Hôm nay cả nhà còn đang vui vẻ tổ chức bữa tiệc đầy tháng long trọng, sau đó lại bỗng nhiên chơi tự sát, bọn họ bị điên à?
Hình như Đàm Nguyệt Nhi bỗng nhiên nhớ tới điều gì, lập tức nói: "Chú cảnh sát, cháu nhớ ra là phòng ba mẹ cháu có camera!"
Nhưng sau đó vẻ mặt Đàm Nguyệt Nhi lại hiện lên vẻ khó xử, thật ra là do Trần Lệ muốn tự mình chăm con trai bảo bối, lo lắng con trai xảy ra việc gì nên mới cố ý lắp đặt camera trong phòng.
Chỉ là Trần Lệ vẫn không thể chịu đựng được sự vất vả khi tự mình chăm con nên cuối cùng đã thuê một bảo mẫu.
Cảnh sát nghiêm túc gật đầu, cử người đi lấy camera giám sát.
Chu Thiên Lỗi hóng được một drama lớn, anh ta tuân theo nguyên tắc có drama là phải chia sẻ, lập tức truyền tin này cho nhóm hóng drama.
Nhóm hóng drama ngay lập tức trở nên sôi nổi.
[Tề Nhược Nhược: !!!! Ôi mẹ ơi, xảy ra tình huống gì vậy? Xe cảnh sát xe cứu thương đều đến rồi. ]
[Lý Thành Chí: Để tôi phân tích một chút, Theo những gì Triệu Dương nói trong bữa tiệc, tôi nghi ngờ là Đàm tổng đã bị cắm sừng, chẳng phải Đàm tổng là kiểu người hay đa nghi sao? Không lẽ là sau khi kết thúc bữa tiệc thì hai vợ chồng họ cãi nhau, sau đó đâm nhau? ]
[Chu Thiên Lỗi: Phân tích có lý. ]
[Tôn Xương Minh: Phân tích có lý+1]
Phía sau còn có người hóng drama nhắn "+10086","+ số chứng minh thư".
[Triệu Dương: ..."
Triệu Dương đột nhiên xuất hiện lại khiến người trong nhóm càng sôi nổi hơn, vô số người thi nhau tag cậu ấy để hỏi nguyên do.
Triệu Dương nhìn chằm chằm tin tức trong nhóm, đầu óc rối bời.
Sáng nay nhà họ Đàm còn đắc ý tổ chức tiệc đầy tháng, đến tối thì lại đột nhiên xảy ra chuyện, hơn nữa hình như Đàm Kính Nghiệp còn tự đâm rất nhiều dao vào người mình để tự sát, Trần Lệ thì trông có vẻ điên điên khùng giống như một người điên.
Tất cả những việc này chỉ xảy ra trong một ngày.
Triệu Dương nghĩ tới Phó Vãn, món quà mà nhà cậu ấy chuẩn bị kỹ lưỡng bỗng nhiên biến thành quỷ thai, chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Phó Vãn.
Vị Phó đại sư kia đang sống nhàn nhã trong khu phố cổ đổ nát, mà nhà họ Đàm lại đang gặp phải khó khăn nước sôi lửa bỏng!
Đây đâu phải là một đại sư chỉ biết chút ít nữa chứ.
Triệu Dương không trả lời tin nhắn của người trong nhóm, cậu ấy ngồi trên ghế nghỉ bên ngoài bệnh viện, lấy điện thoại di động ra và bấm vào wechat của Phó Vãn.
Vẫn là cái tên "Là Vãn Vãn đây" đáng yêu và avatar hoạt hình đáng yêu kia.
Tâm trạng Triệu Dương vô cùng rối bời, nhìn khung trò chuyện mà không biết nên gửi tin nhắn gì cho Phó Vãn, đành phải vào xem Moments của Phó Vãn.
Cậu ấy vừa mới bấm vào thì nhóm hóng drama đã hiện lên thông báo tin nhắn, góc trên màn hình điện thoại di động hiện lên tin nhắn của nhóm.
[Phó Hiên: Triệu Dương, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?]
Sau khi ID tên Phó Hiên này xuất hiện thì nhóm chat lại càng náo nhiệt hơn.
[Chu Thiên Lỗi: Phó Hiên, tôi nghe nói cả nhà cậu đều đến Phật Quốc ở Đông Nam Á để du lịch, cách xa như vậy mà vẫn còn hóng drama? Bao giờ về vậy? ]
[Phó Hiên: Còn chưa biết được, mùa hè ở bên này nóng muốn chết. Tôi muốn trở về, nhưng bố mẹ tôi lại không đồng ý, họ nói trong nhà không sạch sẽ. ]
Phó Hiên...
Phó Vãn...
Tim Triệu Dương đột nhiên đập loạn xạ, cậu ấy nhìn chằm chằm vào Moments của Phó Vãn.
Trang bìa Moments của cô là lớp học chất đầy sách giáo khoa, trên bảng đen treo biểu ngữ khích lệ lớp 12 – "Chỉ cần học không chết, thì hãy học đến chết!"