Chu Hằng chạy một mạch, đánh cướp một lần lại chạy mất, như cá gặp nước.
Nhưng tới ngày thứ 9, Chu Hằng lại cảm thấy không khí có chút quỷ dị, dường như lọt vào âm mưu gì đó.
Đây là trực giác của võ giả đối với nguy hiểm!
Chu Hằng thầm cảnh giác, nhưng mặc cho hắn lưu ý thế nào, vẫn không phát hiện tình huống khác thường gì, chỉ là cảm giác kia không xua đi được, trong lòng hắn giống như có một tảng đá lớn đè ép.
Xuyên qua núi rừng, Chu Hằng để ý hai nhóm người, bọn họ chưa kịp kết thúc một đầu yêu thú. Tình huống này, Chu Hằng tự nhiên không khách khí, Lạc Nhật Cung tế ra, thần thức phong tỏa mục tiêu, bắn! Phốc! Con yêu thú kia lập tức đi đời nhà ma, Chu Hằng xoay người bỏ chạy, giống như u linh thích khách, một kích trúng đích bỏ chạy ngàn dặm.
Nhưng chạy ra 7, 8 dặm, Chu Hằng lại cả kinh, hắn cảm ứng được vài cỗ khí tức mạnh mẽ đang bao vây hắn lại! Tuy rằng còn chưa thấy rõ người, nhưng hắn lập tức quay đầu bỏ đi, bất an trong lòng càng mãnh liệt.
Sau khi phóng đi bốn dặm nữa, lại có vài cỗ khí tức mạnh mẽ truyền đến, lại tiến thêm ba dặm, cũng có khí tức mạnh mẽ ép tới.
Chu Hằng trong lòng bừng tỉnh, hắn bị bao vây!
Có lẽ hai nhóm người tranh đoạt con mồi lúc trước là mồi nhử, để hắn lộ hành tung, tiếp đó những người này vây chặn.
Chỉ là khiến hắn không hiểu là, tại sao có nhiều người để mắt tới hắn như vậy?
Ở trong cuộc săn bắn, cướp đoạt con mồi của đối thủ cạnh tranh được cho phép, cũng là một loại khảo nghiệm cần thiết, trừ phi như Lâm Hiến Dương phái người để mắt tới đội ngũ Liễu Duẫn Nhi, hoặc là Chu Hằng chuyên môn đoạt đầu người của Lâm Hiến Dương, đây thuộc về ân oán cá nhân.
Lúc trước Chu Hằng làm rất có chừng mực, mỗi đội ngũ cũng chỉ đoạt vài đầu người, với phần lớn bọn họ đều có thể nói là không đau không ngứa, sao có nhiều người chặn đường hắn như vậy, cũng không quản điểm sao?
- Chu Hằng, ngươi chạy không thoát đâu! Khi Chu Hằng bị vây khốn trong phạm vi không tới 1 dặm, một thanh âm lạnh lẽo đột nhiên vang lên.
Chạy không thoát thì không cần chạy.
Chu Hằng vọt lên một cây đại thụ, cũng không che giấu hành tung của mình.
Hưu hưu hưu hưu, từng bóng người từ trong rừng cây bắn ra, cũng phóng lên từng ngọn cây, tạo thành vòng vây lớn chừng 100 người.
Một người lăng không bước tới. Có vẻ cực kỳ khí phách!
Nơi này bị Đại Nhật Lưu Ly Kính áp chế, võ giả dưới Tuệ Tinh Cảnh đều không thể phi hành, nhưng Thiên Hà Đế bậc cao vẫn có thể làm được Lăng Không hư độ trong phạm vi nhỏ, chuyện này cũng không khó khăn.
Người này đúng là Lâm Hiến Dương!
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Lâm huynh đúng là rất chiếu cố ta đấy, không ngờ mời nhiều người như vậy bao vây ta?
Lâm Hiến Dương mặt tối sầm. Hắn lại bị một Tinh Thần Đế nho nhỏ đoạt đầu người của năm ngày! Ngay từ đầu hắn còn nín nhịn, không tin mình lại thua Chu Hằng, lại không tin cấm khí của Chu Hằng có thể sử dụng được mãi, cho nên hắn kiên trì săn bắn, muốn phân cao thấp với Chu Hằng.
Nhưng lúc kết thúc ngày thứ tám, cuối cùng hắn cũng hiểu ra, cấm khí của Chu Hằng còn bền hơn hắn tưởng tượng nhiều lắm.
Bởi vậy hắn đành đè nặng biệt khuất ngừng phân cao thấp với Chu Hằng, ngược lại bắt đầu đuổi giết Chu Hằng.
Đương nhiên, giết người hắn không dám, bằng không Mã Minh Nguyên hắn phái ra đã sớm động thủ rồi, dù sao một ít nhân vật cao tầng đều biết, chống lưng cho Chu Hằng là cường giả cấp Hắc Động.
Nhưng hắn nhất định phải cho Chu Hằng một cái giáo huấn!
Vì thế, hắn không tiếc bỏ ra nhiều ưu đãi, mời 13 đội ngũ vây giết Chu Hằng.
Hiện tại cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch.
- Chu Hằng. Ngươi phải trả giá đắt cho hành động của mình. Lâm Hiến Dương lạnh lùng nói, hắn từ nhỏ đã ở trên sa trường chém giết, dùng vũ lực giải quyết đã thành thói quen, hắn cũng không thích kiêu ngạo vênh váo.
Điểm này, là do tác phong lãnh khốc, thiết huyết của quân đội rèn ra, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Hằng, từng đạo thiên hà, từng viên tinh tú hiện ra phía sau. Vị đệ nhất thiên tài trong học phủ này hiển lộ ra sự cường đại của mình.
9638 viên tinh tú, 947 đạo thiên hà!
Cừ thật!
9600 tinh thậm chí vượt qua Ma Long Đại Đế năm đó!
Nên biết rằng cơ sở càng vững chắc, thành tựu ngày sau càng cao, nói không chừng Lâm Hiến Dương có thể đi sau mà tới trước, tiến vào Hắc Động Cảnh còn sớm hơn cả phụ thân hắn đấy!
Khí thế bá chủ trong võ giả tràn ra, hóa thành một thanh trường mâu đỏ như máu, tản phát ra chiến ý cường đại làm cho người ta sợ hãi. Chu Hằng nghiêm lại, ý niệm vừa động, cũng kích phát toàn bộ tinh tú của mình ra. 999 tinh!
Phốc! Thấy một màn như vậy, mọi người đều giật mình thè lưỡi ra.
Ngàn vạn lần không nên hoài nghi nhãn lực của một vị võ giả bậc cao, cho dù số lượng nhiều hơn gấp mười lần, trong nháy mắt bọn họ cũng có thể đếm được rõ ràng! Nhưng mà cũng bởi vậy mới khiến bọn họ phải kinh ngạc thè cả lưỡi ra.
Chấn kinh giống như bọn họ còn có đám đại lão đang dùng Đại Nhật Lưu Ly Kính quan sát, bọn họ đã sớm phát hiện âm mưu này, bởi vậy mới dồn lực chú ý vào đây.
Tinh Thần Cảnh đại viên mãn!
Đại viên mãn!
Ba chữ này chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, cho dù Ma Long Đại Đế hiện tại như mặt trời ban trưa nghe nói thời điểm đột phá năm đó cũng chỉ có 9500 tinh, tuy rằng nhìn như kém hơn 500 tinh, nhưng trên tu đạo những bước về sau càng quan trọng.
Ở trong nhận thức thông thường của võ giả, 3 bước cuối cùng quyết định bước vào được Hắc Động Cảnh hay không chính là: võ giả tạo thành 9500 viên tinh tú, 920 đạo thiên hà, 94 viên tuệ tinh, như vậy.
Trên lý thuyết đủ những yếu tố kia, hắn ở Hắc Động Cảnh có thể hình thành hai cái hắc động.
Trong truyền thuyết nếu như ba cảnh giới kia đều đạt tới đại viên mãn, như vậy sẽ có cơ hội trở thành Hắc Động Đế 9 động mạnh nhất thế gian!
Đương nhiên, truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết, đừng nói đại viên mãn, ở trong lịch sử Bách Long Tinh còn chưa từng xuất hiện tồn tại 9700 viên tinh tú, 940 đạo thiên hà, 94 viên tuệ tinh.
Hiện tại trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một tên yêu nghiệt bày ra số lượng đại viên mãn chỉ có trong truyền thuyết, chuyện này sao không khiến cho người ta khiếp sợ?
Tuy rằng Chu Hằng vẫn chỉ là Tinh Thần Đế, nhưng nếu như hắn còn yêu nghiệt được như thế, hình thành 999 đạo thiên hà, 99 viên tuệ tinh đại viên mãn, như vậy chẳng phải tên này có hi vọng trở thành Hắc Động Đế 9 động sao?
Quét ngang Minh giới, vô địch thiên hạ!
Giới hạn trong trình độ của mọi người, bọn họ cũng không biết trên Hắc Động Cảnh còn có một cái Hỗn Độn Cảnh. Mà bốn đại cảnh đại viên mãn cũng là điều kiện tất yếu đột phá Hỗn Độn Cảnh!
Bởi vì quá khiếp sợ, Lâm Hiến Dương cũng im bặt, trong lòng dao động, linh lực cũng không vận chuyển nổi.
Nếu như là lúc bình thường, như thế không là gì, nhưng mà vừa rồi hắn còn cố ý làm ra khí phách, Lăng Không hư độ cho nên trực tiếp từ giữa không trung rớt xuống đất.
Đã vậy tự nhiên không chết, cũng không bị thương, nhưng trước mắt bao người thì cũng quá chật vật.
Lâm Hiến Dương bò dậy, thẹn quá hóa giận.
Là Đại tướng cho dù ngày tận thế cũng không biến sắc, ung dung chỉ huy đại quân, không xuất hiện sơ suất gì! Hắn vừa rồi thất thố như vậy, nếu đổi thành trên chiến trường thì đã thất bại rồi, thậm chí còn đại bại.
Nhưng mà ai bảo số lượng tinh tú đại viên mãn quá dọa người, chưa từng xuất hiện qua a!
Người như vậy chỉ cần không chết, ở Thiên Hà Cảnh, Tuệ Tinh Cảnh dù tính không đạt tới đại viên mãn, chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu. Như vậy thành tựu không thể lường được!
Lâm Hiến Dương từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên ganh tỵ, hơn nữa đối tượng ganh tỵ còn là một Tinh Thần Đế yếu hơn hắn vô số lần!
Hắn muốn giết người!
- Lâm sư huynh làm gì khách khí như vậy, còn quỳ xuống thi lễ nữa, tại hạ không dám nhận đâu! Chu Hằng ra vẻ khiêm tốn nói.
Quỳ em gái ngươi a!
Lâm Hiến Dương chỉ cảm thấy một cỗ tà hỏa bùng cháy, hận không thể cho Chu Hằng một bạt tai, lại dám trêu chọc hắn như thế! Đấu võ mồm hiển nhiên hắn không mạnh, hắn hừ lạnh một tiếng, một lần nữa bay lên. Đứng ở trên ngọn cây, đối diện Chu Hằng.
Song phương đều thi triển hết thực lực, nhưng mà chênh lệch rõ ràng không thể rõ hơn, tuy rằng Chu Hằng nhiều hơn gần 400 viên tinh tú, nhưng mà Lâm Hiến Dương lại hơn 900 đạo thiên hà, tùy tiện đem một đạo ra thì cũng bù lại được chênh lệch tinh tú. .
Đây là ưu thế nghiền ép.
- Ta muốn ngươi quỳ xuống, nói ta sai rồi 100 lần! Lâm Hiến Dương lạnh lùng nói.
- Xin lỗi là được rồi. Quỳ xuống thì không cần, dù sao chúng ta cũng là sư huynh đệ! Chu Hằng cố ý xuyên tạc lời của đối phương.
Lâm Hiến Dương sắc mặt càng đen lại, nhưng hắn cũng ý thức được, công phu miệng lưỡi hắn còn kém Chu Hằng nhiều lắm.
- Miệng lưỡi sắc bén! Hắn hừ lạnh một tiếng. Lập tức ra tay, hóa thành một ngọn núi lớn đè xuống Chu Hằng.
Nếu không sử dụng Lăng Thiên Cửu Thức, Chu Hằng căn bản không có tư cách liều mạng với Thiên Hà Đế, huống chi đối phương còn là bá chủ trong võ giả, tư chất cũng đâu kém hắn là mấy, căn bản không thể bù lại chênh lệch đại cảnh giới này!
Chu Hằng thân hình chớp động, tay phải nhoáng lên một cái, Lạc Nhật Cung đã lên cung, tên đã trên dây, gần vạn viên tinh tú phía sau đồng loạt xoay chuyển.
Thế công của Lâm Hiến Dương lập tức hơi ngừng lại!
Hắn đã nhiều lần chứng kiến được uy lực cung tên này rồi.
Đối với chuyện này, hắn vừa yêu vừa hận! Hắn khát khao có được cây cung này, nếu có nó ở trên sa trường hắn có thể giết địch từ xa, tạo dựng uy danh cho mình! Nhưng mà cây cung này cũng khiến hắn hận thấu xương, mấy ngày nay giống như ác mộng vậy!
Nhưng bây giờ hắn cũng không dám tùy tiện hành động, cấm khí này giết yêu thú cấp bậc Thiên Hà Đế như giết chó giết gà, hắn cũng không muốn lấy bản thân mình ra thử nghiệm!
Hắn lại không biết, Chu Hằng cũng chỉ phô trương thanh thế, dù sao Lạc Nhật Cung này chỉ có thể giết chết đối phương khi bị thương, cũng giống như hắc kiếm cần phải chém trúng chỗ yếu hại mới kết thúc được đối phương.
Bảo khí cấp Hỗn Độn quả thật cường đại, nhưng cũng phải xem lọt vào tay ai.
- Có dám cùng ta công bình chiến một trận, ta sẽ áp chế tu vi xuống Tinh Thần Cảnh! Lâm Hiến Dương ngạo nghễ nói. - - - - - oOo- - - - -