thì không có bất cứ vấn đề gì, cho dù là tăng tốc hay giảm tốc độ, nó đều phản ứng rất nhanh nhạy, điều này chứng tỏ, tốc độ không phải là nguyên nhân khiến cơ giáp bị lắc lư. Hứa Ý không thể không dừng lại, mở khoang chuyên dụng của động cơ, lấy máy đo lường ra để kiểm tra. Đồng thời cô mở liên lạc: "Ông chú, cháu tháo cái kho chứa rồi, nhưng cơ giáp bị lắc lư là do nguyên nhân gì?" Ông chú: "Chỉ là lắc lư thôi á? Không có bị lật nhào?" Hứa Ý: "... Lật nhào á?" Ông chú: "Hình thức hiện tại của cháu là gì?" Hứa Ý: "Hình thức bay." Ông chú: "Không thể nào. Đó là 257 của cháu, không có kho chứa thì làm sao bay được?" Hứa Ý: "Thì... nghiêng người bay. Nhưng mà, chuyện này có liên quan gì đến kho chứa?" Ông chú im lặng một hồi. Nghiêng người thật sự là một cách để giữ cân bằng cho cơ giáp. Ông cũng đã thử qua vài lần, nhưng đó là 258. 257 so với 258 hình thể nhỏ hơn, trọng lượng nhẹ hơn, nếu bị chao đảo nghiêm trọng, chỉ có một khả năng, đó là rơi xuống. Giọng ông chú nhẹ hơn: "Cháu dùng tốc độ gì? Nghiêng như thế nào?" Hứa Ý: "À, tốc độ tối đa. Nghiêng 45 độ." Ông chú: "Đạt tới bao nhiêu?" Hứa Ý: "Đại khái là, như ông nói đó, kiểu mười tinh giây đến Đế Đô Tinh ấy." "Tính là bình thường chứ?" Ông chú hít một ngụm khí lạnh. Khó trách nó không rơi xuống. Lực bay siêu tốc, đối kháng lại lực rơi do chao đảo. Nó nghiêng người, tương đương với hai luồng lực lượng ngang nhau. Chỉ cần nó không chê tư thế khó coi, bay đến vụ nổ lớn giữa các vì sao cũng sẽ không rơi xuống. Rốt cuộc là tốc độ gấp bao nhiêu lần, mới có thể làm được như vậy? Vì sao thằng nhóc này lại biết, nghiêng 45 độ là vừa vặn có thể triệt tiêu lực rơi? Ông đã thử qua vài lần mới rút ra được kết luận này. Ông có quá nhiều nghi vấn. Vì thế ông đưa ra một quyết định. Ông chú: "Cháu đang ở vị trí nào? Ta qua đó giúp cháu điều chỉnh thử." Ông chú: "À, miễn phí." Hứa Ý: "Hả? Để cháu xem, cháu đang ở..." Máy đo lường trên tay cô đột nhiên phát ra tiếng "ong ong". Hứa Ý: "Ông chú, cháu nghĩ cháu biết vấn đề nằm ở đâu rồi. Ông không cần qua đây nữa." Ông chú: "Không phải, cháu không biết đâu. Ta miễn..." "Ta miễn phí." Liên lạc lại một lần nữa bị cắt đứt. Ông cảm giác được sự hụt hẫng vì bị thời đại bỏ rơi. Hứa Ý lại tháo Bộ Khởi Động ra. Tác dụng của cái kho chứa kia, không chỉ là lưu trữ dữ liệu, mà còn kiêm luôn chức năng cân bằng. Sau khi tháo nó ra, toàn bộ động cơ một bên nặng một bên nhẹ. Tốc độ thấp trung bình cao, cho dù là siêu tốc tộ cũng không có vấn đề, vừa đến tốc độ tối đa, nó vận hành càng dữ dội, chao đảo càng nghiêm trọng, cơ giáp đương nhiên sẽ bị rung lắc. Trong tay cô hiện tại cũng không có quá nhiều công cụ, chỉ có thể quay trở lại Á Tư Tinh, lại một lần nữa lắp ráp. Hứa Ý đem động cơ cũ lắp trở lại, còn dùng màng bảo vệ bọc kỹ động cơ mới, rồi trở về Á Tư Tinh. Còn lại một phần ba quãng đường. Chiếc cơ giáp màu xám bạc "duang" một tiếng, nghiêng mình lao vào một bên Tinh Quỹ, từ tầng thấp nhất đến tầng giữa, rồi từ tầng giữa bay lên tầng cao nhất, bầu khí quyển càng loãng càng không hề ảnh hưởng đến tốc độ của nó. Sau một đường cong hình chữ S lớn, nó bắt đầu bay đều tốc. Hứa Ý ngáp một cái, mau chóng trở lại Á Tư Tinh thôi. Cô lại vừa đói vừa buồn ngủ. Đột nhiên, trên kính chiếu hậu có một vòng ngân quang càng ngày càng gần. Là một chiếc cơ giáp màu bạc. Với khoảng cách này, chắc chắn sẽ va vào chiếc 257 của cô. Hứa Ý phải nhường đường cho nó, nó lại lướt qua, sau đó cố ý làm như thể, loạng choạng một chút bên trái, một chút bên phải, không biết nó muốn đi đâu. Đây gọi là gì, chiếm chỗ mà không chịu ngồi sao? Hứa Ý lại ngáp một cái. Thật sự không muốn chơi với nó. Cô bật chế độ cắt ngang xoay tròn, khi cách chiếc cơ giáp màu bạc kia không đến nửa chiếc cơ giáp, giống như một thanh kiếm rời khỏi vỏ, ánh sáng lạnh lẽo bức người lướt qua. Mắt thấy là sắp đuổi kịp. Chiếc cơ giáp màu bạc tăng tốc lao về phía trước. Đột nhiên, một trận gió thổi qua, chiếc cơ giáp phía sau, không thấy? "Nó, không, thấy."