- Tiểu huynh đệ, mua phù lục đi, lão phu nhìn ấn đường ngươi biến thành màu đen, chính là điềm đại hung! Lão lừa đảo quẹo trái xuất hiện ở trước người Chu Hằng, ở trước mặt hắn lắc mấy cái lá phù màu vàng.
Loại này chỉ vừa thấy liền biết giấy đi cầu người ta dùng.
Chu Hằng không khỏi đen mặt hơn, lão lừa đảo này không phải vẽ thời điểm thuận tiện đi nhà xí chứ, vừa nghĩ tới bộ dáng đáng khinh kia khiến cho người ta vô cùng ghê tởm, hắn vội vàng lui một bước, giữ một khoảng cách với lão lừa đảo.
- Tiểu cô nương, ta đây có bí phương ngực to, bán ngươi một phần, chỉ cần 100 vạn linh thạch! Lão lừa đảo lại chuyển mục tiêu nhắm ngay Tiêu Họa Thủy trong lòng Chu Hằng.
- Lão già, dáng người bổn tiểu thư hoàn mỹ quá rồi, còn cần ngực to sao? Tiêu Họa Thủy cũng rất hung hãn hồi đáp.
- Càng lớn càng tốt! Càng lớn càng tốt! Lão lừa đảo tỏa ánh sáng hai mắt, nhưng không nhìn Tiêu Họa Thủy, dường như đang đang suy nghĩ cái gì, lại có nước miếng chảy ra.
- Đủ chưa! Nam Cung Trường Không quát lên một tiếng lớn, ánh mắt như đao, phun ra hàn mang dường như muốn giết người.
Chu Hằng cùng lão già đáng khinh lại hoàn toàn không thấy sự hiện hữu của hắn, quả thực không thể tha thứ! Khai Thiên Cảnh a, ở Hàn Thương Quốc chính là chí tôn thông thiên, ai dám không cung kính?
- Nam Cung huynh, mau chóng ra tay xử lý tiểu tử kia, để tránh đêm dài lắm mộng! Lưu Thanh Huyền lập tức nói, hắn biết thân pháp Chu Hằng cực nhanh, một người thật không nắm chắc lưu Chu Hằng lại, phải liên thủ cùng Nam Cung Trường Không.
Hai đại cường giả Khai Thiên Cảnh quy định phạm vi hoạt động, Chu Hằng quả quyết không có khả năng bỏ chạy.
- Cũng tốt! Nam Cung Trường Không lạnh lùng gật đầu, tách ra một trái một phải với Lưu Thanh Huyền. Hai đại cường giả Khai Thiên Cảnh đồng thời xuất động, tạo thành từng đạo cột sáng. Nhanh chóng kết hợp hình thành bức tường ánh sáng, biến thành một cái chuồng to lớn.
Làm như vậy sẽ tiêu hao đại lượng linh lực, nhưng vì hủy diệt Chu Hằng lại hoàn toàn đáng giá.
Tuyệt đối không thể để cho tiểu tử này bất kỳ không gian trưởng thành!
- Hai lão già các ngươi này, không làm sinh ý cho lão phu còn chưa tính, còn muốn cướp lấy sinh ý của lão ph! Lão lừa đảo kêu to oa oa, tiện tay lấy ra một bó to phù lục từ trong lòng ngực, phân một ít cho Chu Hằng, nói: - Xú tiểu tử, ta thấy ngươi huyết quang trước mắt, lão phu hữu duyên cùng ngươi, độ ngươi một hồi, trước ghi nợ ngươi 20 tấm Phá Hư Lục, lần sau nhớ rõ còn thiếu lão phu 10 triệu linh thạch!
- Lão phu đi trước một bước, nếu không khó tránh khỏi có huyết quang tai ương!
Cũng không biết lão lừa đảo vận chuyển bộ pháp như thế nào. Lại trong nháy mắt xuất hiện ở viền bức tường ánh sáng, cầm trong tay một tấm phù lục dán trên thân, cà địa một chút không ngờ trực tiếp xông ra ngoài, dường như bức tường ánh sáng không tồn tại.
Bao gồm Chu Hằng, Nam Cung Trường Không cũng những người ở đây, ai cũng ngẩn người một trận!
Đây chính là lồng giam cường giả Khai Thiên Cảnh bày a, có thể khinh địch xuyên qua như vậy sao? Hoặc lão nhân này cố ý giấu dốt. Tu vi vô cùng cao minh, lúc này mới có thể làm được; hoặc là phù lục lão già thật hữu hiệu, ngay cả chướng ngại cấp Khai Thiên Cảnh bày đều có thể xuyên qua.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều vô cùng hối hận, sớm biết rằng phù lục lão già hữu dụng như vậy. Vừa rồi như thế nào cũng phải mua cả trăm cái a! Hiện tại lão già đã chạy mất xác, lãng phí một cái thiên đại cơ duyên một cách vô ích!
Chu Hằng nắm 20 tấm Phá Hư Lục trong tay. Từ lúc lão lừa đảo lấy ra trong nháy mắt, hắn cảm ứng được một tia lực lượng quỷ dị ẩn chứa trong đó, bởi vậy như thế hắn mới thu xuống.
Lão lừa đảo vẫn như cũ là lão lừa đảo, lúc trước bán tất cả đều là hàng giả, chỉ có 20 tấm Phá Hư Lục này mới là hàng thật.
Chu Hằng vừa động trong lòng, lão lừa đảo này hình cố ý đến đưa hắn Phá Hư Lục ! Nhưng hai người lúc trước đã một mặt, nhưng xa xa chưa nói tới giao tình, vì cái gì lão lừa đảo lại đưa cho hắn một cái nhân tình lớn như vậy?
Hắn không nghĩ ra, cũng lười nghĩ, lần sau nếu gặp gỡ lão lừa đảo hỏi lại rõ ràng là tốt.
Dán một tấm Phá Hư Lục trên thân, Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, vọt tới Ứng Băng Phong. Hắn vốn chỉ muốn dùng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cứu người, nhưng đã có Phá Hư Lục, sẽ lợi dụng một chút.
Trên người của Chu Hằng hiện lên ánh sáng đen hơi yếu, hưu, thân thể hắn trực tiếp xuyên ra ngoài từ trong bức tường ánh sáng, quả nhiên, ở trước mặt của Phá Hư Lục, cái chắn cấp Khai Thiên Cảnh đúng là không có tác dụng!
- Đầu con lừa đê tiện kia lúc trước có thể tiến đại trận hộ sơn Đại Diễn Tông, có phải cũng bởi vì có Phá Hư Lục hay không? Chu Hằng không khỏi nghĩ đến, con lừa đen kia cũng hết sức thần bí.
- Ứng Băng Phong, có dám tái chiến? Hắn cười ha ha: - Ta chấp ngươi một tay!
Mọi người vừa nghe, không khỏi đều âm thầm líu lưỡi.
Chu Hằng quả thật chỉ có thể vận dụng một bàn tay, bởi vì tay trái của hắn luôn luôn ôm Tiêu Họa Thủy. Thiếu một cái tay tuy rằng không đến mức thiếu một nửa chiến lực, nhưng khẳng định là có ảnh hưởng, theo lý mà nói là Ứng Băng Phong chiếm đại tiện nghi.
Nhưng cái tiện nghi này phỏng chừng đổi là ai cũng sẽ không nguyện ý đi chiếm, bởi vì Chu Hằng ôm tiểu thiếp Ứng Băng Phong vừa mới bái đường, cưới hỏi đàng hoàng.
Thật muốn tức chết!
Quả nhiên, Ứng Băng Phong xanh cả mặt, cả người phát run, nổi giận gầm lên một tiếng nói: - Chu Hằng, hôm nay ta phải giết ngươi! Nói xong hắn điên cuồng lao tới Chu Hằng, khóe miệng mở ra, phun ra một đạo chất lỏng màu đen, vô cùng hôi thối.
- Đây là huyết mạch lực Ứng gia, linh thể con cóc, đừng nói bị dính chút nọc độc sẽ lập tức tử vong, cho dù chỉ là ngửi được một tia hương vị đều sẽ hôn mê! Mai Di Hương ở một bên giải thích.
- Là Độc thủy linh thể! Ứng Băng Phong không kìm nổi biện giải một câu, huyết mạch lực gia tộc không thể bị bôi nhọ.
0Thật đúng là chết vì sĩ diện, đây không phải con cóc phun độc thì là cái gì! Mai Di Hương không sợ trời không sợ đất e sợ thiên hạ bất loạn, làm sao để ý đắc tội toàn bộ Ứng gia.
- Chính là con cóc, còn muốn ăn thịt thiên nga! Chu Hằng cười một tiếng dài, nghênh đón về Ứng Băng Phong.
- Muốn chết! Ứng Băng Phong hừ lạnh một tiếng, hắn là Địa linh thể nhị tinh, nọc độc vô cùng đáng sợ, dù là võ giả cùng cảnh giới đều có thể bị giết bằng thuốc độc trong nháy mắt!
Xuy!
Khi nọc độc phun đến trên thân Chu Hằng, một đạo tường băng bỗng nhiên xuất hiện, nọc độc lập tức phun toàn bộ ở trên lớp băng, từng đạo chất khí nổi lên, dường như nước ấm nhào vào trên mặt tuyết, lớp băng bị hòa tan nhanh chóng, sương mù tầng tầng.
Cửu U Băng Thiên Quyết!
Đây là võ kỹ huyết mạch, vừa là huyết mạch lực lại là võ kỹ, mà thanh long huyết mạch của Chu Hằng lại đạt tới Thiên linh thể thất tinh, ở dưới tình huống không kém đại cảnh giới chẳng lẽ còn không thể chống cự lại Địa linh thể?
Tốc độ nọc độc ăn mòn lớp băng mặc dù nhanh, nhưng còn không đạt được trình độ dựng sào thấy bóng, Chu Hằng đẩy tay phải, lớp băng liền hung hăng đập tới Ứng Băng Phong.
Loảng xoảng!
Lớp băng đập tới trên mặt của Ứng Băng Phong, lập tức ầm ầm vỡ vụn, vô số đạo vụn băng đánh bay, mà đầu Ứng Băng Phong cũng bị ngạnh sinh đập phá, máu tươi từ tóc rỉ ra, cả mặt toàn là vết máu.
- Lớn mật! Nam Cung Trường Không cùng Lưu Thanh Huyền đồng thời gầm lên một tiếng, đánh tới Chu Hằng.
Bọn họ biết thân pháp Chu Hằng cực nhanh, bởi vậy cũng không tùy ý ra tay, mà chờ đợi một cái cơ hội tốt, một kích trí mạng! Không nghĩ tới Ứng Băng Phong thậm chí ngay cả ba chiêu hai thức cũng không đỡ nổi, bọn họ sao có thể ngồi xem Ứng Băng Phong bị Chu Hằng đánh giết.
Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình lưu chuyển thật nhanh, giống như quỷ mị, dễ dàng lách qua công kích của hai đại cường giả Khai Thiên Cảnh.
- Chu Hằng, ngươi thật quá mức! Ứng Băng Phong tuy rằng đầu bị đánh nở hoa, nhưng đây chỉ là ngoại thương, linh lực bản thân cũng không bị ảnh hưởng, phát động độc thủy huyết mạch, toàn bộ đầu hắn đều trở nên xanh mượt , miệng vết thương lập tức khép lại.
Hắn thương không nặng, nhưng thể diện lại gần như mất hết, đây mới là vô cùng nhục nhã.
- Ta quá mức? Chu Hằng cười lạnh, hắn cũng không chủ động trêu chọc Ứng Băng Phong, mà tên này vài lần khiêu khích hắn, hắn cũng không phải tượng đất, làm sao có thể nhẫn? Làm sao lại không biết giận?
- Ngươi chỉ là một cái dân đen Hàn Thương Quốc, ở trong mắt ta ngươi không xu dính túi! Ứng Băng Phong trống rỗng lấy ra một cái lục lạc, toàn thân màu tím đỏ, lớn chừng ấm nước - với thân phận của hắn tự nhiên có được pháp khí không gian .
- Có thể ép ta sử dụng Ma Âm Linh, ngươi cũng có thể kiêu ngạo! Hắn lộ ra một chút ngạo khí.
Vì cái gì những tên nhị thế tổ rất thích dùng loại khẩu khí này nói chuyện?
Chu Hằng nhìn cái lục lạc trong tay Ứng Băng Phong, chỉ thấy cái này cũng không đầy đủ, bên góc thiếu một cái lỗ nhỏ, cũng không biết dùng tài liệu gì chế thành, nhưng cũng khẳng định tuyệt đối là kim loại.
Vừa lúc, hắn có năng lực Phệ Kim tộc
- Ma Âm Xuyên Não! Ứng Băng Phong rung lục lạc lên, lập tức, một đạo quái âm dùng ngôn ngữ không thể miêu tả cuồn cuộn trào ra.
Tụ Linh Cảnh quanh mình thực lực yếu ớt trong nháy mắt thất khiếu chảy máu chết ngay lập tức, mà Sơ Phân Cảnh cũng không khá hơn chút nào, đồng dạng trong mắt chảy ra huyết lệ, khí tức mỏng manh, lập tức bị trọng thương!
Võ giả Ích Địa Cảnh còn miễn cưỡng có thể chống cự lại, nhưng nhất thiết phải tế xuất toàn lực, nếu không Ma Âm Xuyên Não, không chết cũng biến thành ngu ngốc! Cho dù cường giả Khai Thiên Cảnh cũng không thế sống khá giả, có loại kích động muốn dùng hai tay che lỗ tai.
- Ứng thiếu, thủ hạ lưu tình! Nam Cung Trường Không lập tức hét lớn, nơi này phần lớn là người Hàn Thương Quốc, chết một người đối với thực lực của một nước Hàn Thương Quốc đều suy yếu, hắn sao có thể không hoảng hốt.
- Hừ, xử lý tên tiểu tử kia, ta tự nhiên sẽ dừng tay! Ứng Băng Phong lạnh lùng nói, lục lạc trong tay lại càng lắc nóng nảy hơn.
Cho Nam Cung Trường Không 100 lá gan cũng không dám ra tay với Ứng Băng Phong, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, bổ nhào tới Chu Hằng. Ở dưới Ma Âm Xuyên Não, dù sao Chu Hằng cũng phải phân tâm ngăn cản, đúng là thời cơ giết trừ người này tốt nhất!
Cho dù người đế đô đều chết hết, chỉ cần có thể xử lý Chu Hằng vẫn đáng giá!
- Đều là tiểu tạp chủng ngươi gây ra họa! Nam Cung Trường Không quát một tiếng chói tai, trấn áp Chu Hằng.
- Đổi trắng thay đen! Chu Hằng hừ lạnh, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình hắn chớp động như điện, trong tay đã tế ra hắc kiếm, cái gọi là Ma Âm Xuyên Não đối với hắn không hề một tia ảnh hưởng, ngay cả Tiêu Họa Thủy trong ngực hắn đều dường như không có việc gì.
Hắc kiếm đối với tà ác có năng lực trấn áp trời sanh, nên biết rằng ngay cả cường giả Linh Hải Cảnh đều chịu ma khí ảnh hưởng biến thành quái lông đỏ!
Hắn chém một kiếm tới Ứng Băng Phong.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -