Chương 46:

Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn

Miêu An Diệp 21-09-2024 23:23:27

Hệ thống mỹ thực cảm thấy rất lo lắng cho Phó Vãn, thật sự không hiểu vị ký chủ này đang làm cái gì, sao cô lại dám bán một bát mì với cái giá cao như vậy chứ! Khang Sư Phụ có tài đức gì chứ? "Xin hỏi, một bát mì bao nhiêu tiền?" Dưới ánh đèn đường mờ ảo, một giọng nam trung niên đột nhiên vang lên. Tiết tổng vẫn còn mặc bộ âu phục đi dự tiệc đầy tháng hôm nay, ông ấy cầm điện thoại di động trong tay, nhìn quán ăn trước mặt bằng ánh mắt không dám tin. Địa chỉ Triệu Dương gửi trên WeChat chính là nơi này, Tiết tổng tin tưởng mình không đi nhầm nơi. Bởi vì... ông ấy vĩnh viễn nhớ rõ cây hòe già này, con trai ông ấy đã xảy ra tai nạn xe cộ ở chỗ này. Phó Vãn ngẩng đầu nhìn Tiết tổng, sau khi cân nhắc ý kiến điều chỉnh giá của Đoàn Đoàn, cô bình tĩnh nói: "Một bát 5888 tệ." Đoàn Đoàn: "..." Hệ thống mỹ thực: [... ] Tiết Định Khôn còn chưa kịp cảm thấy vui mừng vì ba mình đến: "..." Tiết tổng nghe thấy con số này cũng phải cảm thấy kinh ngạc, vậy mà Triệu Dương còn nói đây không phải là quán ăn làm ăn bất lương! Đây chắc chắn là quán ăn làm ăn bất lương. Triệu Dương còn nói giá cả quán ăn này rất hợp lý, cái giá này mà gọi là hợp lý? Đoàn Đoàn không thể tưởng tượng nổi, mẹ điều chỉnh giá cả như vậy sao? Sao lại càng ngày càng đắt vậy? Tiết tổng khó tin mở miệng hỏi: "Một bát mì ăn liền tận 5888 tệ?" Dù là Tiết tổng cũng là người trong tầng lớp thượng lưu ở Ninh Thành, nhưng ông ấy còn chưa từng ăn bát mì nào đắt như vậy, hơn nữa lại còn là mì ăn liền. Rõ ràng vừa rồi lúc ông ấy tới đây thì nghe thấy cô nói với người giao hàng là 518 tệ một bát mì, vậy mà lúc ông ấy hỏi thì lại tăng giá lên hơn mười lần. Cô gái trẻ tuổi này nhìn thì xinh đẹp, vậy mà tâm địa lại thật xấu. Phó Vãn bổ sung: "Con trai ông ăn quỵt 5888 tệ, nếu ông ăn thì 8888 tệ." Tiết Định Khôn và Đoàn Đoàn nhìn về phía Phó Vãn với vẻ mặt khiếp sợ. Sao người phụ nữ (mẹ) này lại biết anh ta ăn quỵt? Đoàn Đoàn cảm thấy vô cùng vui mừng, nếu như mẹ cũng có thể nhìn thấy những cô chú quỷ kỳ quái kia, vậy thì có phải là mẹ sẽ không ghét bỏ cậu bé cũng có thể nhìn thấy thứ không sạch sẽ hay không? Tiết Định Khôn cảm thấy không thể tin nổi, anh ta bay tới trước mặt Phó Vãn, kề sát khuôn mặt toàn là máu kia lại gần Phó Vãn: "Cô thật sự có thể nhìn thấy tôi?" Dáng vẻ lúc đó của Phó Vãn, căn bản không giống như người có thể nhìn thấy quỷ! Chẳng lẽ cô gái này cố ý để lại bát mì ăn liền tối hôm qua? Chứ không phải là ăn không hết nên vứt đi? Tiết Định Khôn muộn màng nhận ra rằng... Sở dĩ anh ta có thể ăn được bát mì kia, không phải bởi vì cái bát Đại Hồng Thọ kia là pháp khí, mà là bởi vì bản thân Phó Vãn! Phó Vãn nhìn linh hồn mỏng manh của Tiết Định Khôn rồi lại nhìn Tiết tổng. Tiết tổng nói thầm trong lòng: cô nói rằng ăn quỵt 5888 tệ, có phải hơn năm ngàn tệ này còn bao gồm những thứ khác nữa hay không? Tiết tổng không suy nghĩ nhiều, vẫn quyết định giải quyết mọi chuyện cho con trai, ông ấy chủ động quét mã trả 5888 tệ cho Phó Vãn. Phó Vãn thấy hài lòng khi nhận được tiền, mỉm cười và nói: "Tiết tổng, ông có muốn ăn một bát không?" Tiết tổng cũng không muốn ăn mì ăn liền có giá trên trời này, Tiết Định Khôn thì bắt đầu quỳ xuống, ôm chặt lấy đùi Tiết tổng rồi cọ, không ngừng kêu khóc: "Ba ơi, ba ruột của con, con cầu xin ba, ba cứ ăn đi, cũng đâu phải là bắt ba ăn đấm đâu."