Chương 1114: Con trai xuất thế

Kiếm Động Cửu Thiên

Cô Đơn Địa Phi 30-06-2023 14:51:15

Chu An tiểu tử này thật không đơn giản, hắn ở trong bụng mẹ không bao lâu, nhưng mà hắn mẹ là ai? Cường giả Hỗn Độn Cảnh đệ nhất thiên hạ! Chỉ luận lĩnh ngộ pháp tắc, nàng có thể xếp thứ hai thiên hạ! Ở trong bụng Hồng Nguyệt vài năm, còn hơn người khác ở trong bụng mẹ mấy trăm năm! Huống chi, hắn còn hấp thụ nguyên liều thuốc dưỡng thai siêu cấp, còn được Hồng Nguyệt hoàn toàn luyện hóa chuyển lên người hắn. Sinh ra, tiểu tử kia đã có huyết mạch toàn bộ 4 thần thú, có máu thánh trấn áp, có Thiên Địa Quả rót thông, trở thành người đầu tiên có đủ 4 huyết mạch thần thú trên đời này! Hơn nữa, hắn còn có huyết mạch thần bí của lão Chu gia! Nhiêu đó đủ cho Chu An có cơ sở trở thành tiểu Ma Vương, nhất là Chu Hằng và Hồng Nguyệt lại thường xuyên bế quan, căn bản không có người quản được tên tiểu Ma Vương này, tiểu tử kia vô cùng nghịch ngợm, mỗi ngày đều khiến cho gà bay chó sủa. Nên biết rằng trong đám ái thê của Chu Hằng cũng có mấy người không an phận, tỷ như Phong Liên Tình, tỷ như Băng Tú Lan, còn có Long Toa Toa loạn nhập, thường xuyên mang tiểu tử kia đi yết ngói trèo tường, tiểu tử này còn không học được sao? Còn may, chúng nữ phóng khoáng còn trong khuôn khổ, tiểu tử kia nghịch ngợm thì nghịch ngợm, nhưng đó cũng chỉ là bướng bỉnh, tâm tính không bị vặn vẹo, trở thành kẻ ăn chơi trác táng. Nhưng mà tiểu tử kia gây phiền toái không ít, cả ngày đều có người chạy tới cáo trạng, không phải nói thú cưng nhà họ bị nhổ sạch lông thì bị trộm. Không cần phải nói, khẳng định là Chu An làm! Nên biết rằng trong lão sư vỡ lòng của Chu An còn có một con lừa đen! Con lừa đen đê tiện cỡ nào? Tiểu ăn tạp vốn coi như là một thiếu niên chính trực. Nhưng mà bị con lừa đen làm cho "đen hóa"! Huống chi Chu An còn trẻ con đã bị nó cõng trên lưng chạy khắp nơi. Thấm thoát qua đi. Từ lúc Chu An sinh đã 7 năm trôi qua, Chu Hằng chăm chỉ tu luyện đương nhiên cũng không quên tiếp cục cày cấy, mở rộng đội hình lão Chu gia, đáng tiếc, hắn dường như đã dùng hết vận khí, cái bụng chúng nữ vẫn không có tiến triển gì. Ngày này, hắn và Hồng Nguyệt chấm dứt bế quan, hắn vừa mới tạo thành hắc động thứ sáu! Quan trọng là. hắn rốt cục tạo thành tất cả hắc động ngũ hành, Đại Ngũ Hành Phù Văn rốt cục có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của nó! Trên thực tế, hiện tại hắn nắm giữ pháp tắc Ngũ Hành đã vượt xa Đại Ngũ Hành Phù Văn! Bởi vì pháp tắc ẩn chứa trong Đại Ngũ Hành Phù Văn cũng chỉ đủ cho hắn ngộ ra 2 bước trong ngũ hành đại đạo mà thôi, nhưng bây giờ cực hạn của hắn là 20 bước... Đại đạo hỏa hệ là 30 bước! Ở Minh giới, bình thường Thiên Kinh có thể để võ giả ở một đại đạo đi được 10 bước, nhưng mà Hỗn Độn Thiên Kinh đến từ Tiên giới, tuy rằng dung hợp một giới Thiên Kinh, nhưng 5 bộ Thiên Kinh cộng lại mới đạt tới 10 bước. Ngang ngửa với Thiên Kinh Minh giới, đây cũng là chuyện không có biện pháp. Cũng may Chu Hằng chỉ cần một chút xíu gợi ý, hắn có thể dùng ngộ tính kinh khủng của mình thôi diễn ra hoàn mỹ! Hắn rất hài lòng, ngũ hành cùng sinh, pháp tắc lên tới 20 bước đồng loạt luân chuyển. Hình thành chất biến, đủ để vượt qua cường giả 9 động, có lực lượng ngang ngửa cường giả Chuẩn Hỗn Độn Cảnh! Tuy nhiên, chống lại Chuẩn Hỗn Độn Cảnh bậc cao giống như Thiên Ấn, Hỏa Tâm thì vẫn kém một chút! Nếu như thể chất có thể hình thành toàn bộ hắc động thì tốt rồi. Vậy cực hạn mỗi một đại đạo của hắn sẽ tăng đến 30 bước, 30 bước pháp tắc Ngũ Hành lại tương sinh tương hỗ. Uy lực có thể địch nổi Chuẩn Hỗn Độn Cảnh 70 bước. - Cha... Cha... Hắn vừa ra ngoài, đã thấy con trai bảo bối ùa tới, nhưng rõ ràng nhìn thấy hắn giang hai tay ra, nhưng lại quẹo đi nhào vào lòng Hồng Nguyệt. Tiểu tử kia dùng mặt cọ ngực Hồng Nguyệt, mặt hành phúc nói: - Hôn nhẹ mẫu thân, con trai nhớ ngươi muốn chết! - Uy uy uy, ngươi đã lớn vậy rồi, sao còn giống con nít vậy! Chu Hằng ăn dấm chua, một tay xách con trai ra, tiện tay đánh mông nó, lại thấy trên lưng tiểu tử kia in rõ một dấu chân! Hắn không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười, nói: - Hôm nay xuống tay không đủ nhanh a, không ngờ bị người bắt được, còn bị đạp một cước. - Cha, lần này không liên quan tới con, là tên kia quá kiêu ngạo! Chu An vẻ mặt ủy khuất, bởi vì bị Chu Hằng túm áo, cả người hắn đang tụt xuống. Hồng Nguyệt hiện lên sát khí, lạnh lùng nói: - Là ai đánh ngươi?" Chu Hằng vừa nghe không khỏi thở dài, con trai chính bị mẫu thân cưng chiều này mà làm hư, ngươi xem, còn không biết sự tình là thế nào, tiểu ma nữ này đã đằng đằng sát khí, còn tính đi đánh người đạp con trai mình! Trên thực tế, Chu Hằng cũng rất tức giận, hắn biết rõ tính cách con trai mình, nghịch ngợm thì nghịch ngợm, nhưng chỉ là đùa dai mà thôi, nhưng nhìn dấu chân trên lưng Chu An có thể thấy là bị đá không nhẹ, nếu không con trai sinh ra không có thể chất 4 thần thú, lại có một giọt máu thánh lưu chuyển, chỉ sợ một cước này đã bị trọng thương. Phát hiện điểm này, Chu Hằng càng thêm tức giận. Chu An mới bảy tuổi a, đứa nhỏ bảy tuổi thì có thể gây ra tội ác không thể tha thứ gì chứ, có cần xuống tay độc ác vậy không? Hơn nữa Chu Hằng cũng không phải không biết con trai mình! - Đi, mang ta tới chỗ đó, ta thật muốn xem là ai dám cả gan đánh con ta. Chu Hằng lúc trước còn trách Hồng Nguyệt làm hư con trai, nhưng mà lúc sau lại biến thành lão hổ bao che con mình. - Đúng, cha, đánh chết tên khốn nạn kia, con trai trở về chính là mời viện binh đấy! Chu An bóp chặt nắm đấm nhỏ, vẻ mặt không dung thứ. Chu Hằng không muốn để cho Hồng Nguyệt ra tay, tiểu ma nữ này một khi xuất thủ, ngay cả lão Thanh Long cũng phải đi ra hoà giải, chuyện này là chuyện lớn rồi! Nhưng mà đến tột cùng là ai lại đi hạ thủ ngoan độc với một đứa trẻ như vậy, nếu Chu Hằng không đem trả lại một cước này, về sau hắn đừng xứng làm cha nữa! - Vừa đi vừa nói, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra! Chu Hằng dắt con trai xuất môn. - Chuyện là thế này, hôm nay con trai tính đi lão An gia mua bán... Ai bảo bọn họ dám dùng tên con trai làm họ, cha, lúc trước ngươi sao lại lấy cái tên như vậy cho con? Chu An đột nhiên đổi đề tài. Không phải suy nghĩ của hắn thiên mã hành không, mà là sợ Chu Hằng biết hắn lại đi gây chuyện thị phi đánh mông hắn, đây cũng không phải là chuyện một lần hai lần, tiểu tử kia hiểu được cho nên đột nhiên lái sang chuyện khác. - Hôm nay ta không trách ngươi làm cái gì, nói, là ai đạp ngươi một cước, là vì cái gì? Chu Hằng càng nghĩ càng giận, nếu không phải con trai hắn đủ mạnh thì một cước này đã chết rồi. Giết con của hắn? Hài tử bảy tuổi! Chu Hằng cũng rất muốn giết người, có phải hắn bế quan quá lâu hay không, không ngờ trong Long Vực lại có người dám chọc hắn! - Ta vừa mới chạy vào lão An gia, lại phát hiện người bên trong đã chết sạch. Chu An sợ run cả người, hắn có to gan lớn mật, gây chuyện thị phi nhiều hơn nữa, nhưng mà sát đạo với hắn thì còn rất xa lạ. - Hả? Chu Hằng nhướng mày, ý thức được chuyện không đơn giản như vậy. - Sau đó ta thấy một người áp người lên khuê nữ của lão An, khuê nữ lão An không muốn, người nọ liền đánh nàng, con trai nhìn không ưa, khuê nữ lão An cũng không xử tệ với con trai nên kêu hắn dừng tay. Chu An tức giận nói: - Kết quả con trai đánh không lại hắn, còn bị hắn đạp cho một cước liền chạy về gọi viện binh, ngàn vạn lần đừng để hắn giết khuê nữ lão An à! Chu Hằng mặt băng sương, đây là có người diệt cả nhà An gia, còn muốn cưỡng gian khuê nữ An gia! Đây là trả thù sao, hay là tên ăn chơi trác táng nào nổi lòng tham, giết người chỉ vì làm ác, nhưng mà nói thế nào thì kẻ này gan thật lớn! Bên trong Long Vực nghiêm cấm sát hại tộc nhân, đây là quy củ lão Thanh Long quyết định, ức vạn năm qua không có ai dám không tuân thủ, nhưng mà kẻ này lại dám diệt cả nhà, thủ đoạn này chẳng những tàn nhẫn, hơn nữa lá gan còn rất lớn! - Lần này ngươi làm đúng! Chu Hằng vỗ vỗ đầu Chu An, Tuệ Tinh Môn mở ra, trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở trên vùng trời đại trạch An gia. Nếu đã biết ở đâu thì tới rất nhanh. - Cha, con trai khi nào mới học được chiêu ấy? Chu An tràn đầy hâm mộ hỏi, đương nhiên, tiểu tử kia khẳng định không dụng tâm nhớ, học được chiêu thức ấy chỉ vì muốn chạy trốn nhanh hơn thôi. - Tu luyện chăm chỉ đi! Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, thân hình rơi xuống, đi tới cửa một gian phòng, hắn nhướng mày, nói: - Ngươi đợi ở bên ngoài, không được rời đi! Chu An tuy rằng bất mãn, lại không dám vi phạm, hắn biết vị cha này ngoài hòa ái trong kiên cường, nói vậy nhất định phải nghe lời, bằng không cái mông của hắn nhất định sẽ bị sưng phù. Chu Hằng vào phòng, mặt mày càng lúc càng nhăn. Trong phòng có một khối nữ thi trần trụi, vẻ mặt đầy sợ hãi, chán ghét và phẫn nộ, hiển nhiên trước khi chết bị lăng nhục! Cổ bị cắt đứt, máu tươi chảy ra nhiễm đỏ cả sàn nhà. Vẫn tới chậm, hung đồ chẳng những làm xong, mà còn ung dung rời đi! Bịch, bịch, bịch! Tiếng bước chân vang lên, ít nhất mười mấy người chạy tới, sau đó liền nghe một người nói: - Nơi này còn có người sống! Hả, dường như không phải Long tộc chúng ta! Chu Hằng buông thần thức ra, thấy rất nhiều người tràn vào của An gia, xem ra có người thấy hung án này cho nên gọi người tới. - Nhân loại! Hắn chính là hung đồ! Chỉ là hắn mới ra khỏi phòng, đã nghe đám long tộc nhao nhao kêu lên, ai nấy đều tức giận. Bọn họ cũng không có giao tình gì với An gia, nhưng bây giờ nghiễm nhiên lại là ân oán giữa Long tộc và loài người, vậy tự nhiên tất cả Long tộc đều đứng cùng trận tuyến. Diệt môn, đây là thủ đoạn tàn nhẫn bực nào! Khó trách cả đám phẫn nộ! - Nói hươu nói vượn, ta và cha vừa mới đến, sao lại là hung thủ? Hung thủ là người khác, ta tận mắt nhìn thấy hắn đang cùng khuê nữ lão An vật lộn, ta còn bị hắn đá một cước đấy. Chu An không chịu nổi oan uổng kêu lên. Nghe hắn vừa nói như vậy, lập tức có mấy người vọt vào phòng, khi bọn họ đi ra, ánh mắt như muốn giết người. - Súc sinh! Bọn họ nhìn chằm chằm Chu Hằng mắng. Chu Hằng lắc đầu, nói: - Ta có thể lý giải tâm tình của các ngươi, nhưng ta quả thật không phải hung thủ, hung thủ là người khác! Hắn mấy năm nay rất điệu thấp, luôn luôn tu luyện, cho nên những Long tộc bình thường này hoàn toàn không biết hắn. - Còn muốn nguỵ biện, mau mời Đại Tế Ti đến, áp giải tên hung thủ này tế miếu. Mọi người nhao nhao kêu lên. - - - - - oOo- - - - -